pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Thư Ký Không Lên Giường

Thư Ký Không Lên Giường

Tác giả: Tống Vũ Đồng

Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015

Lượt xem: 134574

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/574 lượt.

a, đúng không?" Nơi này không phải Ảrập, đến đây hắn không có cách nào dùng hết thủ đoạn để lấy cô làm vợ, coi như có thể, cô cũng sẽ hận chết hắn, cho tới bây giờ thứ hắn muốn là tình yêu.
"Phỉ Siết. . . . . ." Hạ Mạn Nghê sâu kín nhìn hắn, trong mắt hắn mất mác làm cho cô cảm thấy nhàn nhạt xin lỗi, nhưng cũng chỉ có mấy giây như vậy mà thôi, chỉ cần nhớ tới hắn đã từng gây thương tổn cho cô, cô lại không cảm thấy có lỗi, ngược lại cảm thấy hắn đáng đời. "Anh thật ra thì không có yêu tôi như vậy, cho nên, không cần khổ sở, bởi vì coi như thời gian quay trở lại, anh vẫn sẽ đối với tôi làm ra chuyện giống vậy, hơn nữa tôi cũng vậy sẽ không tha thứ cho anh, kết cục vẫn là giống nhau."
Hắn nhìn cô hồi lâu, có chút không nói gì.
Bởi vì hắn hiểu biết rõ cô nói không sai, coi như thời gian quay trở lại lần nữa, tim của hắn vẫn như cũ không có cách nào chỉ ở trên người một phụ nữ là cô, bởi vì, hắn là vương tử dầu hỏa Ảrập a, trước mắt hắn vĩnh viễn có mỹ nữ, coi như hắn yêu cô, cũng không có cách nào bảo đảm không đối với mỹ nữ khác động tay động chân lại động lòng.
Chỉ là, lời này từ trong miệng cô nói ra, chính là làm cho hắn không thoải mái.
"Chậc, thật là đầu óc quá lý trí, quả thật đã không có chút xíu ý định đặt ở trên người anh, thật làm cho người khổ sở, buổi tối hôm nay anh có thể sẽ ôm lấy chăn khóc thút thít đến bình mình. " Phỉ Siết buồn bã bắt được tay của CÔ đặt ở trên lồng ngực của hắn.
"Nghe được nó đang khóc rồi sao? Trái tim của ta."
Hạ Mạn Nghê cười, mặc hắn cầm lấy tay cô, giống như đứa bé cũng thế chơi đùa. "Đó là báo ứng, biết không? Báo ứng vì đem công việc và phụ nữ đặt cùng một chỗ trộn lẫn, nếu như tôi nói như vậy, anh sẽ tức giận chứ?"
Phỉ Siết liếc nhìn cô, ánh mắt thâm trầm khó hiểu, nụ cười thu lại mấy phần. "Em là đang lo lắng chính em? Hay là Tần Đại tổng giám đốc? Sợ anh gây khó khăn cho hắn sao? Em sẽ đau lòng?"
Hạ Mạn Nghê không trả lời vấn đề của hắn, chỉ rất là chăm chú nhìn hắn. "Tôi hi vọng, chúng ta vẫn là bạn bè, đơn thuần chỉ là bạn bè, vĩnh viễn là bạn bè."
"Nếu như mà anh không muốn thế?" Phỉ Siết cũng rất chăm chú nhìn cô.
"Vậy. . . . . . Tôi chỉ có thể nói tôi thật đáng tiếc." Hạ Mạn Nghê cầm túi xách đứng dậy. "Rất xin lỗi, nếu không thể làm bạn bè, vậy tôi cũng không thể cùng anh ăn bữa ăn tối rồi, hẹn gặp lại."
Cô xoay người phải đi, cổ tay mảnh khảnh lại bị một phát bắt được. "Hôn lần cuối cùng. . . . . . Sau này, chúng ta sẽ là bạn bè, vĩnh viễn là bạn bè." Hạ Mạn Nghê không hiểu quay đầu lại, giương con mắt lên nhìn, một bóng đen khổng lồ bỗng dưng che phủ, môi của cô đã bị che lại. . . . . . Cô kinh ngạc lại hốt hoảng, trước khi không còn kịp có bất kỳ phản ứng, nụ hôn kia cũng đã kết thúc, Phỉ Siết hướng về phía cô cười một tiếng –
"Bắt đầu từ bây giờ, chúng ta là bạn bè rồi." Hắn nói. Đắc ý chau chau mày, ánh mắt lơ đãng xẹt qua cổng nhà hàng thấy đôi trai gái xuất sắc.
Trai, một cái chớp mắt cũng không trong nháy mắt nhìn về bên này, sắc mặt tái xanh lại khó coi tới cực điểm, nữ, là không biết gì cả, cả người toàn bộ dựa vào trên người đàn ông, giống như là không có xương.
"Ngồi xuống đi, theo anh bữa ăn tối." Phỉ Siết đem Hạ Mạn Nghê vẫn còn sững sờ trở về chỗ ngồi, gọi người hầu bàn chọn món ăn, vẻ mặt bình tĩnh lại khoái trá vô cùng. (bỉ ổi)
Hạ Mạn Nghê nhìn chằm chằm hắn, nụ hôn ngắn ngủn kia trong nháy mắt không biết nên phản ứng như thế nào đối phương.
Cho hắn một cái tát? Động tác giống như có chút chậm.
Coi như không có việc gì? Vậy không phải tiện nghi người này? Cô cũng không phải là phụ nữ tùy tiện, có thể để người ta muốn hôn liền hôn!
Nhưng mà, đều nói về sau là bạn bè rồi, vậy chứng tỏ Phỉ Siết cũng sẽ không lại tiếp tục lấy dự án hợp tác tới gây khó khăn cho Tần Hạo Đông, cũng chứng tỏ khả năng đồng ý hợp tác dự án có thể lớn hơn, cô hiện tại có cần thiết đã bị ăn đậu hũ, lại tiếp tục truy cứu nụ hôn này, mà bỏ lỡ cơ hội phải nói rất quan trọng đối với tập đoàn Bắc Phong sao?
Đang buồn bực, suy xét, lý trí cùng tình cảm của bản thân đang giằng co thì Phỉ Siết nói một câu dễ dàng dời đi lực chú ý của cô sang hướng khác.
"A, đó không phải là Tần tổng giám đốc sao? Trùng hợp như thế, hắn cũng tới nơi này ăn cơm à? Còn mang theo bạn gái nữa, thoạt nhìn là một phụ nữ dịu dàng, rất thích hợp với Tần tổng giám đốc."
Hạ Mạn Nghê nghe tiếng nhìn lại, quả thật nhìn thấy Tần Hạo Đông, còn có bạn gái bên cạnh hắn . . . . . . Chắc là vợ trước của hắn Uông Hiểu Nhu.
Nhìn hai người này thật thân mật a, Tần Hạo Đông bàn tay còn ôm lên eo nhỏ người ta, Uông Hiểu Nhu như chim nhỏ nép vào người, nửa dựa vào trong ngực của hắn.
Nhìn thế nào cũng thấy hai người kia là một đôi trời sinh a. Xú nam nhân! Đại sắc lang! Nếu hắn còn đối với vợ trước quyến luyến không quên, tại sao lại nói với cô hắn đối với vợ trước đã không có yêu? Nói gì sẽ từ từ đến gần cô, muốn cô chờ, nói gì hắn nghĩ muốn cô, coi như không phải tối nay cũng là tương lai một ngày nào đó. . . . . .
Đáng chết! Cô làm sao sẽ lu