XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tìm Lại Hạnh Phúc

Tìm Lại Hạnh Phúc

Tác giả: Tiểu Mạc

Ngày cập nhật: 04:20 22/12/2015

Lượt xem: 1341000

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1000 lượt.

hứ”. Nàng nở ra nụ cười thuần khiết nhìn lấy Âu Nhạc Phong, Âu Nhạc Phong nớ lỏng cà-vạt ngồi kế bên mép gường“ừ đẹp, em quả có khiếu thẩm mỹ”.
Âu Nhạc Phong nhanh chóng chuyển đề tài “mấy ngày nay em cứ ở đây, được chứ?”
Nàng bĩu môi “anh nói sao?”. Âu Nhạc Phong thở dài nhìn sắc mặt chịu nhu chẳng chịu cương thì chuyển đề tài tiếp “tiểu công chúa, đây là nơi trước đây mẹ em từng sống”
Âu Nhạc Phong đưa ra một sấp hình cùng hồ sơ, quả nhiên nàng đã quen mất những điều cần hỏi, mà chăm chú nhìn vào.
Âu Nhạc Phong quen với Thái Văn khi Matsumoto dẫn nàng đi Paris du lịch. Matsumoto cùng Âu Nhạc Phong là bạn ‘thanh ma trúc mã’ cũng là quan hệ ‘boss cùng người làm’, Bố Âu Nhạc Phong là CEO, cũng là tổng giám đốc của một chi nhánh bên này
Âu Nhạc Phong xem Thái Văn như tri kỷ, vì biết rằng Matsumoto rất thương lấy Thái Văn, cũng biết rằng hai người chỉ có thể là bạn thôi, chẳng thể tiến tới.
Chỉ vì bận cho cuộc họp ở Hà Lan mà Âu Nhạc Phong đã đi hai tháng, khi về tổng công ty thì bị đuổi về chi nhánh, với nhiệm vụ là bảo hộ ‘Etsuko’, nhưng lần này gặp lại thì sắc mặt của Thái Văn rất tệ.
Dù có lần anh gặp qua tình trạng của Thái Văn nhưng lần này quả thật lần này là tệ hơn những lần trước, rất may mắn Matsumoto là con người rất chu đáo luôn cho các nhân viên thủ sẵn thuốc vì biết rằng Thái Văn rất cẩu thả lại bê bối, chẳng hề quan tâm đến sống chết của mình ra sao cả.
Qua ngày hôm sau, khi xác nhận nàng đã được đưa đến vùng ‘an toan’. Túc thị bị virút tấn công, các cổ đông bỏ đi, khiến giá cổ phiếu tụt dốc, phá sản trong một ngày.
Tử Hà cùng Đào Bích bị kiện ngược lại, Tử Hà xỉ nhục người khác trước đám đông xử một năm tù, Đào Bích thì bị xử nhẹ hơn 8 tháng tù, khi ra chắc chắn còn nhiều điều bất ngờ chờ đón Đào Bích.
Các nhà báo thì bị bịch miệng hết, chẳng có thông tin gì lọt ra được, ngoại trừ những người đi dự buổi kết hôn hôm đó, nhưng có một số đại gia thì có giao tình cùng Âu thị nên cũng chẳng nói gì.






