
Tác giả: Khải Tâm
Ngày cập nhật: 03:44 22/12/2015
Lượt xem: 134662
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/662 lượt.
hụ phải tiếp nhận tình hình kinh doanh của công ty lúc đó, đề ra các phướng pháp giải quyết, cùng em quản lý Đế Tư”, Táp Nhĩ đưa ra điều kiện.
“ Không thành vấn đề.”
“ Quyết định thế đi.”
Vì thế hiệp định năm năm tự do đã được ký ước như vậy.
“ Tâm Xuyên, chúc con sinh nhật vui vẻ. Còn nữa, chúc con thi được vào trường học lý tưởng” Lí Mộng Tâm đưa món quà được gói rất công phu cho con gái bảo bối của bà, sau đó ôm cô thật chặt.
Con gái sắp rời khỏi mình, làm mẹ làm sao không buồn chứ?
Hạ Tâm Xuyên cảm giác được mẹ không nỡ, nếu có thể, cô cũng hi vọng có thể ở bên mẹ, vì không để mẹ đau lòng quá mức, Tâm Xuyên nghịch ngợm hỏi: “ Mẹ, vẫn còn thiếu một phần quà đó!”
Lí Mộng Tâm nén giọt nước mắt sắp tràn mi, khó hiểu nhìn Hạ Tâm Xuyên.
“ Đây là quà sinh nhật, quà thi lên đại học thì sao ạ?” Tâm Xuyên quơ quơ món quà trên tay, kèm thêm nụ cười bướng bỉnh, hỏi.
“ Không có cậu? Vậy…. người đưa quà tặng là người nào?”
“ Người ấy…..”
Kính kong--- kính kong—
Ngay lúc Lí Mộng Tâm muốn nói, tiếng chuông vang ở cửa truyền đến.
“Haiz ……….” Nên đối mặt rồi! Lí Mộng Tâm thở dài, nói với Tâm Xuyên: “Người đó đến đấy”
Cho dù người đó là ai, Hạ Tâm Xuyên vẫn thấy vui vẻ vì có thể nhìn thấy người đã giúp đỡ mẹ con các cô rất nhiều. Mang theo nụ cười sung sướng, Hạ Tâm Xuyên bước nhanh tới cửa chính.
“ Hoan nghênh…..” Cửa vừa mở, nhìn thấy người đứng ngoài, nụ cười trên môi Tâm Xuyên lập tức cứng lại.
“ Tâm Xuyên…….. không nhận ra ba rồi hả?” Người đứng ở ngoài cửa không phải ai khác mà chính là cha của Hạ Tâm Xuyên – Hạ Tuyền Lãng, rất lâu rồi ông không được nhìn thấy con gái bảo bối, trong lòng khó nén nổi kích động cùng khẩn trương.
Nhìn người cha lâu ngày chưa gặp mặt, trên mặt Hạ Tâm Xuyên không có bất kỳ vẻ vui sướng gì, ngược lại tức giận quay đầu, nói với mẹ: “Mẹ, từ nay về sau, con không muốn nhận bất kỳ vật đông tây gì của người này.” Nói xong, vẻ mặt cô tràn đầy thất vọng, tông cửa xông ra.
“ Tâm Xuyên….” Lý Mông Tâm ở sau lưng kêu to, mà Hạ Tuyền Lãng chỉ có thể đứng nhìn bóng lưng của con gái yêu kiều, trên mặt tràn ngập sự tự trách cùng bi thương.
“ Em nên nói trước cho Tâm Xuyên, để con bé có thể chuẩn bị tâm lý, biết đâu sẽ không như vậy.”
Lý Mộng Tâm không nghĩ rằng lúc Tâm Xuyên gặp lại Hạ Tuyền Lãng lại có phản ứng lớn như vậy, dù sao năm đó bà ly hôn với Hạ Tuyền Lãng, cô cũng chỉ là một cô bé tám tuổi.
