
Tác giả: Hữu Dung
Ngày cập nhật: 03:29 22/12/2015
Lượt xem: 134717
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/717 lượt.
cũ, “Đúng 1 năm sau khi tôi đến nước Mỹ thì không may bị tai nạn, dẫn đến hai mắt không nhìn thấy được, thời gian đó tôi quả thực là phát điên đến cực điểm, bản tính vốn không tốt giờ lại càng thêm trầm trọng, nhưng đến khi tôi gần như buông xuôi lại nhận được giác mạc hiến tặng, may mắn có cơ hội nhìn lại được”.
“Hóa ra anh cũng từng bị tai nạn a! Nước Mỹ quả thực là một nơi không dễ sống”. Chính là không thể lưu lại, cho nên cô mới phải rời khỏi đó thật nhanh.
Cảnh Lan Hiên nhàn nhạt cười, “Từ lúc nhìn thấy lại ánh sáng, tôi đã thầm nhủ, phải thay đổi, phải trở thành một người hiền lành hòa nhã hơn”. Bởi vì người cho hắn giác mạc chính là người như vậy.
“Xem ra không thành công lắm thì phải”. Cô nhăn mũi. “Anh đối với những người khác chỉ có lạnh lùng, còn lâu mới gọi là hòa nhã”.
“Vậy tôi đối với cô thì sao?”. Hắn nhìn cô.
Ánh mắt hắn vừa mềm mại, vừa dịu dàng như nước, hắn có nhất thiết phải … quyến rũ cô như thế không?
Ly Minh Phi đỏ mặt, cũng may cô uống hơi nhiều rượu nên mặt cũng hồng hồng, Cảnh Lan Hiên cũng không nhận ra tim cô đang đập nhanh thế nào! Cô tự trấn tĩnh, phải cứng rắn lên chống lại ánh mắt đó, cô còn phải luyện nhiều hơn nữa.
Vội vàng đảo mắt qua một bên, “Mưa … mưa nhỏ đi rồi, nhân lúc này mau đi nhanh đi thôi!”. Thật đáng buồn là ma nữ nhưng giờ này lại không cách nào thể hiện ma pháp, trái lại giống như người thường, hm, cảm giác thật là khó chịu!
Nhưng cô vừa đảo người đi qua, một giây sau đã bị kéo trở lại, cô chưa kịp nhìn rõ cái gì, đang muốn mở miệng kháng nghị, Cảnh Lan Hiên đã hôn lên môi cô.
Nụ hôn đó tuy có thô bạo, nhưng lại mang theo vài phần mềm mại. Cô cố gắng kháng cự nụ hôn của hắn, một lúc sau vẫn không chịu thua, cô sợ, sợ bản thân chống đỡ không nổi.
Cô … chỉ hôn người mà cô yêu.
Nhưng càng giãy dụa, cô càng trở nên mềm yếu.
Vì sao? Rõ ràng hắn đang ép buộc cô, vì sao lại chuyển qua khóe miệng cô, dịu dàng vờn quanh làn môi, giống như đang cầu xin …
Vươn tay đẩy hắn ra, Ly Minh Phi dường như đã hạ quyết tâm, “Cảnh Lan Hiên, đối với chuyện yêu đương, tôi có chỗ rất sợ”.
“Tôi biết”.
“Còn nữa … tôi đã từng là hồ ly tinh cướp chồng của người khác”.
“Cô yên tâm, tôi không có bạn gái, một mình đơn độc đã bốn năm nay , xác suất thành hồ ly tinh của cô bằng không”.
“Tôi cho dù đồng ý hẹn hò với anh, cũng có thể giữa đường cao chạy xa bay”.
“Không vấn đề, tôi người cao chân dài, đã từng ở trong đội tuyển của trường, khả năng cô chạy thoát cũng coi như bằng không”.
Cô nở nụ cười, “Tình cảm của tôi phát triển rất chậm, có lẽ chẳng bao giờ đuổi kịp được anh”.
“Cô cũng không cần đuổi quá nhanh, tôi muốn vừa quay đầu lại liền thấy có người đi theo phía sau, khiến tôi đỡ thấy trống vắng, bởi vì có người vẫn đi cùng tôi”.
Ly Minh Phi vẫn đang cười, nhưng tròng mắt đã đỏ, “Cảnh Lan Hiên, chúng ta … hẹn hò đi!”
“Vẫn chờ em nói câu này!”
Ly Minh Phi sáng sớm đi vào phim trường trong đài truyền hình, đến nơi mới thấy mọi người đang trò chuyện sôi nổi.
Cùng làm bộ phim kéo dài đến 200 tập, mọi người trong đoàn quan hệ tự nhiên rất thân thiết, thỉnh thoảng tán chuyện với nhau cũng không có gì lạ, nhưng rốt cuộc bọn họ thảo luận cái gì mà hào hứng như vậy.
Lễ tình nhân sắp đến, là thảo luận nên tặng cái gì sao?
Có người phát hiện mỹ nhân hóa trang đã xuất hiện, nhiệt tình gọi Ly Minh Phi tới. “Minh Phi, cô tới rồi!”
“Mọi người đang nói gì mà vui vẻ vậy?”. Cô chuẩn bị một ít dụng cụ, dự định bắt đầu làm việc.
“Vậy sao?”
“Ờ, Minh Phi, cô danh tiếng cũng thật ghê gớm! Nghe nói cô nàng đó quen biết cô, bởi vì có cô, nên cô ta không quan tâm thù lao, chỉ có yêu cầu duy nhất, chính là muốn xem xem tay nghề của cô”.
Ly Minh Phi thấy lạnh sống lưng, chuyện cô nghĩ sẽ không xảy ra chẳng lẽ xảy ra thật? “Cô ấy là ai?”
Đạo diễn vừa đi tới nơi, “Minh Phi, cô tới vừa đúng lúc, có người quen cũ tìm cô đấy! A, vừa nhắc đã tới rồi!”. Đạo diễn đảo mắt nhìn qua cửa vào. “Vị này chính là Thu Hồng, chuyên gia hóa trang nổi tiếng thế giới, các cô đã quen biết sẵn, tôi cũng không cần phải giới thiệu, đúng không?”
Mặc trên người bộ đồ thời trang, Thu Hồng càng thêm xinh đẹp động lòng người. “Đã lâu không gặp, Ly Minh Phi. Mặc dù không liên hệ, nhưng tôi vẫn nghĩ, cô sẽ không quên tôi chứ?”
Ly Minh Phi sắc mặt cứng đờ, “Lâu rồi không gặp”.
“A, cô Thu, sắp đến cảnh quay của cô rồi, phải nhanh lên thôi, cô có muốn chuẩn bị trước không?”. Đạo diễn lịch sự hỏi.
“Được, phân cảnh của cô Hùng là tiếp sau cảnh của tôi phải không? Thế này đi, vị hóa trang này cho tôi mượn một lúc là được rồi”.
“Ưm …”. Đạo diễn ngượng ngùng nhìn về phía Ly Minh Phi, dù sao nếu không có cô Hùng, cô cũng không đời nào bước chân đến đây.
“Thế nào, cô không tự tin sao?”. Thu Hồng mỉm cười, thái độ giống như đang đùa cợt.
Hiện giờ chỉ có Ly Minh Phi hiểu rõ, cô ta chính là khẩu Phật tâm xà! Rất lâu trước đây, cô đã từng nhìn thấy bộ mặt tươi cười như vậy rất nh