Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Judo

Tình Yêu Judo

Tác giả: Hốt Nhiên Chi Gian

Ngày cập nhật: 03:55 22/12/2015

Lượt xem: 134316

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/316 lượt.

nh mang cháu dâu về cùng đây?” Quả nhiên, lại bắt đầu bằng câu nói này, bà nội im lặng, híp mắt nhìn Chung Bình.
“Nhanh thôi, nhanh thôi, vẫn đang tìm ạ.” Chung Bình cố gắng tươi cười giúp bà đấm lưng, không phải là anh vẫn luôn cố gắng đấy à.
“Cháu tìm khắp nơi đã nhiều năm như vậy, đến cái ảnh bây giờ còn không có?” Bà nội bất mãn chụp lấy tay anh, “Con của Chung Hân cũng đã năm tuổi, cháu đến ngay cả bạn gái còn chả có.” Chung Hân là con gái của bác hai, cả Chung gia này thật ra có mỗi anh là cháu trai, bà nội lại thương anh như vậy, đương nhiên là đang hy vọng muốn bế chắt nội rồi.
“Đúng vậy, Chung Bình, con lại làm cho bà thất vọng rồi.” Mẹ Chung cũng đệm vào, đều đã 29 tuổi, còn không tính trước đi, cứ nói đến chuyện kết hôn là lại trốn tránh, thật không biết trong đầu đứa con này nghĩ gì nữa? Chẳng lẽ muốn cứ như vậy sống độc thân cả đời?
“Được, được, con sẽ cố gắng.” Chung Bình bất đắc dĩ gật đầu lấy lệ. Anh mới có 29 tuổi, đời người còn nhiều thứ hay ho, vì cái gì mà lại đi tìm người đến để trói buộc mình? Anh thật cũng không phải người theo chủ nghĩa độc thân, nhưng trước mắt, vẫn là không muốn bị ép buộc. Cho nên, anh chỉ nói đến tình dục, không nói đến tình yêu.
Mẹ Chung vừa nghe thấy giọng điệu này, thì biết ngay là anh chắc chả thèm để ở trong lòng, đành lắc đầu thở dài đi vào bên trong.
Chung Bình nhìn thấy mẹ mình rời đi, liền xoay mặt nhìn bà mỉm cười, “Bà nội, có phải gần đây thấy rất buồn phiền không?”
“Cháu không mau sinh cho ta một đứa chắt, đương nhiên ta buồn chán rồi.” Bà nội nhăn mặt, đến cả mắt cũng nheo lại.
“Bà vẫn còn buồn chán? Có phải bà gần đây quen biết một người phụ nữ nào hung dữ phải không?” Chung Bình cẩn thận hỏi thử.
“Cái gì……phụ nữ?” Bà nghe không được rõ lắm, liền đem lỗ tai sát vào chút.
“Một người phụ nữ biết võ ấy.” Chung Bình ghé sát vào tai bà, lớn tiếng nói.
“A? Hóa ra cháu thích phụ nữ biết võ hả?” Bà kinh ngạc đem hai mắt đang nheo lại trừng lớn, hai mắt sáng lên, trên mặt lộ ra nụ cười. Cháu ngoan a, rốt cuộc cũng có ý định, đã sớm nói ra thì tốt rồi, tìm người có võ cũng không dễ dàng, hôm nào để mẹ cháu mang ảnh của mấy cô vận động viên về là được rồi. Cám ơn trời đất, cháu đích tôn của bà cuối cùng cũng có ý định lấy vợ.
“Bà nội!” Chung Bình nghiêm mặt, có phải bà đang giả vờ không?
“Tiểu Vân, Tiểu Vân.” Bà hưng phấn kêu to tên mẹ của anh.
Mẹ Chung vừa nghe thấy tiếng của bà liền chạy nhanh đến, “Làm sao vậy, mẹ?”
“Bình Bình thích mấy người có võ thuật ấy.” Bà hưng phấn híp mắt, tay chỉ Chung Bình đang phát hoảng, ồn ào nói với con dâu.
“Hả?” Mẹ Chung nhất thời há hốc mồm, thứ con mình yêu thích cũng quá đặc biệt, trừng mắt nhìn anh, “Vì sao?”
Chung Bình xoay người, ngửa mặt lên trời thở dài, phun ra ba chữ, “Có cá tính.” Bà nội, bà lại có thể như này! Giả câm giả điếc, cố ý đùa giỡn cháu phải không! Chung Bình nhìn thấy bộ dạng hưng phấn của bà, đành nhẫn nại không vạch trần sự việc, tự giải quyết vậy.
“Nhanh nhanh đi tìm cho Bình Bình mấy người biết võ đi, Bình Bình thật tinh mắt, phụ nữ như vậy thân thể rất tốt, rất dễ đẻ con.” Bà nội cười đến tất cả các nếp nhăn đều xô lại một chỗ, Bình Bình thật hiếu thuận.
Phốc! Chung Bình nội thương ngay tại chỗ, biết võ dễ đẻ con!? Mẹ Chung vẻ mặt cũng đồng ý, liền gật đầu hưởng ứng, chỉ cần bà nội mở miệng, chuyện gì cũng phải làm bằng được.
Chung Bình nhìn hai người họ thỏa mãn chờ đợi, trên lưng lại ra đầy mồ hôi lạnh, anh vẫn còn tốt lắm mà, liền giả ngốc đi xuống, có lẽ còn chưa đến bữa cơm chiều thì số điện thoại của bọn họ đã nằm trong tay mẹ anh rồi.
Chung Bình hoảng sợ chạy luôn.

Sáng sớm hôm sau, Chung Bình vừa đi làm lại, trở về phòng làm việc liền nhìn thấy có người đang đứng trước cửa phòng, là Đinh Như, bệnh nhân của anh.
“Cô sao lại ở đây? Không thoải mái à?” Chung Bình nhớ rõ tên cô, bởi vì đã hai lần cô đến tìm anh phẫu thuật. Gần đây nhất là phẫu thuật cắt mí.
“Bác sĩ Chung.” Đinh Như vẫn còn đang đeo kính râm, nhìn Chung Bình, đột nhiên sợ sệt nói một câu, “Thực xin lỗi.”
Chung Bình khó hiểu, tự nhiên nói với anh lời xin lỗi làm gì vậy? Mở cửa phòng làm việc, anh liền đi vào trong, Đinh Như cũng theo anh vào sau.
“Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Có phải không hài lòng điều gì không?” anh hơi kinh ngạc, còn chưa có cắt chỉ mà sao đã thấy không hài lòng?
“Không phải, tôi hôm qua mới biết là em gái mình tới gây phiền phức cho anh.” Đinh Như đứng ở trước bàn làm việc, giống y hệt một đứa trẻ đang phạm sai lầm, vẻ mặt áy náy.
Em gái? Chung Bình ngẩn ngơ ngẩng đầu trừng mắt nhìn Đinh Như, em gái cô ấy là ai? Chẳng lẽ…….
“Em gái tôi có học qua Judo.” Đinh Như ngẩng đầu nhẹ giọng nói.
Người phụ nữ hung dữ ấy? Em gái? Cái gì chứ! Chung Bình lại bừng bừng lửa giận, ném thẳng tài liệu trong tay xuống bàn, trừng mắt nhìn Đinh Như. “Cô ta bị điên à!”






Phá Rối
Đinh Như thấy Chung Bình có vẻ tức giận, liền run rẩy liếc về phía anh, “Cô ấy…..cô