Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tiên Sinh Xã Hội Đen Ở Riêng Đi

Tiên Sinh Xã Hội Đen Ở Riêng Đi

Tác giả: Toán Miêu Nhi

Ngày cập nhật: 02:51 22/12/2015

Lượt xem: 1342184

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2184 lượt.

mắt , một ngày em không sung sướng, anh liền một ngày đừng mơ tưởng nhắm mắt, đời này em đều muốn anh mang đầy tội ác, là anh phá hủy cuộc đời em!"
Khổ sở cầm lấy nhật ký, chẳng lẽ giữa chúng ta chỉ còn lưu lại những hồi ức này sao? Làm sao anh có thể ích kỷ như vậy? Hay là trong lòng anh, một đời một thế chỉ là ngắn ngủi như thế? Đã từng nhiều người hâm mộ em như vậy, có gia thế hiển hách, bạn trai hoàn mỹ nhất trên đời, nhưng bây giờ trở thành người đáng buồn nhất.
Đã từng trong thế giới của em đều là màu trắng đen , là anh đã vẽ lên nhiều sắc thái, hôm nay anh ngay cả một màu trắng cũng không chịu lưu cho em, chỉ còn một màu tối đen như mực, làm sao anh có thể ác tâm như vậy? Tại sao có thể. . . . . . Nhìn những ghi chép từng ly từng tý, sau đó gỡ bút ra hướng cổ tay hung hăng đâm xuống, cảm thụ được máu chảy, cô cũng rất muốn đi cùng anh, nhưng cô không thể, những người kia đã chịu không được đả kích nữa.
Một cái lại một cái, cho đến khi đầm đìa máu tươi mới thu lại, quả nhiên, có thể giảm bớt đau đớn trong lòng không ít, có lẽ có một ngày khi thương tích đầy người, ông trời liền trả anh lại cho cô.
Bến tàu núi Phổ Đà, hai bóng dáng đi xuyên qua đám người, chàng trai vạn lần không muốn đi, còn cô gái thì phấn khởi tung tăng.
"Nhanh lên một chút, sáng sớm chim non mới có côn trùng ăn, tôi cảnh cáo anh, đứng ở nơi này không được nhúc nhích, rồi giơ bảng hiệu lên, giơ mông ưỡn ngực!" Tay nhỏ bé vỗ mạnh cái mông anh một cái, hôm nay không tin sẽ không dụ được khách.
Quả nhiên, người đàn ông vừa xuất hiện liền hấp dẫn không ít cô gái đến xem, xem đến đỏ mặt đỏ tai.
Lạc Vân Hải nghiêng đầu cắn răng nghiến lợi mắng một câu rồi mới quay lại cười với những du khách, coi anh là cái gì? Ngưu Lang* sao?
*Ngưu Lang: trai bao 






Quả thật như thế, cô đặc biệt bảo người ta làm tóc anh bông lên như diễn viên, cho anh mặc chiếc áo đen T shirt bó sát cơ thể, bắp thịt như ẩn như hiện, quần jean ôm, giày thể thao, cộng thêm vóc dáng 1m88 , tuyệt không thua kém người mẫu quốc tế, thậm chí ngay cả đàn ông đều bị anh hấp dẫn, cô gái đáng chết, vì tiền cái gì cũng bán được.
"Khách sạn Bồng Lai, đây là lựa chọn tốt nhất của mọi người, giá ba trăm đồng thôi! Các anh các vị tiểu thư, có xem Tây Du kí chưa? Biết Tử Trúc Lâm không? Đúng vậy, khách sạn Bồng Lai của chúng tôi cách Tử Trúc Lâm trong truyền thuyết khoảng một trăm mét thôi, phong cảnh đẹp, còn được trai đẹp phục vụ, có phải rất hấp dẫn không? Vậy hãy ghi danh nhanh nào!" Hạ Mộng Lộ mừng rỡ giơ bảng hiệu lên, Wey, thật là đông quá, không ngờ A Hải có sức quyến rũ như vậy.....
"Có thật anh đẹp trai này sẽ phục vụ chúng tôi không?"
"Có thể dẫn chúng tôi đi thăm quan núi Phổ Đà sao?"
"Nghe nói thức ăn nơi này rất đắc có thật vậy không?"
Giờ trong mắt cô chỉ có tiền, còn anh thì bị mấy cô gái kéo qua bày đủ loại tư thế, thậm chí có người vòng qua gáy anh, cả người như dán chặt trên người anh, hôn mặt , hôn tai . . . . . . Đột nhiên có chút hối hận đi về với cô.
"Mẹ, khách tới rồi, ra ngoài tiếp khách nhanh lên!"
Mẹ Hạ đang cúi đầu oán trách sao không có khách, lập tức đè tim lại, chuyện này. . . . . . Sao nhiều người như vậy?
"Trời ạ, thật là đông!" Hạ Nguyệt Đình vừa chạy xuống vừa kêu lên rồi chạy lại chào mấy du khách, hôm nay là ngày mấy? Núi Phổ Đà rất nhiều người sao?
"Mời vào bên trong mời vào bên trong, Mộng Lộ, nhanh dọn phòng cho khách thuê! A Hải, mau mời những người khách uống nước, Nguyệt Đình, mang khách đến phòng khách nghỉ ngơi đi!" Trăm năm mới thấy mẹ Hạ cười tươi như vậy, kéo Lạc Vân Hải giơ ngón tay cái lên: "Tôi biết đều là công lao của cậu, giỏi lắm!"
Bà chân thành tán dương làm Lạc Vân Hải cảm thấy rất tự hào, tất cả đều đáng giá, sau đó nhanh chóng pha trà rót ra ly dâng lên: "Mời uống trà!"
Đám đàn ông hung ác nhìn anh chằm chằm như kẻ địch, đem mặt bạn gái mình quay lại, có gì tốt mà nhìn chứ? Không phải cũng chỉ hai lỗ mũi hai con mắt sao?
Mấy cô gái hận không thể xé rách quần áo trên người anh, không biết cái chỗ kia của anh có xuất sắc không . . . . . .
Từ trước tới nay đây là lần đầu khách sạn Bồng Lai đầy khách như vậy, ba người phụ nữ mừng rỡ, dốc hết sức chiêu đãi tỉ mĩ, ba Hạ cũng cầm thực đơn tiến lên tự đề cử mình: "Tôi là chú A Hải, quán cơm tôi nằm ở dưới kia cách đây năm mươi mét, quán hải sản họ Hạ, đây là thực đơn, ngoài ra có khuyến mãi nữa, hoan nghênh các người ghé qua!"
"Người này muốn đoạt mối làm ăn của tôi, thật là không để cho. . . . . ."
Mắt thấy bà muốn đuổi người đi, Lạc Vân Hải nhanh chóng kéo tay bà lại, rỉ tai nói: "Dì, thôi đi, chú kiếm tiền không phải là suy nghĩ cho con các người sao? Hơn nữa người xem chú rất vui mừng!"
Từ Thúy Hoa kiềm lại tính khí, liếc anh một cái: "Hiện tại liền bắt đầu chân ngoài dài hơn chân trong rồi hả ? Đừng quên cậu là người nhà ai, thôi, hôm nay bỏ qua ông ta, nhìn đến ông ta liền tức!" Vỗ vỗ tạp dề, đi vào phòng bếp.
Lạc Vân Hải thở phào nhẹ nhõm