
Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên
Ngày cập nhật: 03:18 22/12/2015
Lượt xem: 1342539
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2539 lượt.
br> "Anh khẳng định mình là Lăng Diệp?" Trong trí nhớ của cô, Lăng Diệp rất ghét phụ nữ đụng vào người mình, nói gì đến chuyện anh lại quan tâm đến một người phụ nữ như thế.
Lăng Diệp đáp ngắn gọn:
"Không thể giả được."
Đột nhiên Dany rất ngưỡng mộ Úc Hàn Yên. Cô ấy có một người đàn ông xuất sắc yêu thương. Nếu như cô đoán không lầm thì Bạch Triết Hiên cự tuyệt chuyện đính hôn với cô cũng là vì Úc Hàn Yên. Trước đấy hắn còn chủ động chào hỏi Úc Hàn Yên, sau lại còn nóng lòng phủi sạch quan hệ với cô, điều này chứng tỏ là hắn đã thích cô ấy. Nhưng mà, cô ấy thật đúng là một báu vật khiến đàn ông phải chết mê chết mệt.
Úc Hàn Yên không thấy Dany nói gì, tưởng rằng cô ấy bị tổn thương bởi lời nói của Lăng Diệp, nên cô xoay người lại, áy náy nói:
"Diệp nói chuyện hơi thẳng, cô có thể gọi tôi là Hàn Yên."
Dany cười cười nhìn cô, nói thánh thót:
"Ừ, Hàn Yên."
"Tiểu thư, đây là mấy bộ đồ chọn cho cô. Cô xem có hợp ý mình không." Nhân viên quầy hàng nhân lúc họ ngừng nói chuyện, liền đẩy cái giá treo mấy bộ đồ đến trước mặt Úc Hàn Yên, dịu dàng nói.
Úc Hàn Yên quét mắt một lượt qua mấy bộ đồ nhân viên đưa tới, lấy ra một chiếc váy dài màu vàng đưa tới trước mặt Dany, nói:
"Tôi thấy bộ này rất hợp với cô."
Dany sững sờ một lúc, không ngờ đối phương sẽ làm như vậy. Cô cười thoải mái nhận lấy chiếc váy trên tay đối phương, vui vẻ nói:
"Tôi đi thử xem!"
Úc Hàn Yên bị nụ cười rạng rỡ của Dany làm cho dao động. Thật là một cô gái dễ thỏa mãn. Cô cũng cười cười, gật đầu một cái, tự chọn cho mình một chiếc váy phá cách mang vào phòng thay đồ.
Bạch Triết Hiên đút hai tay vào trong túi quần, đi tới trước mặt Lăng Diệp, nhìn thẳng vào đôi mắt hẹp dài của anh, không chút sợ hãi, thấp giọng nói:
"Tổng giám đốc Lăng cần gì phải trông chừng cô ấy kỹ như vậy. Ah, quên nói cho anh biết, tôi vẫn không có ý định từ bỏ việc theo đuổi cô ấy đâu. Vẫn là câu nói trước, đính hôn có thể từ hôn; kết hôn vẫn có thể ly hôn."
Lăng Diệp nhíu mày, khóe miệng giật giật, lạnh lùng nói:
"Cũng quên nói cho anh biết, tôi vẫn đang giữ đoạn video đặc sắc kia."
". . . . . ." Bạch Triết Hiên tức giận nhìn Lăng Diệp, "hừ" một tiếng.
Một lúc sau Dany đi ra. Cô nhìn Bạch Triết Hiên có chút mong đợi, hỏi:
"Nhìn được không?"
Bạch Triết Hiên không thể không thừa nhận, mắt nhìn của Úc Hàn Yên thật sự rất tốt. Chiếc váy dài màu vàng ôm sát lộ ra vóc dáng mỹ lệ, lỗi lõm hoàn mỹ của Dany. Trên cổ là một chuỗi hạt trân châu dài màu phấn hồng, thu hút tầm mắt của người khác. Dáng người Dany vốn đã rất đẹp, đến bây giờ càng tăng thêm vẻ thùy mị.
Hắn gật đầu, không tiếc lời khen:
"Không tệ."
Khuôn mặt trắng nõn của Dany hiện lên hai vệt hồng, trong lòng cô nhảy nhót loạn lên.
Lúc này, Úc Hàn Yên cũng đã thay đồ xong đi ra. Cô mặc chiếc váy phá cách, trông vẫn xinh đẹp như trước, nhưng khí chất lại hoàn toàn khác nhau. Trông cô giống như một cô chủ thành đạt, khiến người khác không nhịn được phục tùng.
Lăng Diệp vô cùng khó chịu đi đến chắn trước người Bạch Triết Hiên, dùng cái ót của mình ngăn hắn không cho nhìn Úc Hàn Yên. Anh thả lỏng khuôn mặt, gật đầu nói:
"Rất đẹp."
Bạch Triết Hiên phát hiện, bất luận là Úc Hàn Yên gợi cảm hay trong trẻo mà lạnh lùng, hoặc sắc sảo đều làm cho trái tim hắn đập rộn lên. Hắn đưa tay phải đặt lên ngực trái, cảm nhận nhịp tim mình đang nhảy nhót.
Dany nhìn Úc Hàn Yên, ngưỡng mộ:
"Hàn Yên, cô mặc cái gì cũng đều rất đẹp nha."
Dany dừng một chút, nâng cao âm lượng nói:
"Tôi quyết định từ nay cô sẽ là bạn tốt của tôi!"
Chẳng biết tại sao, cô rất thích gần gũi với Úc Hàn Yên. Mặc dù đối phương là người yêu trong lòng của người mình thích, số người cô đã từng gặp qua cũng nhiều không đếm xuể, nhưng Úc Hàn Yên lại là người đầu tiên làm cho cô nảy sinh ý nghĩ muốn kết bạn.
Bởi vì mình mặc gì cũng đẹp nên cô ấy muốn làm bạn với mình? Trong lòng Úc Hàn Yên không khỏi buồn cười một hồi, nhẹ giọng đáp:
"Tôi rất vinh hạnh."
Cô không ghét Dany nên làm bạn cũng chẳng phải là ý tồi.
"Cô bán hàng, cho tôi hai bộ này." Lợi dụng lúc hai cô gái đi vào trong thay đồ, Bạch Triết Hiên lấy ra một chiếc thẻ đen, nói với nhân viên bán hàng đang đứng phía đối diện.
Lăng Diệp cũng lấy ra một chiếc thẻ đen đưa cho nhân viên bán hàng, lạnh lùng nói:
"Tính tiền cho hai bộ kia."
Tay nhân viên bán hàng cầm hai chiếc thẻ đen mà mắc kẹt ở giữa. Cô ta nhìn hai người khó xử, không dám đắc tội với ai. Cả trai lẫn gái trong quầy hàng độc quyền của Dior không hẹn đều nhìn về phía Lăng Diệp và Bạch Triết Hiên, có hâm mộ, có ghen tỵ, có sùng bái, có xem kịch vui. . . . . .
Lăng Diệp cắm hai tay vào trong túi quần, lạnh lùng nhìn Bạch Triết Hiên, nói giọng vô cùng áp bức:
"Còn chưa tới phiên anh thanh toán cho Tiểu Yên."
Dany thay quần áo xong đi ra nhìn thấy vậy, lắc đầu bất đắc dĩ. Hai người đàn ông này đúng là trẻ con mà. d‿đ⊹l⊹q‿đ Cô đi xuyên qua hai người, đến trước mặt nhân viên bán hàng, cầm lại hai chiếc thẻ đen trong tay đối phương, sau đó