
Tác giả: Tiểu Hài Tử Ngươi Lại Đây
Ngày cập nhật: 03:59 22/12/2015
Lượt xem: 1341066
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1066 lượt.
Húc chà xát cằm: “Tôi cũng không rõ ràng lắm, đối phương chỉ nói: gặp trong đêm tối, cấm không được phát ra một tiếng động.”
Lương Ưu Tuyền nặng nề gật đầu. Gặp nhau lúc tối khuyu thế này có thể hiểu được, dù sao cũng đều là tội phạm cả.
“Vì an toàn của anh, chúng ta cải trang tình nhân, tuyệt đối không được tách ra. Mặc dù đối phương trở mặt ta cũng có thể ngăn hắn lại một lúc, nghe hiểu không?” Lương Ưu Tuyền nghiêm túc nói.
“Nghe lời cô vậy. Bất quá, vạn nhất đối phương nổ súng bắn cô thì phải làm sao?” Tả Húc trêu chọc nói.
“Không cần anh quản. Sợ chết sẽ không làm cảnh sát.”
Tả Húc cười như không cười, chăm chú nhìn Lương Ưu Tuyền qua gương chiếu hậu. Có thể thấy rất rõ thần thái cương nghị của cô, qua đó thấy cô không phải là nói suông. Hắn không tự giác đối với cô bắt đầu kính nể.
Bác lái xe bất đắc dĩ thở dài. Nam ảo tưởng mình là diễn viên, nữ ảo tưởng mình là cảnh sát. Hai người này thậm chí còn tưởng tượng mình đang ở trong một bộ phim mafia, đúng là không thể cứu chữa được. Không, không đúng. Là tuyệt đối không thể cứu được.
…
Xe taxi đến phía sau của rạp Tinh Hỏa, Tả Húc cùng Lương Ưu Tuyền liền lên một chiếc xe khác. Thư kí của hắn không nói một câu vô nghĩa, trực tiếp thỉnh bọn họ mau vào trong, hai gã tạo hình chờ đã lâu.
Lương Ưu Tuyền ngơ ngác, cũng không phải muốn tham gia vũ hội, vì sao còn muốn làm tóc với thay quần áo?
“Tổng giám đốc Tả, vị tiểu thư nay đi cùng ngài với tư cách là…?” Thư ký lễ phép đánh giá Lương Ưu Tuyền.
Tả Húc suy nghĩ một lát, nói: “Bảo tiêu. Ái nam ái nữ.”
“Không được, nhất định phải giả làm tình nhân!” Lương Ưu Tuyền ngắt lời, sau đó hướng cô thư ký ôn như cười: “Tôi muốn mặc đồ con gái, nhưng không mặc váy, giày cao gót.”
Vị thư ký hơi kinh ngạc, dùng ánh mắt trưng cầu ý kiến Tả Húc.
Tả Húc nhìn ánh mắt “Sài lang hổ báo” của Lương Ưu Tuyền, nếu hiện tại nói cho cô bọn họ chính là tới tham dự buổi lễ ra mắt một bộ phim, không biết cô ta có làm gì “kinh thiên động địa” hay không nữa? Hắn bất đắc dĩ thở dài: “Cứ tùy cô ấy đi.”
Thư ký quả thật không thể tin vào tai mình nữa. Đã năm năm nay Tả Húc vô luận tham dự buổi lễ nào cũng không bao giờ mang theo bạn gái. Không chỉ có thể, Tả Húc ngay cả cùng một nghệ sĩ nữ chụp một bức ảnh cũng không chịu. Nếu có phóng viên chụp được dù chỉ một góc, hắn cũng không nể tình yêu cầu phóng viên đó xóa ảnh.
Mà Lương Ưu Tuyền ở giữa cũng không quan tâm hai người kia đang ánh mắt trao đổi. Cô lấy từ trên giá quần áo một bồ đồ màu đen cùng phụ kiện.
“Tiểu thư, buổi lễ hôm nay không thích hợp mặc áo sơ mi. Để tôi giúp cô chọn đồ.” Nữ tạo hình đối với việc cô lựa chọn bộ đồ duy nhất một màu không dễ dàng tha thứ liền đi thẳng đến giá áo, lấy ra một chiếc áo sơ mi không tay bó sát có in hình lá sen, một cái quần dùi màu trắng, một cái thắt lưng nhỏ màu đỏ cùng một đôi xăng đan.
“Chiếc lá xen này có thể giúp ngực cô đầy đặn hơn. Tin tôi, đi thử đi.” Nữ tạo hình không cho cô thời gian do dự, vội đem cô tới phòng thay đồ.
Cũng không đến 1 phút, phòng thay đồ phát ra một tiếng thét.
“A! Áo sơ mi là bán trong suốt!”
Nữ tạo hình đột nhiên nhớ ra, liền đem một phụ kiện màu đen cơ B-cup tiến đến phòng thay đồ.
“A! Quần đùi ngắn quá! Eo với mông đều bị hở hết!”
Tả Húc bấm bấm thái dương huyệt, chỉ nhà tạo hình: “Đi vào giúp cô ấy, tốc chiến tốc thắng.” Hắn nói chuyện đồng thời đã đổi âu phục cùng kiểu tóc, nhìn rất ổn.
Nữ tạo hình cùng Lương Ưu Tuyền ở phòng thay đồ suốt 10 phút, rốt cục cũng đại công cáo thành (QLCC: có chữ ‘công’ với chữ ‘thành’ nên tớ đoán là ám chỉ đến việc thành công biến LƯT thành mĩ nữ).
A a, nhìn nửa trên của Lương Ưu Tuyền không phát dục như thế nào lại được một đôi giò phi thường đẹp. Hơn nữa đi giày cao gót lại càng làm sấn chân thon dài đều đều. Đã thế mấy phụ kiện kia cực kì hợp với ngũ quan Lương Ưu Tuyền khi cô cười.
Nhưng Tả Húc nhìn đi nhìn lại vẫn thấy không hài lòng, hắn nhíu mày: “Mấy người làm cái thế?! Vì sao đem cô ta ăn mặc giống nữ nhân như vậy?”
Hai nhà tạo mẫu nhìn nhau, bọn họ tạo hình như một viên ngọc thô chưa được mài dũa mà. Tổng giám độc thế nào lại tức giận?
Lương Ưu Tuyền ngược lại không cho là đúng, bởi vì cô cũng nhận thấy toàn thân không được tự nhiên. Bất quá cô không nghĩ tới Tả Húc lại đối với cấp dưới ác liệt như vậy. Thấy không khí đang trở nên kì quặc, thư kí liền ra mặt giải vây: “Tổng giám đốc, lần đầu ra mắt, mời ngài vào rạp.”
Tả Húc nhìn thời gian, tức giạn xuống xe. Lương Ưu Tuyền theo sát sau đó, nhưng cô quên mất mình đang đi giày cao gót, nhất thời mất đà bám vào lưng Tả Húc. Tả Húc theo bản năng liền quay lại đỡ cô, bỗng ‘tách tách’ mấy tiếng kèm theo đền flash. Bất quá hắn cũng không truy cứu nữa. Dù sao lần đầu ra mắt phim mới, hôm nay mà không muốn bị chụp ảnh thì quả là quá khó khăn.
Lương Ưu Tuyền thấy Tả Húc nhìn ngó xung quanh như đang tìm ai liền chủ động siết tay hắn, nhẹ giọng an ủi: “Đừng khẩn trương. Vô luận tý nữa có gì phát sinh tôi cũng sẽ bảo vệ anh. Cảnh sát từng phỏng đ