Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Chi Luyến

Tình Chi Luyến

Tác giả: Vũ Hồng

Ngày cập nhật: 03:46 22/12/2015

Lượt xem: 134567

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/567 lượt.

nh lén lút trốn đi, hoặc là mượn cớ đi ra ngoài. Mặc dù cô phi thường không thích chính mình như vậy, nhưng vì không muốn để lửa giận hại mình và người khác, cô vẫn tránh mặt là tốt nhất.
Vào phòng của mình, cô tức giận mà đem một cái gối hình kitty ném lên trên giường, sau đó khuất tất tựa vào giường trầm tư.
Làm sao bây giờ?
Có phải cô đã quá ỷ lại Thư Duy rồi không, cho nên cô mới bài xích cô gái khác đến gần anh như vậy?
Cô thường nghe thấy mọi người nói có đủ loại cô em chồng khó tính, chẳng lẽ cô cũng trở thành một cô em chồng khó chịu như vậy sao?
Mới không phải như vậy đâu!
Cô lập tức phản bác suy nghĩ mới vừa rồi, chuyện phức tạp lại đả thương cảm tình như vậy, cô vốn là cự tuyệt tự hỏi.
Tiện tay cô lại ném một cái gối khác sau đó đứng lên xem giờ một chút ——
Năm giờ ba mươi lăm phút.
Cần phải đi.
Cô đi tới tủ quần áo lấy một cái áo, sau đó chuẩn bị đóng cửa tủ quần áo…
Xoay mình, khóe mắt cô thoáng thấy một cái áo màu đen bó sát người, tầm mắt cô cứ như vậy mà ngưng trụ.
Một tâm tình phản nghịch như thừa số ở trong cơ thể rất nhanh lên men ——
Cô nhớ tới những cô gái bám bên người Thư Duy kia, người nào cũng ăn mặc hở han bó sát như vậy, chả lẽ như vậy mới lộ ra dáng người hoàn mỹ nhất sao? Tại sao các cô ấy có thể, mà cô lại không được?
Một hình ảnh Giai Hân cùng Thư Duy cười nói đột nhiên nổi lên trong óc, lòng của cô lại một trận quặn đau.
Sau đó, giữa lúc những suy nghĩ lạ lẫm trong lòng náo loạn, cô đã thay một cái áo màu đen bó sát người.
Mặc xong, cô đứng trước gương, nhìn dáng vẻ đoan trang của chính mình.
Cô đã trưởng thành, có dáng vẽ phong tình của con gái! Cô đứng trước gương tự đánh giá thân hình lả lướt của mình .
Lúc đầu do cô bị mấy cô bạn đồng học giựt giây mua mấy cái áo này, nhưng lại không có ý định muốn mặc, bởi vì cô biết Thư Duy nếu biết được nhất định sẽ rất tức giận.
Như vậy, hôm nay tại sao cô lại có suy nghĩ muốn mặc nó chứ?
Đơn giản là do Thư Duy biết rõ cô không thích anh cùng cô gái khác ăn cơm cùng nhau, nhưng lại vẫn đáp ứng Giai Hân đến đây?
Cô không muốn thừa nhận tính khí bốc đồng như trẻ con của mình, lắc đầu, cô mở cửa phòng đi ra ngoài.
Bây giờ cô muốn đi hưởng thụ thế giới tuổi trẻ của mình. ..
“Thư Duy, như thế nào rồi?” Dư Giai Hân buông chiếc đũa, đối với Diệp Thư Duy liên tiếp nhìn ra ngoài phòng hỏi.
Diệp Thư Duy nghe tiếng nhìn lại. “Không có việc gì, dùng cơm.”
Anh gắp một miếng thịt gà thả vào trong chén cô ta, sau đó ánh mắt lại hướng ra ngoài cửa phòng, tiếp theo anh lại nhìn thoáng qua đồng hồ.
“Thư Duy, anh đang đợi người nào sao?” Dư Giai Hân nhẩn nại hỏi.
Đêm nay từ lúc cô vào cửa đến giờ, mắt Diệp Thư Duy luôn nhìn ra ngoài cửa, mà không đem cô để vào mắt, có lẽ đêm nay cô không nói như thế, anh ngay cả một câu cũng không nghe vào.
“Giai Hân, cô cứ dùng chậm rãi đi!” Vừa nói,anh liền đứng lên phủ thêm áo khoác, hướng đi ra cửa.
Dư Giai Hân thấy thế, cũng theo sát mà đứng dậy, cô hơi giận nói:
“Thư Duy, đêm nay đến tột cùng anh bị làm sao vậy? Không chào đón em sao? Em đây là lần đầu tiên ở nhà anh dùng cơm đi? Đây là đạo đãi khách của anh sao?”
Diệp Thư Duy mặt có chút thẹn mà nhìn cô, xin lỗi mà mở miệng:
“Xin lỗi, tôi không phải cố ý, Nhu Nhu đêm nay ra cửa, cũng không có báo cho bất luận kẻ nào là đi đâu, tôi lo lắng cho em ấy. “
“Nguyên lai là Nhu Nhu!” Giai Hân thở ra một hơi, hoàn hảo là bởi vì Uyển Nhu, vừa mới cô còn tưởng rằng…
“Thư Duy, anh không quên Uyển Nhu đã lớn rồi chứ, con bé cũng không còn nhỏ nữa, anh cứ quản thúc con bé như vậy là không đúng, như vậy sẽ tạo thành sự phức tạp với con bé.” Dư Giai Hân nhân cơ hội nói ra.
Diệp Thư Duy nghe vậy bao hàm tức giận mà khiển trách:
“Cô ấy có lớn hơn nữa, cũng vẫn là Nhu Nhu của tôi. “
Dư Giai Hân bị sự tức giận của anh hù dọa, cô sửng sốt một lát rồi sau đó lại sửa lấy khẩu khí sủng nịch nói:
“Chuyện con bé là em gái anh đúng là chuyện thực cả đời cũng không có cách sửa đổi, song con gái lớn không thể giữ, con bé cuối cùng cũng sẽ yêu đương, kết hôn, sau đó cùng người con bé yêu tạo thành một gia đình mỹ mãn… “
Bịch!
Một cái thiết quyền đánh về phía bàn ăn, đánh ngã tất cả chén dĩa bình rượu trên bàn, đồng thời cũng khiến cho Dư Giai Hân chấn kinh há mồm cứng lưỡi.
“Anh,anh.. . Anh yêu Uyển Nhu có phải hay không? Anh.. . Anh điên rồi sao? Đây là loạn luân! ” Giai Hân che miệng, không dám tin mà trừng mắt nhìn anh, anh không có phủ nhận…
Trời ạ! Cô phát hiện ra cái gì đây?
Ánh mắt Diệp Thư Duy thống khổ mà lấy tay che mặt, hai tay anh giao nắm đỡ lấy cái trán, thanh âm ám ách, vô ý thức mở miệng:
“Tôi nên làm như thế nào? Tôi rốt cuộc nên làm như thế nào?”
Dư Giai Hân vẻ mặt phức tạp mà nhìn chằm chằm người đàn ông đang thất thố trước mắt mình ——
Đây là người đàn ông cô thầm mến mấy năm qua, cô vẫn tưởng rằng cô ở trong lòng anh vốn là đặc biệt, đêm nay, cô cơ hồ tưởng rằng anh đã tiếp nhận cô, làm cô vì đêm nay mà hưng phấn không thôi, nhưng…
Bây