Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Trai Thừ Gái Ế

Trai Thừ Gái Ế

Tác giả: Tưởng Cẩn

Ngày cập nhật: 04:20 22/12/2015

Lượt xem: 134737

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/737 lượt.

. Lương Tranh cười như mếu với Ngải Lựu Lựu, vòng tay ôm Chung Hiểu Huệ, sau đó nhẹ nhàng vỗ lưng cô.
Ngải Lựu Lựu đứng dậy đi rót cóc nước, đặt lên bàn, sau đó khẽ nói: “Cho cô ấy uống chút nước, em về phòng nghỉ đây, anh an ủi cô ấy đi nhé!”
Lương Tranh cuống lên: “Em đừng đi, chúng ta đưa cô ấy vào phòng nghỉ ngơi đi.”
Đột nhiên Chung Hiểu Huệ khẽ đẩy Lương Tranh ra, sau đó quay lưng lại nói với hai người: “Cảm ơn hai người, tôi không sao rồi!”
Chung Hiểu Huệ lau nước mắt, buộc mái tóc rối bù lên rồi đi vào trong phòng ngủ, mệt mỏi khóa cửa lại, để mặc cho nước mắt trào ra như mưa. Lương Tranh và Ngải Lựu Lựu tròn mắt nhìn nhau, đứng ngây ra không biết nói cái gì. Hồi lâu sau, Ngải Lựu Lựu mới định thần lại, cô mỉm cười với Lương Tranh rồi đi về phòng mình. Lương Tranh lắc đầu, bùi ngùi nói: “Hài, con gái là vậy đấy!”
“Đương nhiên là khác rồi, ở đây là cô nam quả nữ, ở bên kia còn có Ngô Hiểu Quân, tạo ra thế chân vạc, như thế sẽ vững chãi hơn!”
“Cái gì mà thế chân vạc chứ, đúng là dở hơi!”
“Em đừng hiểu lầm, anh mà ở đây thế này chỉ sợ em lại có mưu đồ bất chính với anh...”
Ngải Lựu Lựu bịt miệng cười: “Lương Tranh, em phát hiện anh rất là mặt dày nhé, đã thế còn không biết đỏ mặt gì hết. Không mất mấy năm rèn luyện chắc không đạt được trình này đâu nhỉ? Thôi được rồi, để kiểm chứng xem em có mưu đồ bất chính với anh hay không, em quyết định không chuyển đi. Anh cứ kiên trì thêm vài ngày nữa, em chuẩn bị về quê ăn tết rồi, đến lúc đó mời anh biến về cái ổ lợn của các anh! À phải rồi, anh mua vé chưa?”
“Anh cũng không biết ngày nào em về nên chưa mua!”
“Cuối cùng cũng phải về nhà rồi...”
“Hay để anh đưa em về nhé...”
“Em đi rửa bát đây!”
***
Mấy ngày sau đó, Ngải Lựu Lựu và Lương Tranh tự nhiên trở nên xa cách. Hai người dường như đều ngại. Cứ đi làm về là ai làm việc của người nấy, rất ít khi nói chuyện. Ngải Lựu Lựu đi ngủ sớm hơn trước, mặc dù không hề buồn ngủ, cô cũng đóng cửa ngồi trong phòng. Không biết là vì sao, mấy ngày nay cô ngủ rất ngon. Còn Lương Tranh đã ôm chăn gối của mình sang đây từ lâu, chuyển vào ở trong căn phòng của Chung Hiểu Huệ. Anh rất thích cuộc sống hiện tại, trong lòng thấy ấm áp, rất bình yên. Anh luôn cảm thấy Ngải Lựu Lựu luôn ở bên cạnh mình, hai trái tim cuối cùng cũng xích lại gần nhau.
Một buổi tối, Ngải Lựu Lựu bắt đầu sửa soạn hành lí. Lương Tranh tò mò hỏi: “Làm gì thế, chuẩn bị về à?”
