XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên

Ngày cập nhật: 03:18 22/12/2015

Lượt xem: 1342481

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2481 lượt.

i, cũng đã thành công chia nhau thay thế vị trí của cha mình trong bang Liệt Diễm, trở thành Tề Đường chủ và Mạc Đường chủ mới nhất.
Tề Chuẩn, thân cao 1m87, tính tình điềm tĩnh, ít nói, từ nhỏ đã theo Tề Ngôn học y thuật của anh, đến nay đã thành hậu sinh khả úy.
Mạc Thiên, thân cao 1m88, tính tình cởi mở, hay nói, từ nhỏ để thể hiện khả năng thiên phú vô cùng về phương diện máy vi tính, dưới sự tận lực bồi dưỡng của Thiên Nhất, càng làm cho người ta khó có thể nhìn theo bóng lưng.
Dĩ nhiên, dưới sức ảnh hưởng vô tình của Lăng Húc, bản lĩnh của Tề Chuẩn và Mạc Thiên cũng là hạng nhất hạng nhì.
Về phần công chúa nhỏ Tề Mẫn của Tề gia, không ai có thể nghi ngờ về mức độ được cưng chiều của cô, nói cô được lớn lên trong sự cưng chiều cũng chẳng có gì là quá đáng. Cô cũng không hề giấu giếm sự ái mộ của mình đối với Lăng Húc, mấy người Dany và Úc Hàn Yên cũng vui khi thấy kết quả này. Cô cũng là một trong hai người phụ nữ duy nhất có thể chạm vào Lăng Húc kể từ sau khi cậu mười bốn tuổi, còn một người nữa đương nhiên là Úc Hàn Yên rồi.
"Tiểu Húc thân yêu, chúc con sinh nhật vui vẻ! Cũng chúc mừng con đã đạt được thành tích xuất sắc, đồng thời lấy được hai học vị tiến sĩ về lĩnh vực kinh tế và quản lý của trường đại học Harvard! Ách, khi con nhìn thấy lá thư này, thì mẹ đã đang ở nước ngoài rồi. Thật ra, mẹ rất muốn ở bên cạnh con, dù gì hôm nay cũng là sinh nhật mười tám tuổi của con, nhưng cha con liên tục quấy nhiễu mẹ, đã lừa bịp mẹ, sau đó mẹ cũng không biết tại sai lại đồng ý với cha đi nghỉ mát nữa………………. Tha thứ cho mẹ, mẹ yêu con! Trong hộp là đôi khuyên tai mẹ đã mất năm năm đặc biệt chế tạo cho con. Con không cần phải tơ tưởng đến khuyên tai của cha con nữa. Nó ngoài việc có thể cảm giác được tất cả các loại bom ra, còn có hệ thống định vị và truyền tin. Khuyên tai có hai cái, tùy còn xử lý. Cuối cùng, chúc con hôm nay chơi vui vẻ! Mẹ yêu con."
Đứng trước bàn trang điểm, xem xong thư Lăng Húc tức giận đùng đùng, đối với hành động của cha, cậu căm hận đến tận xương tủy, cứ bảo sao mới sáng sớm cậu đã có dự cảm xấu! Cậu cầm hộp quà màu đen đè trên lá thứ lên, tay lộ rõ các khớp xương, mở hộp, hai chiếc khuyên tai khảm đá bảo thạch màu lam ngay lập tức đập vào tầm mắt.






Ngoại truyện 1: Gặp nhau 2
Một nụ cười yếu ớt khẽ nở trên môi cậu, nhìn vào trước gương, cậu dùng bàn tay thon dài gỡ chiếc khuyên tai nạm kim cương trên tai phải mình xuống, đeo chiếc khuyên tai màu lam vào.
Chỉ thấy người đàn ông trong gương như thần đá, trong khoảng khắc đã nhiễm lên hơi thở tà mị, càng khiến cho người ta không thể dời mắt. Người đàn ông tà tà nhếch miệng, hai con ngươi giống như đá hắc diệu thạch còn sáng hơn cả bảo thạch. Quả thật là cậu đã tơ tưởng đến chiếc hoa tai của cha từ lâu rồi, vốn đang định dùng vũ lực để cướp đi, chỉ có điều, hiện tại có vẻ như không cần nữa rồi.
Lăng Húc đưa tròng mắt xuống nhìn chiếc khuyên tai nạm bảo thạch màu lam còn lại, lẩm bẩm: "Người phụ nữ……….."
"Đúng, hủy bữa tiệc sinh nhật tối nay." Trong chiếc xe thể thao mui trần màu đen, người đàn ông đeo kính đen một tay lười biếng đặt trên cửa xe, một tay đặt trên tay lái, dùng giọng khêu gợi, tuyệt đẹp căn dặn.
"Cậu đi đâu vậy?" Đầu điện thoại bên kia, Tề Chuẩn nhíu mày, giọng nói trầm thấp vang lên.
"Anh Thiên, anh có biết anh Húc ở đâu không?" Trong giọng nói êm dịu của Tề Mẫn tràn ngập sự ỷ vào, làm nũng.
"Húc? Anh không rõ lắm. Em tìm cậu ấy có chuyện gì không?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Mẫn ngay lập tức xị xuống, chỉ nghe thấy giọng nói rầu rĩ của cô: "Em muốn tổ chức sinh nhật cho anh Húc………."
"Chuyện này. . . . . . Nếu không chờ cậu ấy trở về, em giúp cậu ấy tổ chức sinh nhật bù được không?"
"Em không muốn, em muốn ngay hôm nay phải nhìn thấy anh Húc!" Tề Mẫn dậm chân, khăng khăng nói.
"Húc sẽ tức giận đó."
Chóp mũi Tề Mẫn cay cay, nước mắt rưng rưng, mang theo tiếng khóc nức nở, cầu xin: "Anh Thiên, anh có thể lái xe chở em đễn chỗ anh Húc được không?"
Cô sợ đối phương không đồng ý, vội vàng nói: "Nếu như nói là vô tình gặp, anh Húc sẽ không tức giận."
". . . . . . Được rồi."
Tề Mẫn cười còn rực rỡ hơn cả hoa, giọng nói véo von, dễ nghe: "Cám ơn anh Thiên! Tiểu Mẫn biết anh tốt nhất!"
"Anh tốt nhất sao…………..Bây giờ anh qua đón em, lúc đó gặp."
Lúc này, trên một bãi biển tư nhân, nghênh đón một chiếc xe thể thao mui trần bóng mượt, tuyệt đẹp màu đen. Theo tiếng động cơ tắt, người đàn ông ngồi chỗ tay lái mở cửa xe bên trái, đưa chân trái thon dài, thẳng tắp ra ngoài, tiếp theo là chân phải, sau đó, anh đứng dậy. Trong nháy mắt, ngoài xe đã xuất hiện một cái bóng cao 1m89.
Anh tháo kính mắt ra, cài tùy ý trước ngực, con mắt hẹp dài mải mê nhìn phong cảnh trên mặt biển, từng bước từng bước đi tới gần bờ biển, mãi đến khi cách mực nước biển vẻn vẹn ba mét mới dừng lại.
Người đàn ông giữ vững một tư thế hồi lâu, đột nhiên chân mày anh khẽ nhíu lại. Theo ánh mắt của anh nhìn sang, chỉ t