
Tác giả: Cầu Mộng
Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015
Lượt xem: 134879
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/879 lượt.
ớ sẽ tự động duy trì khoảng cách.”
“Vậy quay đầu nhìn xem.” Nụ cười bên miệng Long Dật Thần vô cùn khủng bố.
Anh theo lời quay đầu, sau đó phát ra một tiếng hét thảm thiết, giống như con khỉ hoảng sợ vọt trở về.
“Chị dâu, chị đứng gần tôi như vậy làm gì?”
“Tôi đang muốn đi vào, là chính anh dựa tới.” Mục Thanh Y phủi tay sạch sẽ.
“Có việc sao, Thanh Y?”
“Bác gái bảo em đưa ly trà vào.”
“Trà?” Đường Kiếm Phi bắt đầu tìm trên dưới trái phải, “Của tôi mà?”
“Của anh là cà phê.”
“Vì sao?”
“Bởi vì đây không phải nhà của anh.”
Đáp án này đủ tuyệt! Sờ sờ cái mũi anh tự nhận mất mặt, nhưng vẫn nhịn không được truy hỏi: “Vì sao cậu ấy là trà, mà tôi là cà phê?”
“Trà tốt cho thân thể, uống cà phê nhiều tim sẽ đập nhanh, không tốt cho thân thể.”
Đường Kiếm Phi trừng mắt, “Thần, tớ muốn phản đối.” Nguyên nhân này cô lại trực tiếp nói, mặt dày, bắt nạt người khác.
“Long Dật Thần, lúc trước anh uống nhiều cà phê để không buồn ngủ, về sau sửa lại uống trà nha.” Mục Thanh Y mặc kệ công tử đào hoa, nói thẳng với anh.
“Tốt, nghe lời em.”
Nhìn bạn tốt bộ dạng có vợ mọi sự đều ngu ngốc, Đường Kiếm Phi không cho là đúng ném cái xem thường, há mồm hớp một ngụm cà phê, sau đó lập tức phun ra.
“Nóng nóng...” Đây là vừa đun sôi có phải không vậy, quả thực sắp bỏng chết người.
Mục Thanh Y không chút để ý quét qua anh một cái, “Cốc cà phê kia tôi vừa pha xong, vừa định nhắt nhở anh đợi lát nữa hãy uống.”
Đường Kiếm Phi dùng cái đầu trên cổ thề, anh thấy được nét vui sướng khi người gặp họa chợt lóe trong mắt Mục Thanh Y.
Cô cố ý thì sao, vừa rồi cô ở cửa nghe được người nào đó dõng dạc nói muốn tiếp tục kinh doanh đội ngũ vườn hoa khổng lồ của anh ta, lúc này xoay người một lần nữa vọt đi bưng cốc cà phê lên.
Công tử đào hoa đáng chết, bỏng chết anh!
“Đi thôi đi thôi, nếu không đi em lấy cái chổi đuổi anh.” Có phiền hay không a, đã nói mấy lần, còn không cho người ta ngủ?
“Thanh Y, em không biết quan tâm chút nào.” Long Dật Thần có chút ai oán.
“Vậy anh đổi một người biết quan tâm đi.” Cô ba ngày không ngủ, làm ơn để cho cô ngủ đi.
“Lần này anh phải đi một tháng.”
“Nửa năm cũng được.” Cô hoàn toàn là thuận miệng trả lời, suy nghĩ đã hoàn toàn mất liên lạc với đầu óc.
“Hôn lễ của chúng ta phải hoãn.”
“Tùy anh.”
“Vậy em đồng ý gả cho anh?”
“Không lấy chồng.”
Ngang ngược?
Long Dật Thần đứng bên giường. Anh âm mưu lâu như vậy, đã nghĩ thừa dịp khi tinh thần cô tan rã một lần hành động thành công, sao đến nước này cô còn một mực chắc chắn không lấy chồng?
Sét đánh ngang tai a!
“Vì sao không lấy chồng?”
“Làm tình nhân cũng tốt.”
Anh hoá đá mười giây. Làm tình nhân cũng tốt?! Anh nhất định nghe lầm, nhất định nghe lầm, có người tình của một kẻ có tiền nào không nghĩ hết cách để cho mình lên làm vợ, sao cô lại có một đầu óc không đường về như vậy?
“Con trai con trai, hiểu lầm hiểu lầm thôi.”
“Cháu ngoan, thật trùng hợp nga.”
5 phút sau, ông cháu nhà họ Long ba người chuyển quân xuống phòng khách dưới lầu.
“Mẹ chỉ muốn cho nó chuẩn bị tâm lý.” Mẹ Long thật cẩn thận nói, e sợ con trai thật sự trở mặt.
“Hoạt động xã giao của mẹ gần đây bận rộn nhiều việc.” Mặt Long Dật Thần không chút thay đổi phát biểu.
“Dù bận cũng phải phí thời gian cho con dâu, chỉ có tình cảm của mẹ chồng con dâu tốt, mới có thể gia hoà vạn sự hưng.”
“Còn có, ông nội, không phải ông vẫn nói thân thể không tốt lắm, cần nghỉ ngơi sao?” Anh thấy gần đây tinh thần ông nội sáng láng cả trước ra sau, rất có tiềm chất làm nằm vùng.
“Ông còn không phải là vì ôm cháu cố, đành phải kéo bộ xương cốt già nua đã sắp tan đi hoạt động một chút! Không phải ông muốn nói, cháu ngoan, động tác của cháu thật sự rất chậm.” Khiến cho ông cũng xấu hổ thừa nhận Long Dật Thần là cháu trai của mình.
“Hai người cho rằng con muốn như vậy sao? Cô ấy có bao nhiêu khó trị hai người cũng không phải không biết.”
“Nói cũng phải.” Ông nội Long có chút đồng cảm.
Mẹ Long mấp máy môi, cũng ngầm tỏ vẻ đồng ý. Đùng là không dễ thu phục, nguyên tưởng trước tiên nói cho cô phòng ngừa, kết quả chỉ nói phải giao tiếp với người nào, kẻ lười biếng Mục Thanh Y liền rất rõ ràng tuyên bố muốn tiếp tục làm cô nàng độc thân, thật sự là không có chí cầu tiến!
“Thật sự nói không được, đánh thuốc mê, trực tiếp mang cô ấy đi đăng ký là được.” Long Dật Thần bắt đầu không kiên nhẫn.
Cha chồng con dâu Long thị liếc nhau, sau đó thong thả gật đầu, nhất trí cùng nhận thức, “Có thể làm.”
Anh rất muốn trực tiếp té xỉu, sao ông nội và mẹ ở chung với Thanh Y chỉ có một vài ngày, dần dần có xu hướng bị đồng hóa? Vốn dĩ anh còn muốn dựa vào tu dưỡng tốt và thủ đoạn xã giao của bọn họ đến khai trí cô một chút, kết quả ngược lại là bọn họ bị cô đồng hóa.
Quả nhiên là học tốt không dễ, học cái xấu một buổi là có thể.
Báo chí bày tràn đầy.
Thật sự tràn đầy, thực đầy thực đầy!
Mục Thanh Y vươn tay gãi đầu, nhìn ngó ch