
Tác giả: Nam Lăng
Ngày cập nhật: 04:05 22/12/2015
Lượt xem: 1341603
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1603 lượt.
Ánh trăng rực rỡ
Tiểu Ái ngắt điện thoại của mẹ, co người ngồi trên ghế sô-pha tại căn biệt thự, mặt mày nhăn nhó như quả mướp đắng.
“Em sao vậy?” Dung Kỳ bước xuống cầu thang, từ sau sô-pha anh hơi khom người về phía cô.
“Mẹ nói trước khi kết hôn không được sống chung với anh, dù có thân thuộc đến đâu cũng phải chú ý đến quy củ phép tắc.”
Tiểu Ái cuống quýt: “Quá đáng sợ! Hôm đó, mẹ vừa kinh ngạc vừa hận, có thể lúc đó sẽ cho em một bạt tai, vậy mà sau khi anh nói chuyện với họ, lại có thể bàn ngay đến chuyện kết hôn. Ban đầu em còn nghĩ rằng ít nhất bố mẹ cũng phải choáng váng một chút chứ!”
Anh tiến sâu vào miệng cô, quấn chặt lấy đầu lưỡi của cô nuốt vào miệng mình, quấn đi quấn lại dường như không thể dừng lại được.
Cứ hôn như vậy, Tiểu Ái đã quên mất chuyện vừa nãy, cả người đều mềm nhũn dựa vào lòng anh, để mặc anh muốn làm gì thì làm. Những ngón tay thon dài mò mẫm dưới lớp quần áo, trêu chọc cô qua lớp áo ngực. Nhiệt độ cơ thể tăng cao, những tiếng rên rỉ bắt đầu phát ra từ khoé miệng Tiểu Ái.
Hai người đều thở gấp nặng nề, môi anh di chuyển đến bên tai cô, nhưng lúc đó lại khẽ rì rầm nói: “Bây giờ em có thể lĩnh hội được một chút tâm trạng của anh khi thấy em và người đàn ông khác ôm hôn rồi phải không?”
“Á!” Tiểu Ái dần dần hồi tỉnh, trừng mắt nhìn anh, đôi mắt màu trà gần ngay gang tấc mơ màng, ám muội, vừa ẩn chưa dục vọng lại vừa chất chứa sự trêu đùa. Tiểu Ái hiểu ra: “Lúc nãy anh cố tình nhắc đến chuyện hợp đồng.” Giọng nói khàn khàn, nghe mà ngay đến cô cũng phải đỏ mặt, khiến cô không khỏi mắng thầm mình chẳng ra sao, lần nào cũng bị anh biến thành bộ dạng không đứng đắn, thật là quá xấu hổ.
Anh khẽ cười, dường như rất vui vẻ, khoảng giữa hai hàng lông mày đẹp lạnh dãn dần tựa hồ như tách ra thứ đá quý long lanh, lấp lánh, khiến tim cô đập thình thịch.
“Tiểu Ái!” Anh đưa trán mình kề bên trán Tiểu Ái.
“Anh làm gì vậy?”
“Anh muốn kết hôn với em.”
“…”
“Anh muốn em lấy anh!”
“Mà không phải, hãy kết hôn với anh! Hoặc là, em hãy gả cho anh nhé!”
Dung Kỳ quả nhiên là Dung Kỳ, ngay cả cầu hôn cũng đặc biệt có cá tính.
Tuy nhiên, Tiểu Ái nghĩ lại, một câu thích cô anh cũng chưa từng nói chứ đừng nói là yêu. Những chuyện này nhất định phải là người trong cuộc nói ra mới được. Trân Gia bất luận miêu tả như thế nào, nói bao nhiêu lần cũng đều vô dụng.
Tuy Tiểu Ái cũng không nói, nhưng người thay đổi quan hệ giữa họ là anh, lẽ nào bây giờ, cô lại là người nói thích trước sao?
Tư Nhã thốt ra bốn chữ ngăn cản khuyên cô: “tuyệt đối không được.” Bất luận người thay đổi quan hệ là ai thì trong tình yêu bên nào nói thích trước luôn là người thua cuộc. Sau này, dù thế nào cũng sẽ bị nhớ cả đời, mãi mãi lép vế. Đằng này trường hợp của họ lại là đôi đũa lệch, một người quá xuất sắc, còn người kia thì rất đỗi bình thường, thành bại đã quá rõ ràng rồi.
“Nhưng mà, cậu có muốn kết hôn với anh ấy không?” Tư Nhã nghiêm túc hỏi.
“Không muốn!” Tiểu Ái cũng rất nghiêm túc trả lời: “Có ai vừa yêu đương mấy tháng đã kết hôn không? Mình mới bao nhiêu tuổi nào? Sự nghiệp vừa bắt đầu scandal đã bay khắp trời, ngày ngày bị người ta phê bình, đả kích, lúc này còn kết hôn nữa thì chẳng khác gì tự sát trong cái nghề này. Hơn nữa, còn chưa kết hôn mà anh ấy đã phản đối kịch liệt mình đóng những cảnh thân mật, hôn nhau, thì sau khi kết hôn rồi, xem chừng còn nhốt mình trong nhà, bắt mình làm người phụ nữ của gia đình ấy chứ!”
“Hôn nhân là nấm mồ, đặc biệt nó lại là nấm mồ của diễn viên.” Tư Nhã từng nghe chuyện Dung Kỳ quan sát cảnh hôn của Tiểu Ái ở thành phố Điện ảnh và Truyền hình: “Vậy hồi đó cậu trả lời anh ấy thế nào? Anh trai cậu há chẳng phải đang chơi trò lừa gạt sao? Ngộ nhỡ anh ấy lật mặt huỷ vai bộ phim điện ảnh sau này của cậu…”
Vẻ mặt Tiểu Ái chuyển sang bi thương: “… Dùng thân thể.”
“…”
“Cứ thế lao đến hôn, sau đó kéo anh lên tầng trên, cứ như vậy, thế này thế kia, lặp đi lặp lại… ngày hôm đó mình đã mệt muốn chết!”
“Lợi hại!” Tư Nhã nhịn không được vỗ tay, khiến cho mấy vị đồng nghiệp ngồi cạnh cũng phải quay đầu nhìn.
Tại hội trường lễ trao giải điện ảnh hàng năm, với tư cách là diễn viên mới nổi trong giới showbiz, Tư Nhã rất vinh dự được mời đến. Còn Tiểu Ái thì chỉ nổi lên do số lượng lớn tin tức xấu gần đây, trước đó San San đã từng hỏi cô có muốn tham gia hay không, nếu cô muốn, San San sẽ có cách giúp cô bước lên thảm đỏ.
Ý của San San cô hiểu, Dung Kỳ với tư cách đạo diễn phim điện ảnh, lại có tác phẩm lọt vào danh sách đề cử, tất nhiên sẽ xuất hiện trong vai trò khách quý. Trước đó, thông qua giới truyền thông, Dung Kỳ đã công khai một bài báo trên mạng, bày tỏ mình thực sự chỉ do nhà họ Dung nuôi nấng, không có quan hệ huyết thống với Dung Tiểu Ái. Nhưng dù như thế nào thì ánh mắt mọi người nhìn họ vẫn không thể thay đổi ngay được.
Đặc biệt là Dung Tiểu Ái, trước đó scandal quá nhiều, hình tượng trước công chúng lại không hề tốt chút nào.
“Chính vì thế mình càng phải