Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc

Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Lâm Ương Ương

Ngày cập nhật: 03:20 22/12/2015

Lượt xem: 134683

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/683 lượt.

khiến cho người khác không muốn tưởng tượng cũng phải tưởng tượng.
“Không sao chứ?” Mạnh Dục Thành lắc mạnh đầu, anh vẫn hơi choáng váng,
“Không sao, chỉ hơi nhức đầu thôi.” Khang Thái vỗ vỗ đầu, hồi nãy bị đụng trúng đầu, chắc mai sẽ sưng một cục lên rồi.
“Cần đến bệnh viện không?” Thẩm Nhã Hinh lo lắng hỏi, lỡ bị thương rồi thì sao?
“Yên tâm, tôi không sao, tôi còn muốn nghe ông Bạch đây giảng giải cho nữa.” Khang Thái vẫn rất hưng phấn mà nói.
Sự xáo động rất nhanh liền lắng xuống, cuộc thuyết minh lại bắt đầu, chỉ là không ai chú ý đến ngoài cửa có vài người mới đến.
Thân là mẹ ruột của Mạnh Dục Thành, Chu Ngữ Viên hận không thể đem thằng con trai đó nhét trở vào bụng mình, trời ạ, nó mấy năm nay không chịu kiếm bạn gái biết thế cũng có vấn đề mà, sao bà không sớm nghĩ đến điểm đó chứ?
Hình ảnh Mạnh Dục Thành ôm lấy người đàn ông ngoại quốc lúc nãy cứ hiện lên trong đầu bà, bà không nhịn được muốn khóc, cho dù muốn kiếm đàn ông đi nữa, sao không kiếm một người trong nước chứ? Không không, không phải như vậy, sao nó có thể kiếm đàn ông được chứ, bà còn đang chờ đợi được ôm cháu nữa đó.
Chu Ngữ Viên vừa về nhà liền nhớ đến lý do bà chạy đến đó, khi biết được tin bạn thân của con trai là Văn Diệp Nhiên vừa về nước, bà liền tìm mọi cách bắt lấy chàng trai giải hoạt còn hơn cả hồ ly đó, ép hỏi cậu ta về vấn đề tình cảm của Mạnh Dục Thành, dưới sự bức ép của bà, Văn Diệp Nhiên chỉ khai ra rằng gần đây Mạnh Dục Thành có chút dao động trên vấn đề tình cảm, và hôm nay nó sẽ dẫn người đó đến Câu lạc bộ nhuộm vải Văn Tuyền tham quan.
Hèn chi thằng nhóc Diệp Nhiên đó có chết cũng không chịu nói cho bà biết người đó là ai, nếu không không chừng ngay cả cửa lớn nhà họ Mạnh cậu ta cũng chưa kịp bước ra thì đã bị bà bóp cổ chết mất rồi.
Giờ thì làm sao đây, bà nên cầu cứu ai bây giờ? Bà không muốn đi vào đối mặt với con trai nên đã nhanh chóng ra lệnh cho tài xế lái về nhà rồi, lúc ngồi trên xe, bà suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không thể đem chuyện này nói cho chồng bà biết được, ông ấy nhất định sẽ không chịu nổi cú sốc này, thế là bà liền gọi điện thoại cho chị ruột của mình, hy vọng chị của bà sẽ có cách giúp bà vậy.
Để tránh cho tài xế nghe thấy, Chu Ngữ Viên móc điện thoại ra, dùng giọng điệu nhỏ nhất có thể để kể lại cho chị mình nghe chuyện lúc nãy, Chu Ngữ Nghiên càng nghe thì càng hốt hoảng.
Chu Ngữ Nghiên vốn cũng rất để tâm chú ý đến thằng cháu trai này, đời sau của chồng bà đa số toàn là nam, chỉ có duy nhất một cô cháu gái họ ngoại được nhận nuôi, người không chỉ xinh đẹp, mà còn rất nghe lời, bà muốn tác hợp cô cháu gái nuôi đó với Mạnh Dục Thành rất lâu rồi, chỉ là cứ không kiếm được cơ hội mà thôi, giờ thì hay rồi, cơ hội tự tìm đến cửa nhà rồi thì sao bà có thể buông tha được chứ? Chỉ là theo như tin tức mà bà thu thập được thì Mạnh Dục Thành rõ ràng là đang quen với cô thư ký mà chồng em bà phái đến cơ mà, sao khi đến tai em gái mình thì lại thành kết giao với đàn ông thế này!
Chu Ngữ Viên nghẹn ngào, “Chị à, tuy rằng em vẫn còn hai thằng con trai nữa, nhưng chỉ có đứa này là có tiền đồ nhất thôi, nó mà như thế thì em… em thà chết đi cho rồi, em lấy mặt mũi gì mà đi gặp tổ tông chứ.”
“Khóc gì mà khóc, không có tiền đồ gì cả, để chị chỉ cách cho em.”
Thôi mặc kệ nó là ai, dù đi nữa thì bà cũng muốn tác hợp cho cháu gái nuôi và Mạnh Dục Thành với nhau, người ta hay nói nước phù sa không rơi ruộng người ngoài mà, còn cái người thư ký đó là nam hay nữ thì có quan trọng đâu chứ!
Đã có mưu mô rồi, bà bắt đầu chỉ huy cô em đang khóc đến rối tung rối bời đó, “Em làm theo lời chị chỉ này, nhất định sẽ không có chuyện gì đâu…”






Còn ở phía bên Mạnh Dục Thành thì bởi vì lực chú ý của tất cả mọi người đều rơi vào hai người họ nên cũng chẳng ai phát hiện bà Chu Ngữ Viên vừa biến mất đó. Sau khi xác định Khang Thái không có bị thương thì buổi thuyết minh các nhuộm vải lại bắt đầu.
“Tất cả các nguyên liệu đều phải rửa sạch trước, rồi đem đi dầm nát, sau đó mới nấu khoảng nửa tiếng…” Quá trình làm ra màu nhuộm rất phức tạp và khô khan, mỗi một màu nhuộm đều có cách chế tạo khác nhau, bộ phận được sử dụng cũng khác nhau, có loại chỉ lấy rễ cây, loại thì lấy lá, thậm chí còn có một lượng nhỏ phải cần đến động vật nữa.
Thẩm Nhã Hinh không có hứng thú đối với cách chế tạo màu nhuộm nên cô một mình chạy đến nên phơi vải đã nhuộm xong, có vài mảnh vải cực kỳ đẹp mắt thu hút được sự chú ý của cô, cô không ngờ nhuộm vải thủ công cũng có thể tạo ra được một thành phẩm đẹp như vậy, trên mặt vải còn có hoa văn tinh tế nữa.
Lúc cô đang nghiên cứu quy luật của hoa văn trên mặt vải thì bổng thấy một bóng dáng màu trắng, nhưng lúc cô ngước đầu lên nhìn thì lại không thấy đâu nữa, kỳ quái, là cô nhìn nhằm sao? Sao cô cảm giác hình như người đó là Bạch Uyển Minh?
Ở phía góc bên kia có vài cây cổ thụ rất lớn, còn trồng kèm một số loại thực vật có thể nhuộm vải nữa, Thẩm Nhã Hinh muốn chạy qua bên đó xem thử,


Teya Salat