Disneyland 1972 Love the old s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Bất Yếm Trá

Tình Bất Yếm Trá

Tác giả: Thị Kim

Ngày cập nhật: 03:45 22/12/2015

Lượt xem: 1341736

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1736 lượt.

đến nước này, Ôn Tửu vẫn không chịu thừa nhận, trong lòng anh có chút thất vọng, cũng có chút xót xa, cau mày nói: “Anh tận mắt thấy ảnh chụp của em và anh ta bảy tám năm trước. Em trong ảnh hơi mập.”
Ôn Tửu tỏ ra khó mà tin được nhìn anh.
Yến Luật nói: “Giống như em, điều anh khó chấp nhận nhất là lừa gạt. Nhưng vì em, anh có thể tha thứ, quá khứ của em và anh ta, anh cũng… không ngại.”
Nói tới đây, anh cảm thấy tôn nghiêm của bản thân mình đã vỡ thành bảy tám mảnh, sống lưng đã thấp đến đụng đất rồi. Nhưng để không chia tay, anh đành phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
Nhưng mà Ôn Tửu nghe thấy những lời này ngược lại tức giận đến nở nụ cười: “Yến Luật, thật ra chia tay với anh, trong lòng tôi vẫn còn do dự, nhưng hiện tại tôi đã vô cùng khẳng định.”
“Vì sao?”
Ôn Tửu tức giận đến run run, “Bởi vì ngay cả tín nhiệm cơ bản nhất đối với tôi anh cũng không có. Thương Cảnh Thiên vừa nói mấy câu đã có thể hạ thấp nhân phẩm của tôi, mấy tấm ảnh đã lập tức có thể khiến anh trở mặt vô tình.”
Ôn Tửu đột nhiên trở nên tức giận như thế khiến Yến Luật rất bất ngờ, trong lòng cũng mơ hồ không yên, dường như trong chuyện này có gì đó anh không biết.
“Em nói rõ ràng.”
Ôn Tửu tức giận nhìn Yến Luật: “Trước giờ tôi chưa từng có gì với Thương Cảnh Thiên, nếu cứng rắn muốn nói có, cũng là từng đánh đập anh ta một trận, bởi vì anh ta hại chết em gái tôi.”
Yến Luật ngẩn ra: “Em gái em?” Anh chưa bao giờ biết Ôn Tửu còn có em gái.
“Đúng, em gái tôi Dịch Đường. Ảnh anh thấy, hẳn là nó. Sau khi ly hôn, mẹ tôi và Dịch Triệu Quân không còn liên hệ, cũng chưa từng đề cập tới người này với tôi. Cho nên, trước giờ tôi không hề ngờ tới tôi sẽ có một em gái, chỉ kém tôi mấy tháng tuổi.”
Lòng Yến Luật trùng xuống, lập tức có loại cảm giác mình đã rơi vào bẫy.
“Tôi cùng với Nguyễn Thư là bạn tốt chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, lúc tôi đi võ quán judo, cô ấy cũng đi cùng tôi. Vừa vặn bên cạnh võ quán judo là phòng tập thể thao, bởi vì cô ấy hơi mập, thuận tiện giảm cân, không nghĩ tới nửa tháng đã gầy đi. Về sau trong lớp cô ấy có bạn học tên Dịch Đường quan hệ rất tốt cũng đi theo đến đây. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy Dịch Đường, đã có cảm giác thân thiết là lạ. Sau đó tôi mới biết được, đây là sức mạnh của huyết thống. Tôi cùng với cô ấy mới gặp đã thân, nhanh chóng trở thành bạn tốt. Khi đó cô ấy rất mập, tám mươi kg. Cô ấy nói, cô ấy có người trong lòng, vì anh ta, có khổ có mệt cũng muốn gầy đi.”
Nói đến người này, Ôn Tửu cắn răng nói: “Anh hẳn là có thể nghĩ đến, người cô ấy thích là ai đi?”
Yến Luật ngẩn ra, “Thương Cảnh Thiên?”
“Đúng, là anh ta. Cô ấy vì Thương Cảnh Thiên, thực vất vả giảm béo, lúc cô ấy gầy đi, tôi mới phát hiện cô ấy và tôi trông giông giống, hơn nữa cô ấy càng gầy, cô ấy và tôi càng giống nhau. Chúng tôi đi cùng nhau, giống như là chị em. Chúng tôi tuy rằng thấy rất lạ, nhưng cũng chưa nghĩ tới hướng khác. Mãi cho đến ngày cô ấy đến nhà tôi ăn cơm, mẹ tôi nghe nói cô ấy tên là Dịch Đường, liền hỏi một câu cha cô ấy là ai. Lúc ấy, mẹ tôi liền thay đổi sắc mặt.
Dịch Đường đi rồi, tôi thế mới biết cô ấy hóa ra là em gái cùng cha khác mẹ của tôi. Tôi thế mà gặp gỡ rồi trở thành bạn tốt với cô ấy trong một thành phố lớn như thế. Mẹ tôi nói, chuyện của bậc cha chú không liên quan đến con cái. Bà sẽ không phản đối tôi qua lại với Dịch Đường, chỉ là đừng nói cho Dịch Đường, lấy thân phận bạn tốt như trước ở chung là tốt rồi.
Lúc sinh nhật, nó mời tôi và Nguyễn Thư đến dự tiệc sinh nhật của nó, nói muốn cho Thương Cảnh Thiên một bất ngờ. Nhưng không nghĩ tới là Thương Cảnh Thiên cũng cho nó một bất ngờ khác, anh ta dẫn theo một bạn gái khác, nói thẳng cho Dịch Đường, trước giờ anh ta chưa từng thích nó, ở bên nó chỉ vì thông cảm với việc cô ấy mập. Dịch Đường ngây thơ thiện lương từ thiên đường rơi xuống địa ngục, một đêm kia uống rất nhiều rượu, khóc nức nở ở trên sân thượng. Tôi đi mua thuốc tỉnh rượu cho cô ấy, lúc tôi trở về…”
Ôn Tửu không nói được nữa, ngẩng đầu lên hít một hơi thật sâu, “Anh có biết vì sao tôi thấy máu là choáng không? Bởi vì tôi tận mắt chứng kiến nó rơi xuống từ trên tầng, ngay trước mặt tôi.”
Mặc dù đã cố gắng khống chế cảm xúc của mình, nhưng hai hàng nước mắt vẫn không ức chế nổi mà lăn dài trên đôi má Ôn Tửu.
“Đời này người tôi hận nhất chính là Thương Cảnh Thiên. Tuy rằng Dịch Đường không phải tự tay anh ta đẩy xuống, là tự mình trượt chân ngã tầng, nhưng mà nếu không phải do Thương Cảnh Thiên, nó tuyệt đối sẽ không chết.”
Yến Luật luống cuống chân tay muốn thay cô lau nước mắt.
Ôn Tửu vừa nhấc cánh tay, hung hăng gạt tay anh ra: “Anh đã biết, hiện tại có thể đi được chưa?”
“Thực xin lỗi Ôn Tửu, anh không biết là như thế này. Anh không nghĩ tới, “
“Hiện tại mời anh đi ra ngoài.” Đôi mắt Ôn Tửu lạnh lùng mang theo quyết tuyệt, chỉ ra ngoài cửa nói: “Nếu không đi, đừng trách tôi không khách sáo.”
Yến Luật: “…”






Cứu Vãn
Nhắc tới câu chuyệ