Old school Easter eggs.

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Tác giả: Đông Tẫn Hoan

Ngày cập nhật: 04:01 22/12/2015

Lượt xem: 1342249

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2249 lượt.

hau thôi. Cố Hạ như trước cười nói: “Em đã chuyển lên chính thức, cũng rất thân thiết với đồng nghiệp, hiện tại đi làm rất vui vẻ.”
“Vậy là tốt rồi, chúc mừng em nha!” Quý Phi Dương bật cười lớn, anh nhìn nhìn Cố Hạ, hỏi dò: “Cố Hạ, bây giờ em có việc gì quan trọng không?”
Trong lòng Cố Hạ tung tăng như chim sẻ, vội vàng lắc đầu: “Không có”
“Có thể giúp anh một việc được không?”






Bị cướp
Thoáng cái tinh thần của Cố Hạ trở nên rất tốt, mặt đầy nắng xuân cười nói: “Quý sư huynh, sao anh lại khách sáo như vậy? Có gì cứ nói thẳng đi.”
Quý Phi Dương nhìn chiếc cặp trên tay rồi lại nhìn về một hướng khác, một người đàn ông còn trẻ tuổi đứng cách đó không xa, trước mặt anh ta có nhiều thùng giấy, Quý Phi Dương giải thích: “Đó là bạn của anh, hiện tại anh đang cùng cậu ta chuyển một ít đồ, cầm chiếc cặp này không tiện lắm, em có thể giữ nó giúp anh một chút được không? Tìm một cái ghế ngồi đó chờ anh 10 phút là được rồi. Vốn dĩ anh muốn để nó lên xe, nhưng mà xe đang đậu bên tòa nhà thương mại, vừa đi rồi lại quay về rất mất thời gian.”
Cố Hạ liên tục gật đầu, “Việc nhỏ mà, anh cứ đi trước đi.”
Quý Phi Dương bảo cô đến quán nước giải khát ở xa xa ngồi một lúc, anh sẽ nhanh chóng quay lại. Cố Hạ cười cười, “Mỗi ngày đều ngồi rất lâu ở văn phòng, em đi tản bộ, tập thể dục một lát.”
Bóng đêm ngày càng thêm sâu, trong con ngõ nhỏ chỉ có một bóng đèn mờ nhạt, tên cướp là một người đàn ông gầy teo, vóc dáng cũng không cao, khuôn mặt nhìn không rõ lắm, hắn cũng chạy đến không thở nổi, càng tức giận hơn, hắn đem những thứ trên tay ném qua một bên, hung ác nói: “Muốn chết à!”
Hắn lấy ra từ trong túi một con dao gấp, “xích” một tiếng, lưỡi dao bắn ra, ngọn đèn rơi trên hành lang tạo thành một vệt sáng, di động trên thân dao lạnh băng.
Cố Hạ lúc này mới ý thức thấy chuyện không ổn, hoàn toàn tỉnh ngộ chính mình đang làm gì, nơi này là một con ngõ nhỏ không có người, cô bắt đầu lui về sau, tim đập thình thịch, “Anh không được tới đây, những thứ đó anh cầm đi đi!”
Người đàn ông tức giận, làm sao mà chịu bỏ qua, nắm lấy chuôi dao chỉa về phía Cố Hạ bước lại gần.
Cố Hạ vội vàng xoay người chạy trở lại, đầu của cô quay lại, lớn tiếng kêu cứu: “Có ai không, làm ơn…”
Trước đó Cố Hạ chạy xa như vậy, toàn bộ sức đều dùng hết, vừa rồi đột nhiên dừng lại cơn tức cũng đã vơi đi, hiện tại tốc độ không cao được, người đàn ông phía sau chỉ chạy một hai bước cô đã mơ hồ cảm giác được ánh sáng của thân dao kéo lê từ đằng sau.
Phía trước đã có người chạy tới, Cố Hạ như nhìn thấy hy vọng, miệng không ngừng kêu gào: “Làm ơn mà…”
Người chạy tới cao lớn cường tráng, vừa chạy tới đã lật người tung một cú đá đẹp mắt, trong nháy mắt cây dao rơi xuống mặt đất, dao gấp trên tay cũng bắn ra, sau đó đá hai cái liên tiếp, tên cướp quỳ rạp trên mặt đất đau đớn kêu lên, người đàn ông cao lớn một cước dẫm nát tấm lưng của hắn, làm cho tên cướp trở mình không được.
Đằng sau có một người đàn ông vội vã chạy tới, nhìn lướt qua tình hình bên này rồi dừng bước.
Tim Cố Hạ đập như trống, hơi thở còn chưa ổn định lại, nhìn kĩ người đàn ông đang chế trụ tên cướp, khuôn mặt quen thuộc, dĩ nhiên là vệ sĩ của Triển Thiểu Huy tên là A Đông.
A Đông không hề nương tay đối với tên cướp, quát hai tiếng đồng thời dưới chân dùng sức, tên cướp lớn tiếng cầu xin tha thứ, “Đại ca, tha mạng, tha mạng, đây là lần đầu em đi cướp…”
A Đông cũng mặc kệ hắn có phải lần đầu đi cướp hay không, dưới chân vẫn không buông ra đồng thời hỏi: “Cô Cố, cô không sao chứ?”
“Không sao cả, không sao cả, cảm ơn…” Cố Hạ dựa vào chân tường run lên, thở từng ngụm từng ngụm, quay đầu nhìn người đàn ông đằng sau, quả nhiên là Triển Thiểu Huy.
Triển Thiểu Huy như đang đi dạo, chậm rãi mà đi tới, vẫn là loại giọng điệu trào phúng: “Nếu chúng tôi chậm một chút nữa, không biết cô có thể nói không sao cả hay không.”
Cố Hạ không thèm để ý đến lời trào phúng của anh, liên tục cảm tạ anh: “Cảm ơn…Triển thiếu, thật sự rất cảm ơn ngài.”
Triển Thiểu Huy bĩu môi, đôi mắt nháy nháy, tản ra một tia sáng sắc bén, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc cô bị cướp thứ gì, đáng giá cỡ nào mà liều mạng đuổi theo?”
Sắc mặt Triển Thiểu Huy trong bóng đêm nhàn nhạt cũng làm người ta sợ hãi, Cố Hạ lấy tay vỗ vỗ lồng ngực của mình, vừa rồi đầu óc cô đúng là bị đần rồi, nghĩ rằng Quý Phi Dương đưa cho