
Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương
Tác giả: Mẫu Đơn Tiên Tử
Ngày cập nhật: 04:29 22/12/2015
Lượt xem: 1341627
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1627 lượt.
́ng lúc cô cảm thấy mình không thể chịu nổi nữa…
Bỗng xuất hiện một vòng tay ôm nhẹ lấy cô như bảo vệ che chở và yêu thương trân trọng.
Nhưng cô vẫn nghĩ đó là ảo giác làm gì có ai tự nhiên xuất hiện mà ôm cô chứ … Nghĩ như vậy cô càng tủi thân khóc lớn hơn …lúc đó hình như cô cảm giác thấy vòng tay đó ngày càng ôm cô chặt hơn … Rồi một giọng nói dịu dàng ,tình cảm , ngọt ngào , trầm ấm , đau xót vang lên…
- Vợ ngoan không khóc nữa nào !
Có anh ở đây rồi! Đừng sợ !
Nghe thấy giọng nói mà mấy ngày nay cô luôn ao ước mong ngóng được nghe thấy … cứ ngỡ như là mơ… Cô không dám mở mắt ra vì sợ giấc mơ đó sẽ tan biết… Trong vô thức tiếng khóc của cô im bặt , khẽ vểnh tai nghe ngóng xem có nghe thấy điều gì nữa không?
Nhìn những biểu hiện này của cô khiến anh vừa buồn cười vừa thương xót … Anh biết cô đang nghĩ gì!
- Ngoan ! Là anh đây mà ! Không phải mơ đâu ! Anh đã hứa anh luôn bên em rồi đó thôi ! Mở mắt ra nhìn anh đi nào?
Nghe thấy anh nói vậy ? Cô vừa hồi hộp vừa lo lắng! Cô sợ ! Nếu chẳng may khi mình vừa mở mắt ra anh sẽ biết mất thì sao!
Nhưng nếu không mở lỡ anh giận bỏ đi thì sao!
Sau một hồi đấu tranh suy nghĩ , cô đã nghe theo tiếng gọi của con tim mách bảo… Hãy mở mắt ! Chắc chắn anh sẽ ở bên , anh đã hứa sẽ luôn luôn bên cô mà không bao giờ bỏ rơi cô … cô tin điều đó.
Cô từ từ mở mắt , đập vào mắt cô là khuôn mặt tươi cười hạnh phúc của anh , tuy hơi xanh xao nhợt nhạt nhưng nhìn anh vẫn rất đẹp trai … Bất giác cô cũng mỉm cười , đôi mắt không rời khuôn mặt anh.
Tim cô đập liên hồi khiến cô lo ngại anh mà biết được nhất định sẽ cười cô mất.
Đôi mắt tròn xoa ngỡ ngàng , miệng cô khẽ lắp bắp
BÔ…BỐI… PHONG !
Ừ ! Anh đây!
Cô sung sướng ôm chầm lấy cổ anh , khiến anh khẽ nhíu mày khi cô chạm vào vết thương
- Hahaha Bối Phong ! Là anh thật rồi! Hahaha
_ Ngốc!
- Em không ngốc
( cô dẩu môi , phồng mang trợn má nhìn anh , làm anh sủng nịnh khẽ véo nhẹ vào mũi cô
- Lại còn không ngốc ?
- Hứ ! Ứ THÈM CHƠI VỚI ANH NỮA.
Cô hờn rỗi quay mặt sang hướng khác , thì lại đúng chỗ Phòng Phong và Kỷ Liên đang nằm bất động tại chỗ , máu me lênh láng khắp nơi.
Cô sợ hãi run rẩy ôm chặt lấy anh gào thét
- Ááááááá ! Máu ! Máu ! Sợ ! Sợ ! Có người chết rồi huhuhu.
- Vợ ngoan đừng sợ có anh ở đây rồi ! Đừng sợ nhé!
Để anh đưa em lên phòng nghĩ ngơi.
MANG HAI TÊN NÀY VỀ BANG CHO TÔI!
Nhốt vào để tôi xử.
CÔ ôm lấy cổ anh hạnh phúc , chỉ cần ở trong lòng anh là cô thấy an tâm vô cùng , vì cô biết chắc rằng anh đang bên cô , chăm sóc và bảo vệ cô .
Lần này cô quyết phải bám lấy anh thật chặt , quyết không cho anh rời xa dù chỉ nửa bước.
Bài học về nỗi mong nhớ đau xót kia , đối với cô như vậy là qúa đủ rồi , nó vượt hơn mức chịu đựng của cô rồi.
Nếu để xảy ra thêm một lần nữa chắc cô sẽ chết mất.
Nhìn mặt cô cứ đần ra nhìn mình . ANH phì cười ,dịu dàng hỏi
- Em sao thế?
Cô vừa nói vừa xoa xoa cái bụng phẳng lì của mình , chẳng hiểu dạo này nó bị làm sao nữa cứ đau suốt thôi.
- Có phải mấy hôm nay em toàn bỏ bữa , rồi biến mất không?
- sao anh biết?
- Kỷ Liên nói
- Kỷ liên!?! Em không thích cô ta.
- Em đi đâu vậy !
Có phải Kỷ Liên cản trở em lên em không thích?
” hóa ra chuyện kỷ Liên nói em thường ra ngoài là thật sao”
- Đúng vậy ! Nhà này cũng là của em , mà cô ta dám cấm em không cho em đi lại ra vào
” dám cấm không cho tôi vào thăm anh ấy , cô cứ đợi đấy”
- Vậy em ra ngoài làm gì mà cứ tìm em là không thấy em đâu?
- Bí mật
” bây giờ mà nói để tìm cách được gặp anh ấy sao ! Ngại lắm , chắc chắn mình sẽ bị trêu trọc cho coi”
- Bí mật ???
Anh khẽ nhíu mày , khuôn mặt anh thoáng chốc lạnh lùng hẳn đi
- Hìhì nói ra ngại lắm ! Chuyện tế nhị.
- Chuyện gì?
Anh gằn giọng , đứng im tại chỗ nhìn chằm chằm vào mắt cô
- Sao anh nhìn anh ghê vậy ? Cái mặt anh cứ như muốn giết người đến nơi vậy?
- NÓI!
- Nói cái gì?
- Mấy ngày nay cô đã làm gì ? Đi đâu? Nói đầy đủ không được bỏ qua chi tiết nào hết.
Anh bế cô vào phòng , đặt mạnh cô xuống giường , khiến cô tròn mắt nhìn anh ngạc nhiên và sốc .
Đang đau bụng sẵn , lại bị anh đặt như vất khiến cô kêu Áááá , mặt mũi nhăn nhó hẳn lên , nhờ ơn anh bụng cô đau kinh khủng , cô tủi thân nhìn anh như trách móc oán giận
- Anh… Anh… Hức hức… Đau qúaaa huhuhu!
- Nói r