XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tôi Muốn Chàng Nam Sủng Này

Tôi Muốn Chàng Nam Sủng Này

Tác giả: Chu Khinh

Ngày cập nhật: 03:27 22/12/2015

Lượt xem: 134730

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/730 lượt.

t mực sợ, trong lòng cắn rứt vẫn nghĩ là em ép buộc anh mới không được tự mình quyết định, đúng không?”
Cô nhìn hắn một hồi lâu, lạnh lùng nhíu mày, “Hừ, anh có biết bao nhiêu người muốn được bản tiểu thư đây áp bức không? Anh có vinh hạnh này nên cảm kích em mới đúng.”
Triệu Tử Hiển cười, đây mới là Thạch Sắc Vi quen thuộc của hắn, cúi đâu hôn lên trán cô: “Dạ, cảm ơn Nữ Vương bệ hạ đã cho thần đặc ân này, thần nhất định sẽ cố gắng quý trọng.”
Cô trầm mặc một hồi lâu mới mở miệng hỏi nhỏ: “Anh ở bên cạnh em chỉ vì là anh muốn thôi, đúng không?”
“Vâng, bởi vì anh muốn, sau đó vừa lúc em lại muốn cầu xin nên anh thuận theo mà làm thôi.”
Cô im lặng trừng mắt nhìn hắn, thật ra hắn và Thạch Quân Nghị mới là anh em đúng không? Cùng thâm hiểm như vậy, mà quan trọng là vẫn một mực giả làm tiểu bạch thỏ.
Bực mình.
“Xin hỏi Đại tiểu thư, anh có thể học tài chính không?
“Hừ, tùy anh muốn học gì thì học, sao phải hỏi em.”
“Anh sẽ cố gắng sớm tốt nghiệp, sau đó chúng ta có thể kết hôn.”
“Anh không nhanh lên thử xem?”
Uy hiếp thật đúng là Thạch Sắc Vi, nhưng mà hắn thích.
“Thật tốt, có em, có anh, còn sẽ có con của chúng ta.” Trong mắt của hắn tràn đầy mong đợi, “Thật hy vọng có thể mau hơn một chút nữa.”
Con, con...cô cảm thấy gương mặt có chút nóng lên, đẩy mạnh hắn: “Còn không mau làm bữa sáng, anh muốn em chết đói sao?” Mắng rất có khí thế.
“Được.” Hắn ấn xuống môi cô một cái hôn: “Em đi rửa mặt, anh sẽ xong ngay đây.” Hắn đứng dậy đi nhanh ra ngoài.
“Rửa mặt, tại sao lại rửa mặt? Em rõ ràng đã tắm rồi.” Cô nghi ngờ xoay người, thấy mình trong gương.
“A a a!!!! Triệu Tử Hiển, cái tên nhóc láo toét này, em muốn giết anh!!!!!!” Trên tay hắn toàn là bột mỳ, sau đó còn ôm cô, còn lau nước mắt cho cô. Hiện giờ cái mặt của cô, mặt của cô!
Triệu Tử Hiển cười vui vẻ, đi nhanh đến phòng bếp chuẩn bị bữa sáng, tiếng chuông điện thoại vang lên cũng không cắt đứt được tâm trạng tốt của hắn, vui vẻ nhận điện thoại.
“Là tôi.”
“Vâng.”
“Nó thế nào?”
“Đã không sao.”
Đối phương trầm mặc.
Triệu Tử Hiển rất chậm chạp nói: “Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy như vậy.”
Lần này đối phương trầm mặc lâu hơn, ước chừng năm phút sau, Triệu Tử Hiển cho là hắn đã cúp máy, đang định tắt máy thì đột nhiên bên kia nhẹ nhàng thở dài: “Tôi cũng chưa từng thấy nó như vậy, ngay cả lúc nhỏ cũng không khóc như vậy. Triệu Tử Hiển, em gái tôi đúng là yêu cậu rồi, cho nên cậu nên hiểu là cậu phải bỏ ra giá cao như thế nào mới có được phần thật lòng này chứ?”
Hắn hiểu được, hắn làm sao có thể không hiểu, quá rõ ràng. Nhưng mà...






Triệu Tử Hiển sau khi tốt nghiệp trung học, sau đó thi vào đại học tài chính L, hoàn toàn không có gì phát sinh thêm cả.
Tất cả đều theo kế hoạch của hắn mà tiến hành, học tập hay cuộc sống cũng vậy. Hắn là người vô cùng nghiêm túc. Hơn nữa tính nghiêm cẩn trời sinh, đi học đúng giờ, rời trường đúng giờ, chưa có một ngày ngoại lệ.
Vẫn cô độc như cũ, vẫn lãnh đạm như cũ. Nhưng thật kỳ lạ, nhân duyên của hắn không tệ lắm, qua mấy tháng qua lại cũng có được vài người bạn hợp ý. Nhưng có một điều cực kỳ rõ ràng đó là từ sau khi khai giảng xong, số nữ sinh theo đuổi tỏ tình với hắn có thể đứng chật sân trường. Đại học L ở Pháp là trường cực kỳ khó thi vào, tỉ lệ cạnh tranh hằng năm vô cùng kịch liệt, mà tỉ lệ đào thải vô cùng kinh khủng. Hơn nữa miễn cưỡng xem như học thành công thì tốt nghiệp cũng vô cùng nghiêm khắc. Cho nên chủ yếu là sinh viên ở Pháp, còn chàng trai Phương Đông này thì cực kỳ hiếm hoi.
Trẻ tuổi, anh tuấn, cao lớn, khí chất bất phàm, khi hắn xuất hiện ở khuôn viên trường đại học L quả thật đã khiến các cô gái Pháp vốn nhiệt tình và mạnh dạn trở nên điên cuồng. (haizz, bây giờ thì ta đã hiểu vì sao bé Hiển bị Đại tiểu thư ra tay hái sớm như vậy.)
Nhưng dù có nhiều cô gái xinh đẹp hơn nữa thì hắn cũng không có hứng thú. Trong lòng hắn, cả trong đôi mắt hắn đã tràn đầy hình ảnh cô gái tùy hứng và ngang ngược kia, không thể thấy người khác được. Hơn nữa mục tiêu đã có, hắn chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành giấc mộng của mình, sớm tốt nghiệp và cưới được cô gái hắn yêu về làm vợ.
Lôi cô kéo thẳng đến bệnh viện, dĩ nhiên không phải cái bệnh viện lần trước hắn ngã bệnh nằm ở đó. Siêu âm kiểm tra thấy cái mầm sống nho nhỏ đã làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của họ, phá hỏng toàn bộ kế hoạch hoàn mỹ.
Đúng vậy, Thạch Đại tiểu thư mang thai, không lâu không sớm, vừa lúc hai tháng lẻ sáu ngày.
Sau khi mừng như điên cầm tấm hình siêu âm mờ mờ xem không hiểu gì, quay đầu sắc mặt lập tức đổi nhanh. Vì Triệu Tử Hiển lại dám đứng đó một mực trầm mặc, hơn nữa vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, tâm tình đang tốt lập tức bị phá hỏng: “Anh có phải đang mất hứng?”
“...”
“Triệu Tử Hiển!”
“...”
Hung hăng đá một cái vào chân hắn, hắn mới đột nhiên phản ứng kịp ôm lấy cổ cô: “Em đang có em bé, không nên lộn xộn.”
“Hừ, anh còn biết em có em bé cơ đấy?”
Bàn tay hắn nhẹ nhàng vu