80s toys - Atari. I still have

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Từ Bi Thành

Từ Bi Thành

Tác giả: Đinh Mặc

Ngày cập nhật: 04:23 22/12/2015

Lượt xem: 1341767

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1767 lượt.

ôi ra tay hơi nặng, tôi sẽ lo hết tiền viện phí của các anh”.
Đại Tiếu sợ chết khiếp khi nghe giọng nói nhẹ nhàng của “Anh Châu”, anh ta vội từ chối: “Không cần đâu”.
Anh Châu cười cười: “Lúc chiều tôi đã có cảm giác các người không bình thường. Lão đại tôi muốn biết, anh và người phụ nữ đó rốt cuộc có âm mưu gì?”
Lão đại? "Anh Châu" còn có lão đại sao?
Lúc này Đại Tiếu mới chú ý đến người đàn ông ngồi đằng sau "Anh Châu". Bởi vì phòng bệnh rất tối nên Đại Tiếu chỉ có thể nhìn thấy bóng một người đàn ông mặc âu phục ngồi thẳng lưng trên chiếc ghế sofa tồi tàn.
Đại Tiếu làm sao dám dấu diếm, anh ta liền kể hết mọi chuyện.
Người đàn ông đó từ đầu đến cuối chỉ trầm mặc, không hề mở miệng, không biết anh ta nghĩ gì.
Anh Châu thò tay vào túi áo Đại Tiếu, tìm thấy một tấm danh thiếp từ trong đống tiền lẻ rồi đưa cho người đàn ông đó.
Người đàn ông lúc này mới động đậy, anh ta cầm tờ danh thiếp, đứng dậy đi ra chỗ sáng cúi đầu xem danh thiếp. Ngón tay dài sạch sẽ của anh ta nhẹ nhàng vuốt phẳng mép tấm danh thiếp.
Người đàn ông trẻ hơn Đại Tiếu tưởng tượng, dáng người anh ta có vẻ gầy gò.
Khi nhìn rõ diện mạo của anh ta, Đại Tiếu hơi sững sờ. Anh ta thấy người đàn ông này hoàn toàn khác với những người anh ta từng gặp. Gương mặt của anh ta khiến Đại Tiếu liên tưởng tới ánh trăng sáng trong đêm rằm. Nhưng khi người đàn ông đưa mắt về phía anh ta, anh ta cảm thấy bản thân như bị dìm xuống làn nước băng giá.
Sau đó, Đại Tiếu thấy người đàn ông tuấn tú không giống người phàm trần đó hơi nhếch mép. Anh ta đưa tay bỏ tấm danh thiếp nhàu nát còn dính cả vết máu khô vào túi áo comple được may cắt rất tinh xảo vừa vặn.
(* Chim sẻ chực sẵn là vế sau của câu tục ngữ “Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn”, có nghĩa nếu chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt mà không tính đến cái hoạ ẩn nấp phía sau thì sẽ khiến mình rơi vào cái thế hiểm nguy)






Cha con Đinh thị
Nhìn bề ngoài, Mộ Thiện là một người phụ nữ long lanh lóng lánh như đồ trang sức.
Cô có thân hình gợi cảm hấp dẫn, gương mặt xinh đẹp, trang điểm tinh tế. Rất nhiều người lần đầu nhìn thấy cô đều đoán cô sống dựa vào đàn ông, mở công ty hay chơi cổ phiếu chỉ là trò tiêu khiển của cô.
Trên thực tế, vào một buổi sáng sớm, Mộ Thiện mặc một áo T-shirt thùng thình, đầu tóc rối loạn như ổ gà, cô đứng trong nhà vệ sinh, miệng còn đầy bọt kem đánh răng, gương mặt đầy phiền muộn. Nếu Từ thị không chịu thanh toán tiền, sau khi phát hết lương tháng sau cho nhân viên, cô sẽ rơi vào thảm cảnh phải làm bạn với “Khang sư phụ”. (Khang sư phụ: nhãn hiệu mỳ ăn liền nổi tiếng Trung Quốc)
May mà đến buổi chiều, kế toán báo cáo, Từ thị cuối cùng cũng gửi năm mươi ngàn vào tài khoản. Mộ Thiện ngồi trong văn phòng chật hẹp, tinh thần vô cùng sảng khoái.
Đổng Tuyên Thành suốt đêm qua không ngủ, mặt anh ta râu ria lún phún, hai mắt đỏ ngầu. Anh ta than vãn: “Mộ lão đại! Giám đốc Mộ! Cậu cũng biết tớ đang làm tin gấp, rốt cuộc có chuyện gì mà phải gặp mặt mới có thể bàn? Tớ không có thời gian rảnh đâu”.
Mộ Thiện cười nhạt: “Ờ…không có thời gian? Không biết người nào năm đó cầu xin tớ làm giúp luận văn tốt nghiệp, còn thề thốt sẽ làm trâu làm ngựa không bao giờ khước từ, hóa ra đó chỉ là ảo giác của tớ”.
Đổng Tuyên Thành cười hi hi: “Cậu cay độc thật đấy”.
Đến lúc này Mộ Thiện mới hài lòng, cô uống một ngụm trà rồi cất giọng bình thản: “Cho tớ biết về Dung Thái”.
Dung Thái là doanh nghiệp số một của tỉnh, là tập đoàn nổi tiếng trong lĩnh vực bất động sản và đầu tư tài chính tiền tệ trong toàn quốc.
Đổng Tuyên Thành ngây người: “Loại cửa cao nhà lớn như vậy…cậu muốn biết để làm gì?”
Những thông tin cơ bản có thể tra trên mạng, Mộ Thiện hẹn anh ta ra đây, rõ ràng cô muốn tìm hiểu sâu hơn.
“Bọn họ “đen” đến mức nào?” (“Đen” là tiếng lóng chỉ phương diện phi pháp)
“Điều này không dễ đánh giá”. Đổng Tuyên Thành ngẫm nghĩ: “Ở thành phố Lâm, người không thể đắc tội nhất chính là hai cha con Đinh thị của Dung Thái”.
Đêm ngày càng về khuya.
Đổng Tuyên Thành kể với Mộ Thiện những điều anh ta nắm được.
Chủ tịch hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc của Dung Thái Đinh Mặc Ngôn cưới chị gái của phó thị trưởng đương nhiệm hơn ông ta mười tuổi. Ông ta dính đến cả hai giới hắc bạch đạo, ngày nay Dung Thái giống như cây cổ thụ và trở thành bá chủ một phương ở thành phố Lâm. 
Bá chủ còn lại ở thành phố Lâm là Lữ gia. Người đứng đầu Lữ gia là Lữ Triệu Ngôn, năm nay ba mươi lăm tuổi. Bề ngoài, Lữ gia kinh doanh bất động sản nhưng trên thực tế, có tin đồn Lữ gia phất lên nhờ buôn bán ma túy.
Khi hai nhà đối đầu, Dung Thái chiếm thế thượng phong.
Ngoài hai vị lão đại, thành phố Lâm còn có Lâm Ngư ở nam thành và Hạ Lão Tam ở bắc thành. Tuy bọn họ tương đối có vai vế nhưng chỉ là lưu manh đời trước suốt ngày cầm dao gậy đánh nhau. Bọn họ không được coi là xã hội đen thật sự, càng không thể sánh với Dung Thái và Lữ gia.
“Cậu động đến ai cũng được, nhưng chớ gây x