Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá

Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá

Tác giả: Đam Nhĩ Man Hoa

Ngày cập nhật: 03:46 22/12/2015

Lượt xem: 1341720

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1720 lượt.

ua là, cô có thể lấy cái gì so sánh với Ôn Tinh?
Bà Nghiêm không để ý đến tâm tình của con gái, rốt cuộc có chút ý sâu xa: "Ôn Miên, mẹ là người từng trải, phải biết chuyện gì cũng phải có mức độ, vừa phải mới tốt, quá sẽ không được."
Ôn Miên nhỏ giọng: "Con biết."
"Con gả vào nhà bọn họ, không thể chắc chắn sẽ không có người nói ra nói vào, căn bản còn chưa tới phiên mẹ lắm mồm, con cũng sẽ phải nếm mùi đau khổ."
Lần trước không phải đã được nếm rồi đấy thôi.
Ngày đó tới nhà, thái độ của Cù Viễn Niên đối với cô, làm cho cô đau đầu không thôi, coi như cả nhà bọn họ không có ý phản đối cô, riêng ông Cù thôi cũng đủ làm cho cô chịu không nổi rồi.
Giữa con dâu và cha chồng tồn tại mâu thuẫn, lâu dài sẽ dẫn đến bất hòa trong gia đình.
"Huống chi, chẳng may hôn nhân của các con sau này gặp phải trục trặc, luật pháp sẽ bảo vệ quân nhân bọn họ, con cũng không có \'chỗ dựa\' thay con dọn dẹp tàn cuộc, nếu con muốn mang cả đời này đi đánh cuộc, cũng đừng trách mẹ không nhắc nhở con!"
Ôn Miên không dám nói hôn nhân của bọn họ sẽ thuận buồm xuôi gió, nhưng cho dù không có tình yêu, có lẽ anh cũng không đi trêu hoa ghẹo nguyệt chơi trò ly hôn?
Cô dù có muốn tranh cãi cùng bà Nghiêm, cũng không muốn thừa nhận những điều này.
"Dù sao mẹ cũng đã nói, con không quản được nhiều như vậy, mẹ không cho phép con gả, con cũng muốn gả."
Bà Nghiêm buồn cười, con gái cũng đã lớn, nếu không có chút tình cảm với vị trung tá kia, nó cũng sẽ không nói mấy câu giận dỗi giương oai kia.
Mẹ Ôn thắp cho chồng một nén nhang, nghiêm sắc mặt: "Con định khi nào thì mới dẫn người đến?"
"Cuối tuần anh ấy muốn đi Liêu Ninh thăm chiến hữu cũ, rủ con đi chung..........Chờ khi chúng con trở lại đi."
Bây giờ Ôn Miên mới phát hiện, thì ra là, cô cũng có chút oán hận kết hôn, 囧.
**********
Khoảng giữa tháng mười một, thành phố Nam Pháp trời trong xanh. Nghĩ đến Ôn Miên là lần đầu tiên đi du lịch Liêu Ninh, Cù Thừa Sâm định trước dẫn cô đi máy bay đến Đan Đông, ngày thứ ba lái xe đi Thẩm Dương làm việc.
Ở phi trường, Ôn Miên nhìn hành lý, anh ở phòng chờ máy bay, hai người đi cạnh nhau, nhìn có chút giống cặp vợ chồng son.
Trước giờ cất cánh, rất nhiều hành khách cũng ngồi ở phòng chờ, bên ngoài thời tiết ấm áp, Ôn Miên bị ánh mặt trời chiếu đến, ngưng mắt nhìn bầu trời xanh biếc.
Chợt, trung tá Cù cầm một bình nước bằng thủy tinh, áp vào khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của Ôn Miên, cô giật mình kéo lại thần trí, kinh ngạc nhìn chằm chằm hai tròng mắt đen nhánh ranh mãnh của người đàn ông.
Không nghĩ tới huấn luyện viên của lính đặc biệt của có hành động trẻ con như thế, Ôn Miên đột nhiên cảm thấy trái tim ấm áp, nhận lấy bình nước, người đàn ông nói: "Ôn Miên, có chuyện muốn hỏi em."
Cô ngồi nghiêm chỉnh, chờ đợi chỉ thị.
"Em có hài lòng với công việc hiện tại không?"
Ôn Miên ngẩn người, sau đó không khỏi cười.
Cô với vừa rồi còn đang suy nghĩ chuyện đổi công việc, anh lại có thể hỏi ra lời, cái này có thể gọi là tâm linh tương thông trong tình yêu không?
Ôn Miên dừng một chút, nói: "Hoàn hảo."
Nghe ra được Ôn Miên có ý khác, anh nói: "Anh có một người bạn ở trường quốc tế Nam Pháp, muốn tìm một giáo viên dạy võ thuật."
Bởi vì là lớp tự chọn, tạm thời không cần bằng giáo viên, có chứng chỉ chuyên nghiệp là có thể dạy, Cù Thừa Sâm dùng lời thử dò xét cô: "Em có muốn đi không?"
Để cho cô đi dạy võ cho thiếu nhi? Sao lại nghĩ đến cô, là vì người đàn ông này biết cô từng thi chứng chỉ võ thuật?
Cù Thừa Sâm nhìn cô chần chờ không biết phải lựa chọn thế nào, anh lẳng lặng nhìn đối phương, ánh mắt lắng đọng: "Đề nghị của anh là, nếu em không thật thích công việc trước mắt, có thể làm thêm công việc này, sau đó đi thi nhân viên công vụ..........Nếu em còn muốn làm cảnh sát, có thể có biện pháp."
Chỉ cần thành tích của Ôn Miên đạt yêu cầu, tất nhiên có thể sắp xếp cho cô là công việc thích hợp trong chính phủ.
Trước kia không phải là cô không nghĩ đến chuyện này, nhưng lúc trước còn vướng phải chuyện món nợ, trong nhà không có chỗ dựa, cô tất nhiên không thể làm được, càng về sau ý định làm cảnh sát trong cô cũng không còn mạnh nữa...........
Ôn Miên cúi đầu, tạm thời không có cách nào quyết định, nhưng mà, cô vẫn rất cảm động, anh biết cô đang phiền não chuyện gì.
Suy nghĩ một lát, Ôn Miên quay đầu, cười cười: "Em muốn đến trường học dạy các bạn nhỏ."
Ý là, trước tiên muốn thay đổi hoàn cảnh, còn chuyện sau này từ từ nói.
Cù Thừa Sâm cũng không miễn cưỡng cô, tự nhiên dừng lại đề tài này: "Lịch trình mấy ngày tới, em có thể xem trước một chút."
Anh vừa nói vừa đưa điện thoại cho cô xem, ánh mắt Ôn Miên rơi vào mấy chữ ở hàng cuối cùng \'phòng đôi khách sạn Cao Nhĩ Phu\'.
"Phòng đôi.......... "
Nghĩ đến cảnh ngủ chung một giường với Cù Thừa Sâm, làm cho Ôn Miên quýnh lên. Tự cho là đúng lầu bầu một câu, thật bất hạnh, còn bị sếp nghe thấy.
Cù Thừa Sâm nhẹ nhàng nắm cằm Ôn Miên, anh khó có dịp không mặc quân phục, lời nói cử chỉ cũng bớt đi mấy phần ngh