
Tác giả: Tả Vi
Ngày cập nhật: 03:21 22/12/2015
Lượt xem: 134739
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/739 lượt.
ơ để tạo ra khoảnh khắc thân mật của hai người bọn họ….
Trên bàn cơm, hai người liền vào chổ ngồi, người phụ nữ lấy chén và rót nước trái cây vào ly giúp chồng, người đàn ông thì lấy ra một xấp báo chí, liền rút ra trong đó tờ báo kinh tế và tài chính.
“ Chồng ơi, ngày kỷ niệm kết hôn của ba mẹ năm nay, anh cảm thấy mình nên đưa món quà nào là tốt nhất ?” Chớp mắt một cái thì ngày kỷ niệm kết hôn của ba mẹ chồng đã đến, hai năm trước bởi vì thân thể mẹ chồng không khỏe, nên cô không chút mừng được, năm nay phải suy nghĩ một chút, lập một kế hoạch chúc mừng mới được.
“ Em quyết định là được rồi.” Loại “ chuyện gia đình” này anh luôn để cô xử lý. Anh không có ý kiến, anh vừa ăn sáng vừa mở tờ báo ra xem tiêu đề.
“ Lúc trước mẹ từng nói muốn đi du lịch nước ngoài, chúng ta mua vé cho bọn họ đi nghĩ mát, anh thấy thế nào ?” Trong lòng của cô đã có quyết định, nhưng vẫn muốn hỏi ý kiến của anh một chút, dù sao phần quà tặng này trên danh nghĩa là của hai vợ chồng bọn họ, hơn nữa anh lại là người chi tiền.
"Có thể." Anh ngẩng đầu cười dịu dàng với cô, ánh mắt lần nữa trở lại trên báo.
"Vậy anh cảm thấy đi nơi nào thì tốt? Hình như mẹ thích Châu Âu, trước đây đã từng đi nước Pháp, Tây Ban Nha, Italy . . . . . . Nước Đức phải không?" Cô đã quên mẹ chồng khi tán gẫu từng nói với cô quốc gia nào một chút, bởi vì chúng trên tấm ảnh thoạt nhìn đều rất giống nhau, mỗi tấm hình đều chụp cùng bưu thiếp đều rất đẹp, thấy vậy cô rất hâm mộ.
Lúc trước khi bọn họ kết hôn, bởi vì toàn bộ công việc của Trác Diệu Bang đều mắc kẹt trong một tháng, cô không đành lòng chiếm thời gian của anh, muốn anh sắp xếp công việc bề bộn để đi hưởng tuần trăng mật ở nơi xa xôi ngàn dặm, cho nên hai vợ chồng lựa chọn hành trình hơi ngắn là đến đảo Bali, muốn ở trong biệt thự nghỉ ngơi thật tốt, mỗi ngày không đi dạo, làm SPA, hưởng thụ một chút phong tình của đảo nhỏ nhiệt đới một cách lười biếng.
Kết quả dự tính hành trình năm ngày, có gần một nửa thời gian cô đều vì anh mà phục vụ "SPA tư nhân " xuống giường cũng không xong, căn bản không có cơ hội cũng không có thể lực rời khỏi biệt thự một bước. . . . . .
Chà, thật xấu hổ lại thật đáng tiếc! Khi đó cô từ tuần trăng mật trở về cũng không có loại cảm giác lặn lội đường xa. . . . . .
"Hình như vậy." Anh suy nghĩ dường như gật đầu, lật qua một tờ báo.
"Vậy lần này đi nước Anh có được không?" Nghe nói gần nhất bảng Anh hạ giá, có vẻ tương đối có lời.
"Được." Anh vừa nghe vừa ăn đồ ăn, uống đồ uống, tầm mắt không rời khỏi mặt bàn.
"Vậy Thụy Sĩ?" Trên tivi nhìn phong cảnh chỗ đó cũng rất đẹp.
"Ừ." Anh đáp lời, cũng không ngẩng đầu.
Cô nheo mắt một chút. "Séc, Áo?"
"Ừ."
"Bắc Cực, Nam Cực?" Hai nơi ở một trời một vực.
“Ừ.”
Cô nhìn chồng chằm chằm, im lặng ba giây, nhướng lông mày nói: "Em thấy đưa ba mẹ đến Sao Hỏa được lắm."
“Được.”
"Được? !" Cô thấy anh hoàn toàn không nghe cô đang nói chuyện! Đứa con bất hiếu này. . . . . .
"Ừ, em quyết định là tốt rồi." Anh hồn nhiên chưa tỉnh, ngẩng đầu còn có thể khẽ cười với vợ.
Cô chu miệng lên, ánh mắt không có thân thiết đáp lại tươi cười của anh mà là phóng ra bất mãn.
"Không phải em đã nói không nên xem báo hay công văn trên bàn cơm sao? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến tiêu hóa ." Cô đã nói qua lời này nhiều lần, nhưng anh luôn không nghe. Hơn nữa bình thường công việc của anh bề bộn, ngày nghỉ cũng không thể rảnh rỗi, bình thường anh tan tầm khi cô đã đi vào giấc ngủ, chỉ có nhân thời gian bữa sáng hai vợ chồng bọn họ mới có cơ hội nói chuyện phiếm, thế mà anh lại chỉ lo xem báo! Chán ghét. . . . . .
"Xin lỗi." Nhận thấy vợ không vui, anh cũng thật thức thời thu hồi báo chí, tập trung ăn cơm.
Cô thấy vẻ mặt ôn hòa như gió tươi cười này của chồng thật sự cũng không muốn tiếp tục phụng phịu, làm hỏng không khí ăn cơm, nhưng trong lòng lại hiểu rõ lần sau nhất định anh có thể lại làm như vậy.
Ở chung bốn năm, chuyện cô yêu cầu anh phối hợp không nhiều lắm, càng thiếu chuyện mà thành công thay đổi anh. Bởi vì yêu, cô luôn cẩn thận săn sóc, chủ động bao dung; mà quan trọng nhất, là cô dần dần phát hiện chồng mình hoàn toàn là một người đàn ông kín đáo, bề ngoài thoạt nhìn lịch sự nho nhã không cáu kỉnh, kỳ thực bên trong rất có chủ kiến lại có chút cố chấp, chuyện có thể bị thuyết phục ít lại càng ít. Ngay cả mẹ chồng cũng nói qua với cô đứa con này từ nhỏ rất khó dạy bảo, may mắn là anh tự quản lý chính mình rất tốt, từ nhỏ đến lớn đều không cần cha mẹ quan tâm, hơn nữa rất ý thức trách nhiệm, cho nên gả cho anh cuộc sống tuyệt đối được bảo đảm.
Mẹ chồng đã vài chục năm không quản được anh, cô đương nhiên cũng sẽ không thử thách tài năng mà trời không cho bản thân, làm sao có thể đối phó được người đàn ông này, trái lại bị anh ăn sạch sẽ là sự thật.
Chỉ là mỗi khi nhìn thấy anh "nhiệt tình" đối với công việc, vẫn là cô khó tránh khỏi việc ghen tị nho nhỏ một chút, ghen anh luôn luôn "công tư bất phân" , luôn luôn lấy thời gian để làm việc thuộc về gia tộc, giống như thích công t