
Tác giả: Đông Tẫn Hoan
Ngày cập nhật: 04:01 22/12/2015
Lượt xem: 1342260
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 10.00/10/2260 lượt.
chạy song song, “Mấy chiếc xe tải này vẫn luôn bò theo chúng ta.”
Một đường từ nội thành chạy vào thị trấn, lái xe đi thì chỉ mất một tiếng, Cố Hạ lại kéo dài thành hai tiếng, xe vừa chạy đến khu xóm nhỏ thì đã nhìn thấy bóng dáng kiễng chân mong ngóng của mẹ, ngừng xe dưới lầu, Cố Hạ chui ra khỏi xe, chợt nghe thấy mẹ oán giận nói: “Mẹ đã ra đây ngóng các con nhiều lần rồi, lúc nãy thì gọi điện nói đang trên đường đi, đợi lâu như vậy còn chưa tới nơi, ba mẹ lo lắng muốn chết.”
Cố Hạ cười ha ha vài tiếng, ngại nên không dám nói tại mình lái quá chậm, “Trên đường đi có ngừng lại một chút, ngắm nghía vài thứ rồi mới tới.”
Triển Thiểu Huy đứng bên cạnh cô đánh tiếng chào hỏi, “Chào bác gái.”
Mẹ Cố cười đánh giá con rể, nhanh chóng mời bọn họ lên lầu, Triển Thiểu Huy cùng Cố Hạ ra sau thùng xe lấy túi lớn túi nhỏ ra, mẹ Cố cười tủm tỉm: “Về nhà là tốt rồi, còn xách nhiều thứ như vậy về làm gì…”
Chống đối
Khi còn rất nhỏ tuổi Triển Thiểu Huy đã bị ba đưa đến trường học quý tộc, không gần gũi với ba mẹ là mấy, từ nhỏ đến khi lớn lên cũng không gặp được mấy lần, với anh thì cứ xem như không có cũng không sao, về sau khi anh mười mấy tuổi thì mẹ anh khư khư cố chấp muốn ly hôn với ba anh, khi đó anh còn học ở nước ngoài, hai người ly hôn cũng đã nhiều năm.
Sau đó anh mới biết được việc này, dường như đó cũng chỉ là chuyện của người khác, không đau buồn chút nào, cho nên sự nhiệt tình của ba mẹ Cố Hạ cũng khiến cho anh thấy không quen.
Ba mẹ của Cố Hạ thấy anh rất tuần tú, vừa vào cửa đã cực kì nhiệt tình mời anh vào uống trà ăn hoa quả, tên Triển Thiểu Huy này quả thật là không biết cách nịnh nọt người khác, trên đường đi Cố Hạ đã nhắc đi nhắc lại anh không được tỏ ra tự cao tự đại. Sau khi Triển Thiểu Huy đến nhà Cố Hạ thì cũng khiêm tốn hơn một chút so với bình thường, lễ phép chào hỏi bọn họ.
Buổi tối bàn ăn vô cùng phong phú, trên bàn ăn mẹ Cố ngoại trừ nhiệ tình mời bọn họ ăn còn quở trách Cố Hạ, “Làm ở thành phố C còn gần một chút, một năm có thể về nhà hai lần, hai năm trước con lại chạy đi xa như vậy, về nhà một chuyến phiền biết bao, nếu bây giờ công ty mà điều con về chi nhánh thì hãy nghỉ việc cho xong.”
Bị phá bỏ và dời đi nơi khác chính là ngôi nhà cũ của Cố Hạ, khi còn bé Cố Hạ đã ở đấy, căn nhà ba phòng này là vay tiền mua từ mấy năm trước, sau khi Cố Hạ đi làm cũng có gửi về một ít tiền, trước đó không lâu đã trả hết tiền nhà, trước mắt trong nhà cũng không có nhiều gánh nặng, ba mẹ già rồi cũng có lương hưu nên mới tính toán như vậy, Cố Hạ khoát tay nói: “Không cần đâu ạ, chuyện của con ba mẹ không cần quan tâm.”
“Mẹ biết Tiểu Triển có nhà nhưng mà nếu kết hôn chúng ta cũng không thể không bỏ ra đồng nào, dù sao cũng phải mua đồ cưới cho con, ba mẹ trích ra một ít tiền cho căn nhà mới có thể xem là nhà của con, hoặc là sửa sang lại cũng được.” Ba mẹ nghe nói con rể tương lai là một ông chủ thì cũng vui, nhưng cũng không muốn con gái của mình bị xem thường, “Tuy chúng ta không giàu có nhưng cũng không quá khó khăn, con cũng không cần lo lắng cho ba và mẹ, con sống hạnh phúc là nửa đời sau ba mẹ cũng bớt lo rồi.”
Ba mẹ chỉ có một ít tài sản này nên Cố Hạ cũng không muốn động đến, vả lại Triển Thiểu Huy mà biết thì nhất định sẽ cảm thấy anh bị đối xử khách sáo, cô lại không muốn nói nhiều với ba mẹ như vậy, chỉ nói qua loa: “Sau này hãy tính đi, bây giờ giá cả thị trường không được tốt, bán nhà sẽ rất thiệt thòi. Không nói nữa, con xem TV đây.”
Cô tỏ ra không kiên nhẫn nên mẹ Cố cũng không nói nữa, một lát sau Triển Thiểu Huy bước ra từ trong nhà tắm, Cố Hạ cầm quần áo đi tắm, Cố Hạ nghĩ, cuối cùng không cần phải nghe mẹ lải nhải nữa.
Hai ngày sau Cố Hạ và Triển Thiểu Huy ra ngoài chơi, còn đi đến vài khu du lịch cách đó vài chục km, ở đấy cũng có không ít món ăn đặc sắc, ban ngày hai người đi dạo phố, một ngày trước khi chuẩn bị về thánh phố C, Cố Hạ đi cùng với ba mẹ, hai người dẫn ba mẹ đến cửa hàng bách hóa mua vài bộ quần áo, mẹ Cố mặc lên người rồi cười đến không thể khép miệng lại được, không quan tâm giá cả thế nào, tấm lòng của con cái khiến cho ba mẹ cười không ngớt.
Mua quần áo xong mẹ Cố hỏi, “Tiểu Triển à, ba mẹ con ở thành phố C sao? Khi nào cùng ăn một bữa cơm đi, gặp mặt nhau luôn.”
Triển