Polly po-cket

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Tối Nay Muốn Bên Em

Tối Nay Muốn Bên Em

Tác giả: Lam Mân

Ngày cập nhật: 03:42 22/12/2015

Lượt xem: 134706

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/706 lượt.

, cô không nhịn được vươn đầu lưỡi ra nhẹ nếm.
Dạ Ma cảm giác dục vọng của cô càng thèm khát. Thôi đi, hắn nâng cao chân của cô để vào trên vai của hắn, tăng nhanh tốc độ chạy nước rút.
Mau!
Hung ác!
Chính xác!
Động tác của hắn giống như thợ săn bắt con mồi, hoàn toàn không có chút sai lầm nào, mà ở trong cơ thể cô cảm giác bị áp bức quả nhiên tăng lên.
Dục vọng nguyên thủy dẫn dắt hai người lên đỉnh, ở trong cơ thể cô tràn ra chất lỏng ướt át, khiến va chạm của hắn càng thêm mạnh mẽ.
Con đường ướt át của cô bao quanh gắng gượng của hắn, dẫn dắt thân thể mềm mại của cô sinh ra co rút mãnh liệt, hắn ra sức làm lần cuối cùng, đem chất lỏng ấm áp buông thả trong cơ thể cô. . . . . . Hắn nhắm mắt, thở hồng hộc mà nằm ở trên người của cô, nhưng hắn lo lắng đè nặng cô, cho nên, hắn lật thân thể nằm chết dí bên kia.
Cô nhìn lồng ngực trần trụi của hắn, ngón tay mát lạnh vuốt hầu kết hắn nói: "Anh có nghĩ tới hay không, anh hành hạ em như vậy là bởi vì anh quá yêu em."
Tại sao tim cô còn không chết, chỉ cần có cơ hội liền muốn trộm tình yêu của hắn?
"Không có." Hắn suy nghĩ, nội tâm bởi vì câu hỏi của cô mà trăn trở.
Hắn nên vì lời nói của cô mà cảm thấy tức giận cùng hổ thẹn, nhưng tại sao giờ phút này nội tâm hắn hoang mang cùng nhiều xúc cảm khác?
Tại sao hắn vừa nhìn thấy cô sẽ mất khống chế?! Bình thường hắn không phải như thế!
Thu Lăng thở dài một hơi mà nói: "Em cảm thấy được muốn cho anh yêu em quả thực là lời nói vô căn cứ, cho nên, em đã không mơ nữa rồi."
Hắn suy tư hồi lâu, rốt cuộc chậm rãi mở miệng thông báo: "Anh sẽ cho em một cơ hội cuối cùng. . . . . . Để cho em chứng minh tình yêu của mình."
"Anh muốn xác minh như thế nào?" Rốt cuộc. . . . . . Cô đã đợi được cơ hội này.
Dạ Ma không trả lời cô, hắn dùng tay nhẹ mơn trớn lông mày cô, mắt, mũi, dừng ở trên đôi môi đỏ mọng của cô, nhẹ nhàng qua lại vuốt ve. . . . . . Cái thử thách này coi như là thử thách cô, cũng coi là thử thách hắn. . . . . . Bản thân mình!
Thu Lăng nghĩ thầm, cô thật rất muốn thông qua khảo nghiệm của hắn, bởi vì, cô muốn mở nội tâm hắn ra.
Cô đã thay hắn sinh con, không muốn quan hệ của hai người tiếp tục dừng lại ở điểm đóng băng.
Nếu như từ trước cô có yêu hắn một lần, vậy bây giờ cô chỉ hy vọng mong hắn biến hận thành yêu!
***
Dạ Ma sau khi suy tư một hồi, tìm đến Tiểu Ma hỏi: "Tiểu Ma, con thích Dì sao?"
"Thích, Dì cho con một loại cảm giác rất thân thiết." Chính là nó không biết tại sao ngày đó cô sẽ cầm đao nhằm vào nó? Có thể là gây gổ với ba chứ gì? Sau này hai người bọn họ tranh đi cãi lại, vậy nó trốn xa một chút là được rồi.
"Dì ấy là mẹ của con, con phải thử tiếp nhận dì ấy." Tại sao nói với con lời này thì trong lòng hắn có một loại cảm giác rất khó hiểu.
"Dì là mẹ sao?" Sao khi nó tỉnh dậy, rất nhiều việc trở nên không như trước nữa?
"Đúng!" Hắn muốn diệt sạch ý nghĩ tự sát của cô, lần này vừa lúc hắn đang bên cạnh cô, cho nên cô tự sát, hắn còn kịp cứu, nhưng lần sau thì sao?
"Ba, tại sao ba muốn con với mẹ tách ra? Mẹ đã làm sai chuyện gì? Tiểu Ma có thể thay mẹ tiếp nhận trừng phạt hay không?"
"Người lớn phạm sai lầm nhất định chịu trách nhiệm với bản thân." Hắn cau mày nói.
"Tiểu Ma biết, ba, con muốn đi tìm mẹ chơi có thể không?"
"Có thể!" Để cho con ở bên cô, cô cũng sẽ không động một chút là muốn chết.
Tiểu Ma cao hứng nhảy đi ra ngoài.
Dạ Ma nhìn vẻ mặt vui vẻ của con trai, nội tâm lại dâng lên cảm giác chua xót.
***
Tiểu Ma sau khi tìm được Thu Lăng thì vui mừng lôi kéo tay của cô thân thiết nói: "Dì, thì ra là dì chính là mẹ con."
Mẹ thật là xinh đẹp đó! Có lẽ ba là cố ý trừng phạt mẹ, độc chiếm mẹ!
"Người nào nói cho con biết?" Không thể nào là cái tên Dạ Ma vô lại đó chứ?
"Ba!"
Làm sao có thể? Có lẽ là hắn không cẩn thận lỡ mồm nói ra.
Hắn làm sao sẽ đồng ý nói cho con chứ? Hắn không phải ước gì cô nhớ con đến chết sao?
"Mẹ, chúng ta chơi bóng đi."
Nghe con gọi mẹ, Thu Lăng không nhịn được cảm động đến nước mắt tràn mi.
Cô chờ đợi những lời này đã năm năm, ai! Dạ Ma thật là một thằng đàn ông đáng hận.
"Phụ nữ chính là rất thích khóc." Chẳng biết lúc nào, Dạ Ma lại xuất hiện bên cạnh bọn họ.
"Ba, ba cũng cùng chơi đi." Tiểu Ma một tay lôi kéo tay ba, một tay kia lôi kéo tay mẹ, sau đó để cho bọn họ nắm tay nhau.
"Hai người về sau phải tương thân tương ái, không nên đi tranh cãi nhau!" Vậy hắn chính là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên thế giới rồi.
Dạ Ma rất nhanh rút bàn tay trở lại, mặc dù ngắn ngủi, nhưng trong nháy mắt giao nhau, một khắc kia, nhiệt độ ấm áp lưu lại trong lòng hai người.
Tiểu Ma chạy về phía trước, cách ba một đoạn, đem cầu ném cho ba.
Trước ánh mắt kinh ngạc của Thu Lăng, Dạ Ma tiếp được bóng da, ném bóng lại cho con.
Nếu như không phải là cô tận mắt thấy, cô thật không thể tin được, hắn lại là người đàn ông chơi cùng trẻ con sao?
Hắn cũng chỉ có đối với con như vậy thôi sao?
Tại sao hắn không chịu đem một chút dịu dàng đối với con phân cho c