
Tác giả: Đam Nhĩ Man Hoa
Ngày cập nhật: 03:46 22/12/2015
Lượt xem: 1341714
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1714 lượt.
Tiểu Ngô mặt ủ mày ê: "Báo cáo trung tá Cù, đúng như vậy............tư lệnh về từ tối qua, sáng sớm nay lại có vài vị thủ trưởng đến, trận chiến này chắc lớn."
Cù Thừa Sâm đem rượu Mao Đài, thuốc lá, bánh ngọt đã thay Ôn Miên chuẩn bị đưa cho Tiểu Ngô để cậu vào nhà trước, xoay người nhìn về phía Ôn Miên: "Đông hơn so với dự tính của anh, nhưng đừng sợ, hãy học theo tinh thần quân nhân, được không?"
Ôn Miên một lần nữa đứng ngồi không yên, cô khẳng định, ra mắt nhà mẹ chồng, cũng giống như ra chiến trường!
Cù Thừa Sâm nhẹ nhàng ôm eo cô, cô cảm thấy khuôn mặt nóng lên, nhưng đồng thời lá gan cũng lớn lên một chút.
Thời điểm hai người trẻ tuổi bước vào biệt thự, các vị thủ trưởng đang ngồi một hàng ngay ngắn trên salon trong phòng khách, cảnh tượng này thật giống lễ duyệt binh ngày Quốc Khánh.
Cù Thừa Sâm thấy cảnh này không khỏi bật cười, làm khó cho bọn họ rồi, trong lúc cấp bách còn phải bỏ thời gian đến xét duyệt con dâu tương lai nhà họ Cù, có thể thấy được, địa vị của anh trong nhà khẳng định rất cao.
Bùi Bích Hoa tiến lên đón, Ôn Miên thấy nhan sắc của người phụ nữ trung niên này được bảo dưỡng rất tốt, nhìn trẻ hơn nhiều so với tuổi thật, không hổ danh là phu nhân tư lệnh, bộ dáng thùy mị, thướt tha. Nghĩ đến bà Nghiêm mẹ của mình lúc trẻ cũng là một mỹ nhân, đáng tiếc cuộc sống không thuận lợi, bà cũng tiều tụy đi nhiều.
Thật muốn làm cho bà Nghiêm có thể trải qua những ngày tháng hạnh phúc, nếu vậy cô làm con gái cũng được coi là hiếu thuận.
"Chờ sao chờ trăng, cuối cùng cũng chờ được cô gái nhỏ đến đây!" Bùi Bích Hoa rất có phong thái, vừa bước lên cũng không vội quan sát con dâu tương lai, hòa ái khoác vai cô: "Tiểu Ôn đúng không? Giới thiệu cho con một chút, bên kia đều là thân thích của ông nhà bác............."
Ôn Miên đã thấy qua các vị trưởng bối, do quen biết Cù Thừa Sâm, nên cùng anh ngồi trên salon nói nói cười cười. Trên thực tế, mấy vị trung niên không giận tự uy này, đều là những nhân vật có thân phận không nhỏ, có người là chính ủy quân khu, người là tham mưu trưởng, bộ trưởng bộ an ninh,............
"Vợ của thằng hai nhà ta thật xinh đẹp, không thua kém gì những minh tinh điện ảnh kia."
Mẹ của trung tá Cù còn thân thiện hơn trong tưởng tượng của cô, Ôn Miên được khen làm cho khuôn mặt trắng nõn trở nên đỏ ửng.
Chuyện này cũng phải nói đến hiệp định ban đầu giữa Bùi Bích Hoa và trung tá Cù, là một người mẹ, điều kiện của con trai mình tốt như vậy, không lo cưới không được vợ, nhưng mấy năm trước sau khi thằng nhóc này chia tay bạn gái, cũng không thấy nó dẫn ai về nhà, càng không có dấu hiệu muốn tìm bạn gái.
Bùi Bích Hoa lo lắng nếu con trai không có ý định kết hôn thì phải làm thế nào? Hắc, vậy mà lần này nó lại chủ động dẫn đối tượng kết hôn về nhà, yêu cầu duy nhất là bà và con gái phải làm hậu thuẫn vững chắc nhất cho nó.
Bùi Bích Hoa từ trước đến giờ chỉ mong một nhà hòa thuận, con cháu đầy đàn, đương nhiên là vừa ý với đứa con dâu này.
Bỗng nhiên, mẹ Cù phát hiện cánh tay nhỏ bé của cô gái này lạnh buốt, "Tiểu Ôn không cần khẩn trương, nhà bác hiếm khi có dịp cùng nhau ăn bữa cơm, bọn họ quanh năm suốt tháng đi lính ở bên ngoài, khó khăn lắm mới đến đây một lần, may nhờ có ông ấy mới có được bữa cơm thế này." Bà nói xong, quay về phía con trai làm động tác thủ thế: "Mẹ đi xuống bếp chuẩn bị dọn thức ăn lên, Tiểu Ngô, gọi các vị thủ trưởng xuống!"
Ôn Miên vội vàng nói: "Bác gái, để con giúp bác."
"Con còn có thể nấu ăn?" Tuy là nói với cô nhưng ánh mắt của Bùi Bích Hoa lại hướng về phía Cù Thừa Sâm đang ứng phó với các vị thủ trưởng.
Đã đến nhà họ Cù, xâm nhập vào nội bộ của trung tâm chỉ huy, Ôn Miên cũng không cần thiết phải che dấu nữa: "Trong nhà con có giúp mẹ giặt giũ, nấu cơm."
Bùi Bích Hoa đã nghe con trai nhắc đến về hoàn cảnh của Ôn Miên, chính bà cũng có con gái, nhưng bình thường vô cùng cưng chìu: "Thực là một cô bé có hiểu chuyện, không giống con gái nhà bác, ở nhà cái gì cũng không làm, đều nhường cho bác làm............ "
Mẹ Cù nhìn bóng lưng tinh xảo của Ôn Miên đi về phía nhà bếp, thừa dịp này nói với trung tá Cù: "Mẹ thề với đảng và nhân dân, không phải mẹ tiết lộ chuyện này."
Người đàn ông cười nhíu mi: "Còn không phải là con gái của mẹ hay sao, nó tiết lộ cơ mật."
"Hừ, bằng không, con còn định giấu giếm cha tới khi nào?" Lúc này, ông Cù Viễn Niên từ thư phòng bước xuống, Tiểu Ngô đi sau các vị thủ trưởng, làm tư thế giống như quần chúng gặp lãnh đạo.
Tư lệnh Cù trong quân đội nổi danh là gừng càng già càng cay, tinh thần chiến đấu so với năm xưa ngày càng tốt hơn, ông liếc nhìn con trai, vẻ mặt giận dữ không thể che giấu.
Lúc trước ông có nghe người khác nói về hoàn cảnh của cô gái này, quá khứ của cô không tốt chút nào, từng bị trường cảnh sát đuổi, tác phong có vấn đề, càng không nói đến anh trai của cô đến nay vẫn chưa biết ở nơi nào.
Tóm lại, chung quy người con dâu này không phải do ông chọn, trong lòng khó tránh khỏi có khúc mắc.
Ôn Miên giúp mang thức ăn vào phòng ăn, Bùi Bí