“Còn mấy ngày nữa cơ, thứ sáu! Thời gian nhanh lắm, em phải sắp xếp đồ đạc trước, đến lúc ấy mới có thể tận hưởng cảm giác được về nhà!”
“Đã thuê được bạn trai rồi à?”
“Thôi bỏ đi, không thuê nữa, em đã chuẩn bị sẵn tâm lí lao ra chiến trường rồi ! ”
“Thực ra anh có hai phương án vẹn toàn...”
“Hả?”
Lương Tranh rót cho mình một cốc nước, giả bộ nghiêm túc phân tích: “Không thuê một người về cùng, chắc chắn ăn tết mất ngon; thêm nữa, sang năm lỗ tai em sẽ càng không được yên. Nói thật cho em biết, anh đã chuẩn bị thuê một người về cùng rồi, chỉ có điều là thuê ngắn hạn, khi nào về quê sẽ tìm một người bạn học, nhờ cô ấy đóng kịch hộ. Với hoàn cảnh của em hiện giờ, thuê anh là hợp lí nhất, anh sẽ không lấy tiền đâu...”
Ngải Lựu Lựu lườm Lương Tranh: “Anh có cho thêm tiền em cũng chẳng thèm!”
“Đừng nóng, nghe anh nói hết đã. Giờ anh đóng kịch với em trên cương vị một người bạn, sau này nhỡ chúng ta có thành đôi thiệt, thế thì chẳng phải càng bớt được thủ tục rườm rà hay sao, chí ít thì cũng không phải về ra mắt bố mẹ nữa!”
“Có đến với nhau thì cũng vẫn phải về mà!”
Lương Tranh cười: “Về thì về, nếu không bố mẹ chúng ta sẽ nhớ lắm đấy!”
Ngải Lựu Lựu thấy Lương Tranh cười gian xảo liền định thần lại: “Đừng có mừng vội, nể mặt anh dạo này biểu hiện tương đối tốt, em sẽ cân nhắc chuyện này xem sao...”
***
Phòng tài vụ đã trở lại trạng thái bình thường, mấy cô gái thong dong ngồi tán chuyện và ăn vặt. Mọi người đang bàn tán đến chuyện ăn tết. Ai cũng nói càng ngày càng cảm thấy tết nhất không có không khí, càng lúc càng tẻ nhạt, lúc nào cũng là đốt pháo, ăn cơm tất niên, liên hoan đầu năm... Chẳng có gì mới mẻ hết.
Ngải Lựu Lựu thở dài: “Mọi người còn tốt chán, có thể ăn tết yên ổn. Tôi nói với gia đình năm nay dẫn bạn trai về, đến giờ vẫn một thân một mình, chẳng nhẽ lại đi thuê một người đóng giả người yêu?”
Trâu Huệ hào hứng nói: “Giờ đang thịnh hành lắm đấy, em thấy như thế cũng được. Chỉ có điều chị phải tìm một người mặt mũi sáng sủa, tính cách tốt, biết đâu giả lại thành thật thì sao?”
Đàm Hiểu Na: “Tìm Lương Tranh đi, hai người chẳng phải đang ở chung sao, quan hệ phát triển nhảy vọt còn gì?”
Chu Tường Linh tỏ vẻ bất cần: “Con ranh, đã ở chung rồi còn nói một thân một mình!”
Ngải Lựu Lựu cuống lên, vội vàng giải thích: “Mấy hôm trước nhà em bị trộm đột nhập, em sợ quá nên anh ấy chỉ đến ở cho em đỡ sợ thôi..”
Chu Tường Linh cười mỉm: “Ha ha, kết quả là hai người dính lấy nhau rồi chứ gì?”
Trâu Huệ:“Vậy thì thuê anh ấy về đi, em cảm thấy anh ấy rất được!”
Ngải Lựu Lựu: “Để chị g