
Tác giả: Quý Anh
Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015
Lượt xem: 134571
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/571 lượt.
heo.
"Tổng giám đốc ở trong phòng làm việc sao?"
"Đúng vậy."
"A, vậy thì thật là tốt! Tôi có chuyện muốn tìm cậu ta, cô suy nghĩ đi, tan việc có muốn đi uống với tôi hay không." Hắn phất phất tay, không gõ cửa, liền đi vào phòng làm việc của Tân Tấn.
Nhìn hắn biến mất ở cửa, Ái Toa híp mắt lại, cô tuyệt đối không cho phép có người quậy phá kế hoạch của cô.
"Chào. . . . . . Tổng giám đốc, hôm nay tôi tới đây chào hỏi anh nè." Trang Duy An nhìn Tân Tấn đang xử lý công việc nói, "Ah? Cái này là cái gì? Bàn làm việc của cậu sao lại có cái này, thật là không thể tưởng tượng nổi."
Trên bàn đặt một bình hoa, trong bình hoa đều là hoa hồng.
"Ái Toa để lên."
"Ái Toa?" Nghe được hai chữ này, Trang Duy An không bất ngờ, nhìn Tân Tấn đã động tâm rồi, hiện tại hắn kêu anh thu tay lại, sẽ rất khó khăn!"Cô ấy không phải không thích hoa hồng sao?
Bất kể như thế nào, vì bạn bè, vì công ty, hắn phải làm tròn bổn phận của mình.
"Đúng vậy. . . . . . Rất đặc biệt, cô ấy nói cô ấy thích màu đỏ." Nhớ tới Ái Toa, khóe miệng anh giương lên nụ cười nhàn nhạt.
"Tôi cũng nghĩ màu đỏ rất thích hợp với cô ấy, Tân Tấn. . . . . . Tôi có việc muốn nói với anh."
"Chuyện gì?" Nghe được Trang Duy An nói bằng giọng điệu nghiêm túc, Tân Tấn ngẩng đầu lên.
"Liên quan đến Lam Ái Toa, tôi hi vọng cậu đừng tin tưởng cô ấy quá mức." Hắn nói lên lời khuyên của mình."Ngày hôm qua cậu ôm cô ấy vào công ty, đã truyền đến tai toàn công ty, dĩ nhiên. . . . . . "Yểu Điệu Thục Nữ Quân Tử Hảo Cầu", tôi biết cậu thích cô ấy, chẳng qua tôi nói cho cậu biết cô ấy không tầm thường."
"Tôi có thích Ái Toa không đó là việc của tôi, tôi tin tưởng Ái Toa là một chuyện khác, cậu nên biết nguyên tắc của tôi." Tân Tấn tức giận.
"Tôi hiểu rõ, nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nên nghi ngờ, cậu là một cấp trên rất có thực lực."
"Duy An, tại sao cậu lại nói với tôi những lời này?" Anh dừng tay lại động tác, đi tới bên cạnh Duy An.
"Cái này. . . . . ." Hắn lấy ra một phần văn kiện bên trong tây trang, "Tôi nghĩ cậu nên xem cái này, nếu tôi là cậu, tôi sẽ đề phòng Ái Toa."
Tân Tấn nhăn mày, ngón tay thon dài lật văn kiện, trên đây ghi chép tất cả bối cảnh của Ái Toa, mặc dù không có chi tiết, nhưng cũng đủ biết được mục đích của Ái Toa.
"Cô ấy muốn tinh phiến, cậu xem xong sẽ rõ."
"Làm sao cậu có được cái này?" Anh xem hết văn kiện, đem chúng đặt lên bàn, "Tại sao chưa được sự đồng ý của tôi, cậu lại điều tra Ái Toa?"
"Cậu đang chỉ trích tôi, cậu biết không?" Duy An chỉ ra một sự thật.
"Cậu không nên làm như vậy."
"Không nên làm như vậy? Hừ!" Hắn hừ lạnh một tiếng, "Cậu phải biết tôi không chèn ép cô ấy, có được phần văn kiện này tôi cũng tốn một ít tiền."
"Ai đưa cho cậu?"
"Kiều tiểu thư."
"Tốt, tôi đã hiểu rồi." Anh gật đầu, "Cậu đi ra ngoài đi." Khi thấy được văn kiện này, anh rất là tức giận.
"Cậu định xử lý cô ấy ra sao? Cô ấy quá nguy hiểm."
"Từ từ đã!"
"Nếu như là cậu của trước kia, cậu đã khai trừ cô ấy để bảo toàn cho công ty, nhưng bây giờ cậu không làm được, đúng không?" Trang Duy An nói, "Tân Tấn, cậu đã thay đổi!"
"Tôi không có."
"Tôi không biết." Tân Tấn chỉ dám nghĩ mình thắng mà thôi.
"Được, cậu là ông chủ, cậu quyết định đi, tôi không còn gì để nói, dù sao tôi cũng đã nói hết rồi."
"Cám ơn cậu, Duy An." Anh chân thành cảm ơn.
"Thay vì cám ơn tôi, tôi muốn cậu làm theo lời của tôi." Hắn nói xong liền rời khỏi phòng làm việc của anh.
--- ------ ---------
"Ái Toa, hôm nay cô có chuyện gì sao, tại sao cô lại đứng ngồi không yên?"
"Vậy sao?" Cô sờ sờ mặt của mình, "Tôi có sao?" Cô ăn khối sushi mỉm cười nói, trong đầu cô nghĩ làm như thế nào để đem tấm tinh phiến thu vào tay.
Trang Duy An sinh nghi với cô, mà cô hiện tại phải xem, Tân Tấn rốt cuộc có biết mục đích cô đảm nhận chức vị thư kí của anh hay không.
Theo cô quan sát, lời nói cử chỉ của anh đều bình thường, anh còn chưa biết chuyện gì mới đúng?
"Vị cá sushi ăn ngon không?" Tân Tấn hỏi.
"Ăn ngon, mùi vị không tệ."
"Câu trả lời của cô tôi có thể xác định, cô đang đi vào cỏi thần tiên, cô đang ăn là trứng cá sushi."
"A. . . . . ." Đáng chết, cô sao lại có thể sai lầm như thế này, "Này. . . . . . Rất xin lỗi."
"Đang suy nghĩ cái gì? Có thể nói cho tôi biết không?" Tân Tấn ngồi đối diện cô dịu dàng hỏi, thuận tay đẩy sợi tóc của cô ra sau tai, "Có lẽ tôi có thể giúp cô giải quyết vấn đề."
Nếu cô thừa nhận thân phận của mình, nói ra mục đích của cô, thì chuyện đó cũng rất dễ giải quyết.
"Vấn đề?" Cô thản nhiên cười, "Tôi không có vấn đề gì cả! Tôi đang suy nghĩ công việc của Phó tổng rất nhẹ nhàng, nhưng lại cầm tiền lương rất cao?"
"Cô hâm mộ cậu ta?" Anh biết Ái Toa đang nghĩ cái gì, cô chỉ thuận miệng nói ra một lí do mà thôi.
"Tiên sinh, thật xin lỗi. . . . . . Có cần châm rượu nữa không?" Phục vụ nhìn cái ly trống rỗng để trước bàn của hai người, lễ phép hỏi.
"Cám ơn." Anh n