
Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên Tài
Tác giả: Diệp Tình
Ngày cập nhật: 03:08 22/12/2015
Lượt xem: 134639
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/639 lượt.
mắt đẫm nước của cô, anh sợ mình sẽ mềm lòng.
Diệp Hiểu Hàm kích động nói: “Vậy tại sao anh lại đồng ý cho em làm bạn gái anh? Tại sao anh lại mặc cho em chiếm giữ tất cả của anh? Nếu không phải vì yêu thì anh sao anh lại đối với em như vậy?”
Triệu Trạch Duệ cười khinh miệt. “Cô nghĩ nhiều quá rồi, đó chẳng qua là vì cô tự dâng cho tôi, tôi hồi đáp một chút mà thôi, tôi thấy cô như không có tôi thì không được, mới có thể đối xử với cô tốt một chút, dù cô là bạn gái tôi, tôi cũng có thể nói rõ rằng tôi không thích cô.”
Chỉ trách cô quá dễ dàng người khác, nhưng cô cũng có một chút oán hận anh, nếu như ban đầu anh kiên quyết không để ý đến cô, không cho cô chút hy vọng, cô cũng sẽ không đam đầu vào, hiện tại đợi đến lúc cô muốn nhiều hơn, anh lại keo kiệt không chịu cho nữa rồi.
“Được! Vậy thì kết thúc thôi! Triệu Trạch Duệ, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa.”
Triệu Trạch Duệ quay đầu, không trả lời cô.
Dù Diệp Hiểu Hàm mới mười tám tuổi, nhưng cô biết lòng tự trọng là gì, cô cần gì phải níu giữ, anh hoàn toàn không muốn đối tốt với cô nữa rồi.
Cô xoay người rời khỏi phòng anh, ngăn cách với tất cả trước kia.
Sau khi Triệu Trạch Duệ nghe thấy tiếng đóng cửa mới chậm rãi ngồi xuống salon.
“Duậ, cậu cũng không muốn vậy đúng không?” Có đối khi Trang bác Hào rất trẻ con, nhưng anh cũng biết trận cãi nhau vừa rồi là cố ý, là Triệu Trạch Duệ muốn ép cô rời đi.
Triệu Trạch Duệ không trả lời vấn đề này của anh, lại nói: “Đó vốn là chuyện không nên xảy ra.”
Trang Bác Hào biết tâm tình hiện tại của anh không tốt, muốn an ủi anh, nhưng Triệu Trạch Duệ lại muốn anh rời đi.
Triệu Trạch Duệ ngồi thật lâu mời rời khỏi phòng sách, lúc anh mới anh chú ý, trên bàn là một bữa tối thịnh soạn.
Anh tiến lại, thức ăn đã nguội, nhưng đây là do Diệp Hiểu Hàm làm, anh cầm đũa lên từ từ ăn.
Cô nấu canh này vì anh, anh chưa bao giờ được cảm nhận cuộc sống như thế.
Anh biết, bắt đầu từ hôm nay, mình sẽ không được gặp lại Diệp Hiểu Hàm nữa rồi, giữa hai người thật sự đã kết thúc, dù như vậy rất quá đáng, nhưng anh thật không hy vọng sau này sẽ nghe cô oán trách, cũng không hi vọng quan hệ của của và người nhà sẽ thay đổi vì anh.
Dù anh đã yêu cô, nhưng từ lúc bắt đầu anh đã nói với cô, chuyện giữa hai người là không thể, cũng sẽ không thể thay đổi dù anh đã yêu.
Anh đang áy náy, là anh làm tổn thương cô, nhưng anh lại không thể không làm vậy, ba cô khẩn cầu anh, anh có thể không nghe sao? Thừa dịp bây giờ còn kịp, chấm dứt sớm một chút cũng tốt.
Nhưng tim của anh rất đau, một nỗi đau khi hoàn toàn mất đi cô, nếu như cô rời khỏi, vậy còn anh thì sao? Anh có thể không quan tâm đến cô nữa sao? Tình cảm của anh sẽ tan biến khi Diệp Hiểu Hàm rời đi sao?
Chủ nhật, như thường lệ, Diệp Hiểu Kiệt và Diệp Hiểu Yên đầu về nhà ăn cơm, nhưng Diệp Chấn Hồng lại không chút vui vẻ… là vì con gái nhỏ của ông.
Kể từ sau khi cô rời khỏi nhà của Triệu Trạch Duệ, dù ông nhìn thế nào cũng cảm thấy Diệp Hiểu Hàm là lạ.
Nhưng ông cũng đoán được một chút, vì người khiến Triệu Trạch Duệ chia tay với cô là ông, ông biết con gái ông thích cậu ta, nhưng cậu ta là người thế nào, cô biết không? Trong khoảng thời gian này, ông luôn cảm thấy cô đang gắng gượng, như không muốn để bọn họ thấy, cố gắng làm bộ như không có việc gì, nhưng ông vẫn chú ý đến sự thay đổi của cô.
Mọi người ngồi trên bàn ăn, người nói nhiều nhất là Diệp Hiểu Hàm.
“Chị hai, ở bệnh viện chị có bác sĩ đẹp trai không, chẳng phải chị còn chưa tính đến chuyện kết hôn sao? Cũng đã hai mươi mấy tuổi rồi, dù tuổi không lớn lắm, nhưng cũng phải tính toán rồi.” Diệp Hiểu Hàm nhiều chuyện nói.
Diệp Hiểu Yên lườm cô một cái. “Con nít thì biết gì? Bác sĩ không có ai đẹp trai hết, đều là ông già trọc đầu mà thôi.”
Diệp Hiểu Hàm mới không tin, những thứ này đều do Diệp Hiểu Yên nói mà thôi.
“Vậy anh hai thì sao? Công ty của anh cũng không có thực tập sinh nữ sao?” Diệp Hiểu Hàm lại đưa mắt lên người Diệp Hiểu Kiệt.
Diệp Hiểu Kiệt nhìn những người khác một chút, ý của anh đã rõ ràng, dù trước kia Diệp Hiểu Hàm đúng là như vậy, nhưng cô hồi phục quá nhanh chóng, rất khó không khiến người khác cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ cô xảy ra chuyện gì?
“Hàm Hàm, sao gần đây em không ra ngoài?” Diệp Hiểu Kiệt hỏi cô.
Diệp Hiểu Hàm sửng sốt một chút, sau đó cười nói: “Hết cách rồi, Gia Kỳ không rảnh đi cùng em, cho nên em phải ở một mình đó!”
Một mình? Vậy nghĩa là cô chia tay với anh ta rồi?
Diệp Chấn Hồng đã sớm biết, nhưng vấn nhìn về phía Diệp Hiểu Hàm.
Nét mắt của cô vừa nhìn qua là biết đang giả bộ, nhưng sao ông có thể để con gái mình ở với người đàn ông đó đây?
Diệp Hiểu Hàm rũ mặt xuống, dù trên khuôn mặt có nụ cười cũng không rực rỡ.
Cô biết cô nên quên người đàn ông đó đi, hơn nữa còn phải quên hoàn toàn, nhưng dù cô về đây bao nhiêu ngày, cô cũng không thể quên anh, thậm chí còn luôn nhớ tới.
Buổi tối cô ngủ không ngon, ban ngày cô càng không muốn đi học, nếu tiếp tục như vậy, c