
Em Đừng Mong Chúng Ta Là Người Dưng
Tác giả: Phong Tư
Ngày cập nhật: 02:57 22/12/2015
Lượt xem: 134418
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/418 lượt.
nên vui vẻ chứ."
Mặt mày Lan Khả sa sầm, hận không thể bóp chết Hạ Ngưng Âm: "Ai nói là tiền thưởng? Tớ nói đây là gặp được Tư Khảm Hàn - tổng giám đốc tập đoàn Tư thị, nếu được chọn có khả năng mình sẽ thấy anh ấy, nói không chừng, đến lúc đó còn được anh ấy chọn trúng sẽ trở thành phượng hoàng không chừng."
Hạ Ngưng Âm thấy Lan Khả đang mơ mộng trên mây, rất hiếu kỳ từ khi nào cô gái này lại quan tâm đến điều này?
"Cậu rất quan tâm đến mua vé số làm giàu mà? Bây giờ lại biến thành bộ dạng này? Đổi nghề rồi hả ?"
Ngày nào Lan Khả cũng mua vé số, luôn nuôi mộng làm giàu, ví có tiền mới có thể làm tất cả những điều cô ấy muốn, hơn nữa còn bói toán rằng đến tuổi 25 sẽ có anh chàng đại mập nhà bên cạnh cầu hôn, nếu không cầu hôn thì là quen nhau, Hạ Ngưng Âm đối với những chuyện vớ vẩn của cô bạn này luôn không để vào mắt.
Khuôn mặt khả ái của Lan Khả vì nổi giận mà đỏ bừng "Cậu nghĩ lại xem là giữa cậu và tớ là ai đang quan tâm ai! Tớ đang giúp cậu đổi đời đó."
"Quan tâm của cậu to quá, sao mấy năm nay cậu mua bao nhiêu tờ vé số rồi cũng chưa thấy đổi đời?" Hạ Ngưng Âm châm biếm.
Lan Khả đưa phần văn kiện cho Hạ Ngưng Âm, "Phần văn kiện này là Lưu Kinh Lý muốn tớ giao cho cậu, ngày hôm qua tớ đã làm giúp cậu một phần rồi.
Hạ Ngưng Âm nhận lấy văn kiện mỉm cười nói, "Thanks!"
Lan Khả đi tới thỏ thẻ vào tai cô: "Còn có một việt, Lưu Kinh Lý bảo cậu đến phòng làm việc của anh ta, chính cậu cẩn thận một chút."
"Biết." Hạ Ngưng Âm gật đầu, nhún nhún vai, cho là Lưu Kinh Lý muốn dạy dỗ cô vì ngày hôm qua xin nghỉ.
"Lưu quản lí, xin hỏi có chuyện gì sao?"
"Đơn đặt hàng của Tập đoàn Tư thị do cô đảm nhiệm, cô phải hoàn thành tốt công việc, biết không?"
Đầu Hạ Ngưng Âm nổ một tiếng bùm, vụ gì đây, sẽ không trùng hợp đến vậy chứ? "Nhưng mà. . . . . . , Lưu quản lí, tôi bên bộ phận tiêu thụ, phụ trách tiêu thụ hàng nước ngoài, hình như quản lí nhầm rồi."
"Tôi không có nhầm, đối với công việc cô rất nghiêm túc lại cẩn thận, không có quỷ kế đa đoan, tôi tin tưởng năng lực của cô, với lại đơn đặt hàng này mang sự uy tín lớn nhất cho công ty mình, phải nắm lấy cơ hội này, cho nên mọi người phải cố gắng nhiều hơn."
Lưu Kinh Lý nói rõ ràng từ tốn, Hạ Ngưng Âm nhất thời cứng họng, nhưng vẫn nhất quyết cự tuyệt: "Lưu quản lí, hãy tìm người khác thích hợp hơn tôi, hạng mục quan trọng như vậy tôi không dám đảm nhận."
