XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tinh Khôi Và Nồng Nhiệt

Tinh Khôi Và Nồng Nhiệt

Tác giả: Y Sắc

Ngày cập nhật: 03:31 22/12/2015

Lượt xem: 1341839

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1839 lượt.

, thế nào?” Hắn nói xong còn không quên hà hơi vào tai cô.
Ninh Tiểu Thuần hiểu ngay tức khắc chuyện vui theo lời hắn là chuyện gì, nhưng cô mới xong việc về nhà, mệt mỏi vô cùng, hiện giờ không có tâm trạng làm chuyện đó với hắn, nên khéo léo trả lời: “Em mệt lắm, chỉ muốn ngủ sớm một chút mà thôi.”
Lục Tử Hiên vừa nghe, mặt xạm lại, chẳng lẽ tối nay tên đó tới tìm cô, nên cô kiếm cớ né hắn?! Hắn càng nghĩ càng giận, nhưng không muốn rút dây động rừng, bèn châm chọc: “Vậy à, anh còn tưởng chỗ em cất giấu người nào đó chứ, haha...”
Ninh Tiểu Thuần bất an nhíu mày, ráng mỉm cười: “Anh nói bậy bạ gì vậy!” Nói rồi gõ đầu hắn, rồi vùi đầu ăn cơm. Cô lờ mờ cảm thấy có gì đó thay đổi, chuyện đã giấu lâu này cũng sắp bị lộ dưới ánh sáng.
Lục Tử Hiên nhìn cô qua khoé mắt, hừ, cô ta luôn từ chối hắn, chẳng lẽ cô ta không có chút tình cảm nào với hắn sao, vậy sao còn không chia tay?!
Hắn tuy rất giận cô, nhưng dù sao họ quen nhau cũng đã lâu, cũng có tình cảm. Nếu lập tức phá thủng tình trạng này, mọi người cũng khó xử, cũng luyến tiếc.
Hắn buồn bực và hai miếng cơm. Ninh Tiểu Thuần không thoả mãn hắn, hắn còn có người bổ sung, hắn có thể lên lầu tìm cô hàng xóm, cô gái ngon miệng vừa ăn kia!!
Lục Tử Hiên đưa Ninh Tiểu Thuần về đến dưới lầu nhà trọ màu hồng, nhìn cô lên lầu. Khi hắn thấy cô vào phòng mở đèn, lập tức lao lên cầu thang, nhẹ nhàng lên tầng nhà Thiện Khiết Nhi. Hắn thấy ánh đèn từ trong phòng chiếu ra qua khe cửa, trong lòng vui vẻ, bước tới gõ nhẹ, chỉ chốc lát sau nghe tiếng dép lê bước ra, cửa mở ra, Thiện Khiết Nhi mặc đồ ở nhà xuất hiện trước mặt hắn.
Lục Tử Hiên biết hình tượng u sầu của hắn có tác dụng chết người với Thiện Khiết Nhi, nên lần nào cũng dùng. Hắn ra vẻ đau thương dựa lên tường, ngước lên một góc 45 độ dưới ánh đèn ngoài hành lang. Ánh mắt sâu thẳm, nghe tiếng mở cửa, chậm rãi quay đầu, ánh mắt lướt qua, cuối cùng dừng trên người Thiện Khiết Nhi.
Thiện Khiết Nhi liếc qua một cái đã bị ánh mắt sâu thẳm của hắn hấp dẫn, bất giác ngã vào ánh mắt sâu như hồ nước không thể kiềm hãm. Cuối cùng Lục Tử Hiên ho nhẹ, đánh thức Thiện Khiết Nhi.
Thiện Khiết Nhi mới thấy Lục Tử Hiên đã thật phấn khởi, hôm đó hắn đi rồi, trong đầu cô vẫn luôn nhớ lại cảnh bọn họ an ủi nhau. Chẳng lẽ tình một đêm có ma lực lớn đến thế sao? Cô luôn luôn chờ mong được gặp lại hắn, giờ đây được thoả ước nguyện, lại nhìn chằm chằm ánh mắt hắn mà ngẩn người, cô xấu hổ chết được. Nói đến cùng, cô còn rất ít tuổi, nên đỏ mặt, cụp mắt nhìn chăm chú xuống đất.
