
Tác giả: Mạc Oanh
Ngày cập nhật: 04:32 22/12/2015
Lượt xem: 1342928
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2928 lượt.
phòng, đóng cửa lại, ngã xuống giường liền khóc nức nở lên.
Mẹ nói chuyện xong với mẹ Diệp đi vào, thấy tôi nằm lỳ ở trên giường khóc, liền hỏi tôi thích Diệp Tử Ôn đến thế sao.
Tôi uất ức xoay người vùi đầu vào trong lòng bà, khóc nói với bà những gì Diệp Tử Ôn vừa nói với tôi.
Mẹ cũng không nói nhiều, chỉ bảo tôi còn bé, sau này sẽ gặp được người mình thích thực sự.
Tôi đẩy bà ra, có chút tức giận xoay người đi, ghét bọn họ nói tôi còn bé, tôi rất xác định tình cảm của chính tôi, tình cảm chẳng liên quan gì đến số tuổi cả.
Cuối cùng thở dài liền rời đi, tôi không biết hôm đó rốt cuộc mình khóc bao lâu, nhưng mà tôi biết tôi đã khóc ngủ thiếp đi.
Khi ăn điểm tâm đôi mắt của tôi sưng đỏ, ông nội thấy đau lòng, liền thay tôi không đáng mắng Diệp Tử Ôn mấy câu, ngay cả anh trai cũng bị ông mắng.
Ăn xong điểm tâm ba tôi gọi tôi vào thư phòng, ba hỏi tôi có phải thật sự xác định tình cảm với Diệp Tử Ôn như vậy không.
Tôi quả quyết gật đầu, nếu như không thích, tôi đã không khổ sở đau lòng thế này.
Thấy tôi quả quyết như thế, ba cũng không cũng không khuyên can tôi nữa, chỉ nói nếu tôi đã xác định được lòng mình rồi thì hãy kiên trì, đừng vì bị cản trở mà lùi bước, khóc thút thít thế, lại càng không được suy sụp tinh thần bỏ cuộc.
Tôi có chút bất ngờ ba lại nói như thế, không phản đối mà là đồng ý.
Thấy bộ dạng ngây ngốc của tôi, ba tiến tới sờ sờ đầu tôi, nói ông không phản đói tình cảm của tôi dành cho Diệp Tử Ôn, nhưng mà tôi phải đảm bảo tình trạng học tập và cuộc sống bình thường.
Trong nhà có một người thành quân đồng minh của tôi, đột nhiên khí thế đại chấn, giống như là người gần tắt thở được người ta châm mạnh một cái, liền sống lại vậy.
Tôi gật đầu đồng ý với ba, hơn nữa tiến lên ôm ông, tôi nói cảm ơn ông, cảm ơn ông sẵn lòng ủng hộ sự lựa chọn của tôi.
Rời khỏi thư phòng, tôi đã có quyết định, liền đi đến Diệp gia cách vách.
Khi tôi sang, ba Diệp đã đến đơn vị rồi, mẹ Diệp đang quét dọn vệ sinh, thấy tôi có hơi bất ngờ.
Ở phòng khách và phòng bếp tôi đều không nhìn thấy Diệp Tử Ôn, tôi chắc nhất định anh còn đang ngủ, cho nên cũng không quan tâm mẹ Diệp ở phía sau gọi tôi, liền chạy vào phòng Diệp Tử Ôn.
Quả nhiên tôi đoán không sai, anh thật còn đang ngủ, tôi tiến lên một tay kéo chăn của anh ra, tôi không ngờ anh lại đang ngủ trần, toàn thân chỉ mặc một cái quần đùi bó.
Nhưng mà khi đó tôi căn bản là chẳng quan tâm lúng túng hay xấu hổ gì cả, liền thò tay đánh thức anh.
Anh nhíu nhíu mày, cuối cùng mở mắt, nhìn thấy tôi, có chút bất ngờ, hỏi sao tôi lại ở đây, sau đó trên người đột nhiên truyền đến cảm giác lạnh lẽo khiến anh kịp phản ứng, cúi đầu liếc nhìn mình, lại ngẩng đầu nhìn tôi, sau đó vội vàng kéo cái chăn lên đắp lên trên người mình, lớn tiếng hỏi tại sao tôi lại ở trong phòng anh. (VL: edit đoạn này mà m buồn cười quá, DTO lúc này chẳng khác gì tiểu thư khuê các bị người lạ đột nhập vào phòng, ^_^)
Tôi cúi người nhìn khuôn mặt anh, nghiêm túc nói tôi sẽ tiếp tục thích anh, cho dù anh có muốn thích tôi hay không, tôi sẽ làm theo ý mình cho đến khi anh kết hôn.
Tôi tưởng là anh sẽ nói gì với tôi, nhưng anh lại nhìn tôi hỏi một đằng trả lời một nẻo, hỏi tôi có phải là nữ sinh không, sao lại xông vào phòng nam sinh, còn lật chăn, nhìn ** của nam sinh.
Tôi vốn có chút xấu hổ, nhưng mà nhìn anh đỏ mặt lại thấy thản nhiên rồi, cố ý nói, ngay cả bộ dạng trần truồng của anh tôi cũng đã nhìn rồi, còn có gì ngượng ngùng.
Tất nhiên, cởi truồng là chỉ bức ảnh đầy tháng của anh hồi còn bé.
Tâm tình buồn bực ngày hôm qua lúc này thoáng cái hết sạch cả rồi, người khoan khoái.
Từ đó về sau, tôi vẫn thỉnh thoảng tìm anh, mà anh vẫn luôn cô ý trốn tránh tôi, nhưng mà anh có Trương Lương kế, tôi có quá tường thê (3), dù thế nào cũng gặp được mấy lần.
(3) Trương Lương kế và quá tường thê: Trương Lương là mưu sĩ và là văn thần thường bày mưu tính kế giúp Lưu Bang, hầu hết kế sách của Trương Lương đều thành công, cho nên những kế hay thường được gọi là Trương Lương kế.
Quá tường thê: thang mây để trèo tường, dùng trong việc đánh thành tương truyền do Lỗ Ban làm ra để giúp Sở Huệ Vương đánh Tống quốc
Ngụ ý của câu cho dù có kế của Trương Lương thì ta cũng có đối sách tiếp chiêu.
Về sau dường như anh và hoa khôi của trường kia chia tay rồi, tôi không biết nguyên nhân gì, nhưng mà thấy tâm tình anh mấy hôm đó vô cùng không tốt.
Có điều vì cái tin đó mà tôi mừng thầm mấy ngày liền.
Tôi vẫn thẳng thắn nói mình thích anh, vẫn thỉnh thoảng đi tìm anh, thời gian thấm thoát trôi đi, dù ngày nào tôi cũng theo đuổi anh nhưng khi đó tôi không hề cảm thấy mệt mỏi, vôi vừa theo đuổi anh, vừa hi vọng mình có thể lớn nhanh hơn chút, khi đó tôi nghĩ, chỉ cần tôi lớn nhanh hơn chút, lớn lên đến lúc anh xem nhẹ chênh lệch tuổi tác giữa chúng tôi, lớn lên là một người phụ nữ chân chính mà không phải là một cô em gái nhỏ, tôi nghĩ đến lúc đó nhất định anh sẽ tiếp nhận tôi.
Khi đó định nghĩa lớn lên với tôi rất nhỏ bé, nghĩ chỉ cần tôi q