Nói đến hôn nhân của bà cùng Hạ Tuyền Lãng, thì là một sai lầm!
Năm đó Hạ Tuyền Lãng sớm cùng người mình yêu nhiều năm lập kế hoạch kết hôn, ngay trước khi bọn họ kết hôn, vì có chút hiểu lầm, người nào cũng không chịu nhượng bộ, khiến cho hôn sự thất bại.
Mà Hạ Tuyền Lãng trong lúc tức giận nhất thời, cầu hôn với Lý Mộng Tâm, đối với người luôn cô đơn như Lý Mộng Tâm mà nói, giống như đoạt được toàn bộ sự vui sướng trên thế giới.
Biết rõ Hạ Tuyền Lãng không hề yêu mình, nhưng Lý Mộng Tâm vẫn quyết định gả cho ông, cũng vì ông mà sinh một đứa con gái, cố gắng đợi một ngày trong lòng Hạ Tuyền Lãng có mình. Không thể ngờ được, trong một lần vô tình, Hạ Tuyền Lãng cùng Mạnh Dĩ Xuyên gặp lại nhau, Hạ Tuyền Lãng mới biết Mạnh Dĩ Xuyên đã vì ông mà sinh hạ một đứa con trai, ông cũng phát hiện, cái tên Mạnh Dĩ Xuyên này thủy chung vẫn luôn nằm trong tim ông, ngay cả tên Hạ Tâm Xuyên cũng vì bà mà đặt.
Hôn nhân giống như một chiếc gương, một khi có vết nứt thì càng ngày vết nứt càng lớn.
Lý Mộng Tâm biết Hạ Tuyền Lãng ngẫu nhiên gặp bạn gái cũ, bà vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, dần dần, khi Hạ Tuyền Lãng trắng đêm không về, cả ngày bà đều lấy nước mắt rửa mặt, sống không bằng chết, sau cùng, khi Hạ Tuyền Lãng bước vào cửa, đúng là muốn ly hôn, tâm Lý Mộng Tâm như chết lặng, nếu vô duyên, vậy mau chóng kết thúc toàn bộ ở đây đi!
Tuy từng có hận ý với ông, nhưng vài năm nay,dù dùng thái độ từ chối kịch liệt như thế nào, ông vẫn muốn bù đắp cho hai mẹ con bọn họ, vẫn bám riết.
Hận ý đối với ông, theo thời gian cũng trôi qua, cũng dần dần giảm đi rất nhiều, nhưng đối với sự tuyệt tình năm đó của ông, bà không tìm được lý do tha thứ.
Đối với Lý Mộng Tâm mà nói, Hạ Tuyền Lãng là một người chồng thất bại nhưng lại là một người ba tốt, chỉ là không ngờ….
“ Mộng Tâm, đừng nói như vậy, là anh nên xin lỗi hai mẹ con em, em nguyện ý cho anh tới thăm Tâm Xuyên, điều này bày tỏ em nguyện ý tha thứ cho anh, như vậy anh đã cảm thấy mỹ mãn, làm sao còn dám yêu cầu Tâm Xuyên vui vẻ nhìn mình, dù sao, toàn bộ đều là do anh sai.” Hành động theo cảm tính năm đó của ông đã làm hại Lý Mộng Tâm, càng hại đến con gái vô tội, đối với hai mẹ con , Hà Tuyền Lãng vô cùng áy náy.
“ Ba!” Một người đàn ông giống Hạ Tuyền Lãng khi còn trẻ, thấy Hạ Tuyền Lãng đứng cạnh cửa cùng một người phụ nữ, liền đến gần bọn họ.
“ Mộng Tâm, anh giới thiệu cho em một chút, đó là con anh. Hạ Dật, đây là dì Lý.” ( Ngư: ghét người đàn ông nt này >__<)
“ Dì Lý, xin chào.”
“ Xin chào….