80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thời Gian Tươi Đẹp

Thời Gian Tươi Đẹp

Tác giả: Đinh Mặc

Ngày cập nhật: 03:01 22/12/2015

Lượt xem: 134357

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/357 lượt.

bởi Lệ Trí Thành là người có giáo dục, về cơ bản sẽ không bao giờ nói những lời trắng trợn.
Trò chuyện một lúc, Lâm Thiển chợt nảy ra ý tưởng: “Chúng ta liên lạc bằng hình ảnh đi.”
“Được.” Lệ Trí Thành đồng ý.
Đây là lần đầu tiên hai người liên lạc kiểu này, Lâm Thiển cũng thấy hơi kỳ lạ. Rõ ràng cô muốn gặp anh như vậy, nhưng trước đó chưa từng nghĩ đến chuyện kết nối hình ảnh.
Có lẽ bởi vì, cô không thể tưởng tượng nổi một người đàn ông chín chắn như Lệ Trí Thành lại thò mặt trước màn hình máy tính, trò chuyện với cô.
Hai người đồng thời đi khóa trái cửa văn phòng của mình.
Hình ảnh nhanh chóng được kết nối. Đập vào mắt Lâm Thiển đầu tiên là dáng vẻ của Lệ Trí Thành. Anh ngồi bên cửa sổ, bộ dạng điềm tĩnh như thường lệ. Anh chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản, cổ hơi mở ra, nhưng vẫn vô cùng tuấn tú. Ngoài ra, đôi mắt thâm trầm hơn màn đêm của anh vượt qua hàng ngàn cây số, lặng lẽ ngắm nhìn cô ở cự ly gần.
Lâm Thiển đột nhiên thẫn thờ, nỗi nhớ nhung gào thét trong tim.
Khi nhìn thấy gương mặt anh, cô mới phát hiện bản thân nhớ anh biết nhường nào. Bình thường nỗi nhớ đó được che giấu trong công việc bận rộn, trong sự phấn đấu không ngừng nghỉ. Cho đến khi bốn mắt chạm nhau, nỗi nhớ mới dâng tràn như thác lũ, không có cách nào kìm nén.
Mọi lời nói đều tắc nghẽn ở cổ họng Lâm Thiển. Cô vốn chuẩn bị trêu chọc anh, chuẩn bị tán gẫu nhưng bỗng dưng mất hết hứng thú.
Trong lòng chỉ còn một câu duy nhất, cô nhẹ nhàng thốt ra miệng: “Em yêu anh.”
Ở đầu bên kia, Lệ Trí Thành lặng lẽ ngắm gương mặt gầy rộc của người phụ nữ và đôi mắt ngấn lệ của cô.
Anh vẫn giữ sắc mặt bình tĩnh, giơ ngón tay cái từ từ chạm vào màn hình, nơi khóe mắt Lâm Thiển: “Tốt nhất em hãy đẩy nhanh tốc độ, sức chịu đựng của anh sắp đến cực hạn rồi.”
***
Vài ngày sau, một tin tức tựa như trái bom nổ tung trên internet. Nghe nói “Khuynh Thành”, nhãn hiệu nóng hổi nhất trong thời gian gần đây rất có khả năng sẽ bị bán cho công ty DG Trung Quốc. Đối với những người đang có tinh thần tẩy chay hàng ngoại, đây đúng là một “trái bom hẹn giờ”.
Chỉ trong chốc lát, những ý kiến phê bình, nghi ngờ, công kích, thất vọng… tràn ngập trên các phương tiện thông tin đại chúng. Thậm chí một số sinh viên còn tổ chức cuộc biểu tình phản đối trước văn phòng của Khuynh Thành ở Vũ Hán.
Tuy nhiên, giống như DG từng tạo ra hai trạng thái trái ngược trên thị trường, Khuynh Thành cũng tương tự. Ý kiến phê bình chỉ trích ngày càng nhiều, lượng tiêu thụ sản phẩm trong cả nước ngày một tăng cao.
Trả lời phỏng vấn, người phát ngôn của DG Trung Quốc phát biểu một câu rất hàm súc: “Đúng là chúng tôi đang bàn chuyện hợp tác với một số công ty trong nước.” Điều này khiến dân mạng càng đoán già đoán non, tạo thành bầu không khí sôi nổi trên mạng.
Mặc dù trở thành tiêu điểm, nhưng công ty Khuynh Thành vẫn giữ thái độ im lặng từ đầu đến cuối.
Vài ngày sau, khi sự ngờ vực đạt đến đỉnh điểm, một nguồn tin xác thực được tung ra. Tập quảng cáo cuối cùng của Khuynh Thành sẽ được phát sóng vào ngày Mười lăm tháng Một. Cùng ngày, công ty Khuynh Thành và tập đoàn DG tổ chức buổi họp báo ký kết hợp đồng. Thương hiệu Khuynh Thành được bán cho tập đoàn DG với mức giá ất cao, tới hai trăm triệu nhân dân tệ.






Vào lúc bốn giờ năm mươi phút ngày Mười lăm tháng Một.
Tại hội trường họp báo trong khách sạn sang trọng nhất thành phố, Charles, Trần Tranh và mọi nhân viên của DG Trung Quốc nóng lòng chờ đợi.
Bên dười, phóng viên ngồi chật cứng hội trường, tất cả đều giơ máy ảnh hoặc máy quay phim. Bọn họ không ngừng dõi mắt về phía cửa ra vào, nhằm mục đích muốn thấy dung nhan của người sáng lập ra nhãn hiệu Khuynh Thành.
Theo tin đồn, đó là một người phụ nữ giàu có nhưng không phô trương. Nghe nói, mọi ý tưởng sáng tạo và thiết kế nhãn hiệu đều xuất phát từ người phụ nữ này. Trước đó cô giao công ty cho giám đốc làm thuê quản lý. Bởi vì lần này kí hợp đồng chuyển nhượng, cô mới đích thân bay tới thành phố Lâm.
Thật ra trong nội bộ công ty DG Trung Quốc cũng không ít người phản đối vụ thu mua Kuynh Thành.
Trần Tranh sững sờ. Anh ta gầm lên: “Đưa điện thoại cho tôi.”
“Người liên lạc của đối phương đã tắt máy.”
Ngọn đèn trên đầu sáng rực, tiếng bàn tán ở hội trường ngày càng lớn, nhưng lợt vào tai Trần Tranh lại ù ù như tiếng muỗi kêu.
Hô hấp của anh ta ngày càng gấp gáp. Tung hoành ở chốn thương trường bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên anh ta gặp đối tác không giữ chữ tín, trở mặt nhanh như vậy.
Một ý nghĩ vụt qua đầu óc Trần Tranh, nhưng anh ta cảm thấy khó tin.
Hồi tưởng lại quá trình đàm phán trong mấy ngày qua, rõ ràng đối phương to ra có hứng thú, còn ra sức ngã giá. Nếu không phải thật lòng muốn bán, đối phương sẽ không nhiệt tình như vậy.
Trong việc ký hợp đồng, sợ nhất là tình cảnh trước đó đã thương lượng xong xuôi, đến thời điểm then chốt cuối cùng, đối phương lại phủi mông đi mất. Hiện trạng này khiến bạn tức đến mức màu dồn hết lên nã