Cô ấp úng nói: “Anh Can, có chuyện gì?”
Lục Tử Hiên hơn mười giây sau mới phản ứng, hoá ra hắn bây giờ tên là “Can Hiên”. Hắn tiếp tục sắm vai u buồn, dùng giọng điệu buồn bã nói: “Ừm, không có gì, chỉ là muốn gặp em.”
Lời của hắn như quả bom thả vào hồ nước yên tĩnh, tạo từng đợt sóng. Hắn nhớ cô?! Thiện Khiết Nhi khó tin che miệng.
“Không mời anh vào sao?” Lục Tử Hiên nhìn cô hỏi.
“Vâng, vâng, mau vào đi.” Thiện Khiết Nhi mở rộng cửa, nghiêng người cho hắn vào. Cô không biết cô đã dẫn sói vào nhà, sói đói lại chuẩn bị xem cô như con cừu nhỏ mà ăn sạch sẽ.
Lục Tử Hiên ngồi xuống salon, tiếp tục thả viên đạn bọc đường, hắn nói: “Tuy chúng ta chỉ mới gặp một lần, tuy anh không biết tên em, nhưng lòng anh cứ luôn nhớ đến em...”
Tay Thiện Khiết Nhi cầm ly nước run rẩy, hắn sao lại nói chuyện nồng nàn đến vậy. Cô đưa nước cho hắn, sau đó nhỏ nhẹ nói: “Em tên Thiện Khiết Nhi.”
“Khiết Nhi, ừm, tên thật thuần khiết.” Lục Tử Hiên lúc cầm ly nước như vô ý chạm nhẹ vào tay cô, khiến Thiện Khiết Nhi nôn nao.
Lục Tử Hiên vỗ vỗ vị trí bên cạnh kêu Thiện Khiết Nhi đến ngồi, cô nhăn nhó ngồi xuống. Thiện Khiết Nhi mở TV, TV đang chiếu phim thần tượng đến cảnh giết người không đền mạng, hai diễn viên nam nữ đang hôn nhau say sưa. Hơi thở cô dồn dập, lén nhìn Lục Tử Hiên ngồi bên, thì thấy Lục Tử Hiên cũng đang nhìn cô, mặt hắn càng lúc càng gần, hô hấp của cô càng lúc càng nặng nề, nhắm mắt lại, môi Lục Tử Hiên ấm áp liền phủ lên môi cô.
Tay hắn luồn vào trong quần áo cô, vuốt ve hai điểm nhạy cảm trên dưới. Hơi thở hắn nóng rực lượn lờ bên cổ cô, một bên vú bị kéo ra ngoài áo, bàn tay to lớn thoả thích vuốt ve, ngón tay dài đè lên đầu vú, vân vê. Bàn tay phía dưới thẳng tiến, đẩy hai cánh hoa mềm, nắm hoa hạch nhạy cảm, chà xát thật nhanh.
Cô cắn môi, hồi hộp. Càng hồi hộp càng hưng phấn, hơi nóng trong cơ thể càng tập trung, cô nhanh chóng cảm thấy giữa hai đùi dần dần nóng ẩm, hơn nữa ngón tay hắn vươn vào trong vờn trêu làm chất dịch bắt đầu trào ra.
Ngón tay hắn đùa giỡn trên đỉnh hồng, ngón giữa đi vào trong 1/3 vờn điểm mẫn cảm, khơi gợi khát khao mãnh liệt của cô, “Ah...” Cô ngửa đầu rên khẽ, đầu gối yếu ớt co lên, hai tay nắm chặt hông hắn.
Hắn để cô ngồi lên đùi, dựa vào người hắn, tách hai chân cô sang hai bên, cởi chướng ngại vật, tách cánh hoa, đỉnh hồng mượt mà run rẩy dưới ánh đèn.
“Chỗ này của em đẹp thật!” Hắn tựa cằm lên vai cô, thận trọng thưởng thức đầu ngón tay hắn lượn vòng bên trong. “Đừng n