XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tiểu Thư Hắc Báo

Tiểu Thư Hắc Báo

Tác giả: Trịnh Viện

Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015

Lượt xem: 134610

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/610 lượt.

”. Hạ Vũ Thần cau mày, bắt đầu suy tư.
Chu Thanh Bái nhìn vợ, không nghĩ được gì.
“Xem ra, tâm bệnh thì cần có tâm dược chữa rồi”.Truyện được đăng tại diễn đàn Lê Quý Đôn
“Ý của bà là gì?”.
Hạ Vũ Thần thần bì nhìn chồng một cái......... Trong lòng bà đã có cách.






Ba năm sau.
“Đúng là chỗ này rồi”.
Cửa hàng vật nuôi đáng yêu. DiễnđànLêQuýĐôn
Thương Nghênh Hi nhìn chằm chằm vào biển hiệu màu hồng, hưng phấn lôi kéo ống tay áo của người đàn ông đứng bên cạnh.
“Tại sao em nhất định phải chọn cái cửa hàng này?”. Hắc Diệu Tư ảo não nhìn chằm chằm vào vợ yêu, liếc nhìn đồng hồ đeo tay theo bản năng.
Đáng yêu?! Hắc Diệu Tư suýt chút nữa thì trở mặt với vợ ngay tại chỗ.
Trời sinh anh ghét nhất chính là cái con “Rắn” này.
“A Tư, hình như nó rất thích anh thì phải?”. Thương Nghênh Hi không sợ chết mà nhạo báng chồng yêu của cô cho dù gương mặt tuấn tú của Hắc Diệu Tư đã hoàn toàn biến hình.
“Có phải tiểu Ái rất đáng yêu không? Khách hàng đến đây đều rất yêu thích nó!”. Ân Ninh đi ra từ nhà tắm vật nuôi của cửa hàng, cười vui vẻ với nữ khách hàng xinh đẹp.
“Nó tên là tiểu Ái à?”. Thương Nghênh Hi quay đầu lại thấy một nhân viên trong cửa hàng với mái tóc đuôi sam, nụ cười còn đáng yêu hơn cả động vật.
Từ lâu cô đã nghe mọi người đồn trong cửa hàng này có một con vật rất đáng yêu là một con rắn xanh. Đây cũng là nguyên nhân mà cô muốn kéo chồng đến cửa hàng vật nuôi này.
“Đúng vậy ──”.
Ân Ninh thấy người đàn ông đứng bên cạnh cô gái thì ngây người.DiễnđànLêQuýĐôn
Nàng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quen thuộc, vẻ mặt người đàn ông cứng ngắc, vặn vẹo nhưng lại làm cho cô mê đắm.......... “A Tư, anh nhìn xem, tiểu Ái đang chào hỏi anh đấy!”. Thương Nghênh Hi cười nói với chồng.
Tiểu Ái đang cuốn trên cánh tay của Hắc Diệu Tư, cuốn vào đầu và thè lưỡi rắn.
Hắc Diệu Đường đanh mặt lại, cảm giác tê dại từ chân lên đỉnh đầu........ Ai cũng có thể thấy người đàn ông này đã đổi sắc mặt!
Ân Ninh vội vàng chạy đến bên cạnh khách.
“Xin lỗi, tiểu Ái luôn nhiệt tình với những khách mới đến”. Cô cười giải thích, quấn tiểu Ái lên cánh tay của mình.
Cô lén nhìn người đàn ông còn chưa hết sợ, cô xác định... Đó không phải là “anh” mà cô biết.
“Đi”. Sau đó Hắc Diệu Tư không nói hai lời, kéo vợ xoay người bỏ đi
“A, anh định đi đâu vậy?”.
“Về nhà!”. Hắc Diệu Tư xanh mặt rống lên, không còn tâm tình đi họp nữa.
“Nhưng mà”. Thương Nghênh Hi bị kéo ra ngoài không thể làm gì hơn là nói với Ân Ninh. “Bái bai, lần sau chúng tôi sẽ trở lại”.
“Tinh tang”.
Cửa tiệm được đóng lại, chuông gió treo trên cửa vang lên tiếng kêu thanh thúy.
Có khả năng sao? Ân Ninh tự hỏi mình.
Cô lắc đầu một cái rồi tự giễu. “Đó chắc chắn không phải là anh ấy, chỉ là một người đàn ông có khuôn mặt giống anh mà thôi”. Cô tự lẩm bẩm nói nhỏ.
“Ân Ninh? Vừa rồi có khách hả?”. Trương Trạch thò đầu ra từ trong nhà tắm.
“Ừm, nhưng mà khách vừa đi luôn rồi”. Ân Ninh nhẹ nhàng trả lời.
Kể từ ba năm trước đây, sau khi cô từ chối lời cầu hôn của Trương Trạch, hai người cũng trở thành bạn tốt. Sau đó Ân Ninh mới biết, Trương Trạch là một vị bác sĩ thú y mà Ân Ninh cũng rất thích những động vật nhỏ nên Trương Trạch đề nghị hai người hợp tác mở cửa hàng vật nuôi này.
Như vậy rốt cuộc Ân Ninh cũng có việc.
Hơn nữa đây là một công việc mà cô rất yêu thích! Thời gian vui vẻ nhất trong ngày là được làm bạn với những động vật nhỏ. Mà “những động vật nhỏ” này bao gồm chuột túi, chồn tuyết, con dơi, tắc kè hoa, mèo nhật bản..... Cùng với các loại bò sát “đáng yêu” đủ kiểu loại.DiễnđànLêQuýĐôn
Mỗi vị khách đến đây đều sẽ bị những động vật kỳ lạ dọa sợ nhưng sau đó họ sẽ yêu thích những động vật đáng yêu này.
“Ân Ninh, em vào giúp anh một chút được không?”. Trương Trạch nhếch nhác cầu cứu.
“Sao vậy?”.
“Con mèo này không nghe lời.......”. Trương Trạch lúng túng nhìn vấy vết cào trên bàn tay.
Mặc dù anh mới là bác sĩ thú y chính cống nhưng đối với động vật thì sức quyến rũ của anh kém Ân Ninh rất nhiều.
“Vậy thì để em làm”. Ân Ninh cười đi vào nhà tắm, cô đón lấy con mèo và tắm cho nó.
“Khụ, Ân Ninh........”.
“Chuyện gì thế?”. Cô vội vàng chăm sóc cho con vật nhỏ, không quay đầu lại nói vọng ra.
Nhìn cô nhanh nhẹn tắm cho con mèo, Trương Trạch muốn nói rồi lại thôi. Sau khi do dự rất lâu, anh mới nói.
“Ân Ninh, tối nay em có rảnh không? Có thể đi xem phim với anh được không?”. Anh đi đến bên cạnh Ân Ninh, nhìn chằm chằm một bên gò má của cô.
“Tối hôm nay à?”. Cô do dự một chút rồi mỉm cười lắc đầu. “Rất xin lỗi, hôm nay em phải đi xem mắt”.
“Oh……”. Trương Trạch gãi đầu. “Không sao đâu, hôm khác cũng được”.
“Được!”. Cô nhẹ nhàng đáp.DiễnđànLêQuýĐôn
Sau khi Trương Trạch ra khỏi nhà tắm, cô ngẩn người.
“Chu Ân Ninh, cô thật ngu ngốc…………”. Cô tự lẩm bẩm, lại làm tiếp công việc.
Ba năm nay cô không ngừng đi xem mắt, mù quáng tìm kiếm một “ông chồng”.
Vậy mà Trương Trạch