Dương Phàm thì bận công tác phải đi xuống dưới thị trấn một chuyến, vừa nhận được tin, thì anh cũng ngạc nhiên, không ngờ Âu thị lại lớn mạnh như thế, càng thêm hận Thái Văn.
“xem ra tập đoàn Âu thị tốn số tiền không nhỏ để bịch miệng đám phóng viên nha, làm việc rất nhanh chóng”. Vì Gia Bảo bận đi tuần trăng mật nên Hà Cẩm Vân thay thế chỗ, vừa gõ laptop vừa nói, ngạc nhiên khi trên mạng chẳng còn tin tức gì, cứ như lệnh xóa sổ vậy, khiến tay của Hà Cẩm Vân hơi rung rung.
Dương Phàm khẽ liếc qua thì đập vào mắt Dương Phàm là bức ảnh ‘Hà tiểu thơ cùng Âu thiếu gia ân ái suốt đêm trong khách sạn”, Dương Phàm tức đến nỗi muốn đạp bể laptop của Hà Cẩm Vân, dù đã biết trước được sự thật nhưng Dương Phàm vẫn không thể chấp nhận được
Đang ngồi trong chiếc xe BMW với Dương Phàm, hàn khí trong này chỉ có tăng không có giản khiến cho Hà Cẩm Vân giật bắn mình , nhanh chóng đổi chủ đề “thưa Dương tổng, hôm nay chúng ta đến cô nhi viện ước mơ, cô nhi viện ước mơ đã cản trở kế hoạch xây dựng khách sạn của chúng ta mấy tuần nay rồi”
“ừ”. Giọng nói của Dương Phàm rất lạnh rất tê tái trong lòng còn tê tái hơn hơn, đành nhìn ra cảnh vật bên ngoài, Hà Cẩm Vân lại cảm thấy ngột ngạt, thở không nổi.
Các đứa trẻ nhanh chóng khóc, bé gái hồi nãy cũng khóc thét lên “ô..ô…người xấu xa, tính phá bỏ nhà chúng ta…ô..ô…”
Viện trưởng mau chóng dỗ dành trấn an các đứa trẻ. Thái Văn thở dài, thì thầm bên tai viện trưởng “Hà tiểu thơ, không được, chúng tôi chẳng thể nhận”
Thái Văn dùng khuôn mặt như tượng gỗ, xoay lưng lại với Dương Phàm, khẽ nói “Viện trưởng hà tất làm phiền họ”, nàng khom lưng xuống, dang tay ra “ngoan nào, chị sẽ dẫn các em đi nơi khác….á…”
Chưa nói hết câu thì thấy bị một bàn tay nâng lên, nâng nàng như bao gạo vậy, mùi hương quen thuộc này khiến nàng sợ hãi “buông tôi ra, thả tôi ra, Dương tiên sinh”
Viện trưởng với các trẻ nhỏ chạy theo Dương Phàm. Chỉ thấy Dương Phàm đóng cửa xe cái ‘rầm’ bỏ lại Hà Cẩm Vân, cùng với lớp các bụi của chiếc xe để lại.
Viện trưởng dọa nạt “tôi sẽ báo cảnh sát”. Hà Cẩm Vân sắc mặt méo mó, vội trả lời “cảnh sát vô ích thôi”. Hà Cẩm Vân đi tới gần viện trưởng áp sát viện trưởng, khiến các trẻ nhỏ hoảng sợ. Chương 26-2
Nàng vũng vẫy trong xe của Dương Phàm “các người có biết bắt cóc người là tội lớn không”. Dương Phàm tóm lấy hai tay của nàng, cười kinh bỉ “bắt cóc, con mắt nào mà thấy Dương Phàm tôi bắt cóc người”
Nàng vội vàng giãy giụa nhưng vô ít, bị Dương Phàm kìm *** như cá nằm trên thớt, giọng nói ai oán của nàng vang lên “buông tôi ra, anh biết thủ đoạn làm việc của Âu thị chứ, trước khi tôi nổi giận đề nghị Dương tiên sinh thả tôi ra”
Không nhắc thì Dương Phàm chẳng tức giận, nhắc đến là Dương Phàm tức giận “cô, thật quá tài giỏi, thật sự tập đoàn Âu thị quá tài giỏi mới đúng, nên đã đá sập được Túc thị đồ sộ”
Nàng ngạc nhiên, giọng run rẫy “cái gì, Túc thị cái gì?”
Dương Phàm nhận ra nàng chẳng hề giả dối thì cười khổ, quả thật Âu Nhạ