Nếu cô đáp ứng sẽ dính dấp tới Tư Khảm Hàn nhiều hơn, việc gặp anh sẽ trở thành chuyện cơm bữa, đến lúc đó giấy không thể gói được lửa, một khi bị phát hiện sẽ không gánh nổi hậu quả.
Lưu Kinh Lý cắt ngang không chấp thuận: "Công ty đã chỉ định, cô không thể từ chối, tôi hi vọng nắm lấy cơ hội ngàn vàng này, biểu hiện cho thật tốt, cô cứ trở về chuẩn bị vài thứ, rồi cùng tôi đi qua tập đoàn Tư thị."
Hạ Ngưng Âm theo Lưu Kinh Lý tới tập đoàn Tư thị, bên tập đoàn Tư thị có Vương quản lí phụ trách hạng mục này, bọn họ được thư ký của Vương quản lí đưa lên lầu.
Nhưng thái độ của thư ký rất lạnh nhạt, xem bọn họ có mấy phần khinh miệt, khiến cho Hạ Ngưng Âm vốn bất an nay phải cứng đờ.
Thư ký trực tiếp nhìn Lưu Kinh Lý, lãnh ngạo hỏi: "Lưu Kinh Lý, cô gái này là người phụ trách hạng mục lần này?"
Lưu Kinh Lý cười lịch sự, "Đúng vậy, xin hỏi Vương quản lý còn phải họp bao lâu?"
Thanh âm của cô thư ký không mấy tha thiết, "Quản lý còn đang họp, không có quy định thời gian dài ngắn, hay là các người cứ về trước lần sau hãy đến."
Lưu Kinh Lý cười gượng gạo, rõ ràng cô thư ký không muốn cho bọn họ gặp Vương quản lý, chần chờ nói: "Này. . . . . . , tiểu thư, tôi đại diện cho công ty đến lấy đơn đặt hàng, mong cô hãy gửi lời đến Vương quản lí giúp tôi."
Thư ký hừ lạnh một tiếng, cao ngạo liếc Hạ Ngưng Âm và Lưu Kinh Lý, "Tôi nghĩ các người đầu óc có vấn đề rồi, hạng mục này là bên công ty tôi làm chủ, nói gì thì nói công ty các người cũng nên chừng mực, đâu phải dạng người như ông nói muốn gặp quản lí của tôi là được gặp liền."
Lời nói của thư ký rất thẳng thắng, ngụ ý nói là —— bọn họ là thứ gì? Một quản lí quèn của công ty nhỏ bé mà đòi gặp quản lí của tập đoàn to lớn!
Đôi mắt của thư ký càng khinh thường sự hiện hữu vô dụng của Hạ Ngưng Âm, nhìn lại mình một thân hàng hiệu càng cảm thấy kiêu hãnh hơn.
Hạ Ngưng Âm lặng lẽ đứng im lặng, vốn đã khó chịu nay phải kìm nén cơn giận, chỉ sợ khó có thể nói lời đàng hoàng "Chúng tôi có hẹn gặp Vương quản lí, nếu có gì không phải mong cô bỏ qua, phiền cô thông báo với Vương quản lí giúp chúng tôi?"
Thư ký còn chưa muốn nhún nhường giương cao mặt hạ lệnh đuổi khách: "Muốn gì cứ kêu tổng giám đốc các người đến đây, nếu không thật xin lỗi, mời các ngươi đi cho!"
Cô thư ký cứ tỏ ra phách lối, Lưu Kinh Lý chỉ có thể đứng cười trừ, đối phương đã cho bọn họ đáp án rõ ràng, anh cũng không thể làm gì.
Anh đứng che Hạ Ngưng Âm cúi đầu nói: "Là chúng tôi không hiểu chuyện, tôi lập tức trở về bảo tổng giám đốc đến ngay."
Tổng giám đốc mới