XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?

Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?

Tác giả: Mẫu Đơn Tiên Tử

Ngày cập nhật: 04:29 22/12/2015

Lượt xem: 1341613

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1613 lượt.

Hôm nay anh bị dở chứng à?
- Ừm! Cứ coi vậy đi! Dở chứng cũng không sao?
Thấy anh nói năng lạ vậy , cô bèn xoay mặt nhìn anh chằm chằm , rồi đưa bàn tay đen xì lên sờ vào trán anh .
Sau đó quay mặt đi suy nghĩ , cuối cùng Lắc đầu lầm bầm
- Không sốt ! Chắc là do biến chứng của bị thương.
Nghe cô nói vậy anh ngắn hết mặt lại , nhưng vẫn mỉm cười tươi tỉnh khi nghĩ đến việc khác.
- Dạo này em thấy trong người thế nào?
- Mệt mỏi… Chán…
Anh à ! Hay mình đi chơi đi!
Lần trước cưới đã được đi hưởng tuần trăng mật đâu!
- vậy để tý nữa đến bệnh viện khám đã.
Kết qủa thế nào rồi tính sau!
- Ờ! Cũng đúng!
Cũng phải xem sức khỏe anh đã tốt hẳn chưa thì mới đi được đúng không?
*gật gù ra vẻ hiểu chuyện*
- Không ! ANH ĐƯA EM ĐI KHÁM!
- Ơ! Nhưng em có làm sao đâu mà khám!
- Thế dạo này em thấy khó chịu trong người không?
- ” gật gật” Hơi hơi.
Hay khó chịu bực bội trong người.
Thèm ngủ sợ ăn , vừa nãy em còn bị nôn đó …hức hức.
(được thể làm nũng , nhõng nhẽo luôn)
- Ừ ! Anh biết rồi!
Anh thương em lắm!
Ngoan! Đừng khóc nữa nào!
- Hức hức .
- À ! Hình như tháng này em bị trễ…
- Sao anh biết?
- Thì hôm qua…
- Ờ ha! Nói mới nhớ hình như qua mấy ngày rồi!
Ôi may qúa không bị thì đỡ bị đau bụng!
Nhưng mà… Hức hức… Sao mấy hôm nay em đau bụng qúa à!
Bây giờ cũng đang đau nè… Huhuhu.
- ĐAU BỤNG!
- Gật gật. Hức hức.
Thấy cô như vậy khiến anh càng thêm lo , suýt chút nữa là bóp nát… Củ khoai trên tay cô.
Không suy nghĩ anh xoay người cô đối diện với mặt mình , rồi ngồi sụp xuống , vén áo cô lên , rồi quan sát sờ mó , vừa xoa xoa anh vừa lo lắng hỏi
- Em bị đau lâu chưa?
Đau như thế nào?
Có đau nhiều lắm không?
Có thấy…
Thấy anh lo lắng quan tâm đến mình như vậy , tính nhõng nhẽo càng nổi lên
- Hức . Đau từ lúc anh hôn mê ở nhà đó.
Lúc đó họ không cho em vào thăm anh… Em giận họ lắm… Thế là đau bụng cho đến giờ luôn.
- Bây giờ còn đau nhiều không?
- Gật gật
Thấy cô nói vậy anh đâm ra lo lắng nhiều hơn.
Anh đứng phắt dậy kéo tay cô ra ngoài
- Anh đưa em đến bệnh viện khám!
- Bỏ tay ra! Người ta đang nướng khoai mà!
- Để đó cho bọn kia làm!
Đi bệnh viện về rồi ăn!
- Không muốn ! Khoai sắp chín rồi em muốn ăn khoai!
- Khoai khoai cái gì mà sao?
Em ham ăn vừa thôi?
Không ăn khoai không chết được!
Nói cô không nghe , vì lo lắng anh mới bực mình mắng cô… Nhưng anh đâu biết rằng thời gian này cô vô cùng nhạy cảm và dễ xúc động … Cô sững sờ nhìn anh choáng váng … Lần này thì cô khóc thật rồi , cô giận rồi đấy , đồ ích kỷ , mấy ngày nay cô có ăn được gì lên hồn đâu , thèm ăn mỗi củ khoai cũng không cho…
- Tôi không đi đâu hết!
Bỏ tôi ra ! Anh có quyền gì mà cấm tôi!
Tôi ăn cái gì mà anh nói tôi ham ăn!
Tôi không muốn đi ! Bỏ tôi ra!
- ĂN KHOAI THÌ LÚC NÀO CHẲNG ĐƯỢC!
BÂY GIỜ VIỆC KHÁM BỆNH CHO EM QUAN TRỌNG HƠN!
- Tôi muốn ăn khoai!
Anh vô cớ ức hiếp người qúa đáng!
- Nếu em còn không nghe lời!
Tôi sẽ giẫm nát củ khoai đó đấy!
- Tôi thách anh!






THẢO QUYẾT MINH tức đến bốc hỏa trợn mắt nhìn anh.
Dám nói giẫm khoai của cô, độc ác muốn phá hoại đi thức ăn của cô…Anh đúng là đồ ác qủy mà.
- Tôi nói rồi!
Đến bệnh viện rồi về nhà tha hồ ăn.
Tôi có bắt em phải chết đói chết khát không?
- Sao tự nhiên anh cứ bắt tôi đi bệnh viện vậy ,đã bảo không muốn đi rồi mà.
- Đi để kiểm tra sức khỏe cho em !
Không ai tranh ăn với em đâu mà sợ!
- Kệ tôi ! Anh có biết tôi thèm nó mấy ngày rồi không?
Ngủ cũng mơ đến khoai , tỉnh cũng chỉ nghĩ đến… Rộp…rộp…
- Ấy đừng ăn vỏ!
- Hết ruột rồi phải ăn vỏ cho đỡ thèm !
- Nhưng cái thứ cháy đen đó làm sao ăn được!
Em ăn vào không tốt cho sức khỏi đâu!
- Nhưng mà tôi muốn ăn!
Tuy hơi đắng một chút , nhưng có vị khoai…nhoàm…nhoàm…rộp…rộp…
- Em… Em thật là!
Anh cho người đi tìm khoai về cho em rồi.
Tý nữa về tha hồ ăn.
Cái thứ kia vất đi thôi bẩn như vậy mất vệ sinh lắm.
- Kệ tôi!
Mà chắc gì họ đã tìm ra.
Hay là lại vác về một bao hỗn độn như vừa rồi.
Đám đó nhà mình ăn được cả tuần đấy!
- Lên Google tra cứu rồi , yên tâm không nhầm đâu .
- Ờ ha! Nói cũng đúng!
Ăn xong khoai rồi!
Thế dâu tây của tôi đâu!
- Lại muốn ăn dâu nữa?
- Gật gật
- Nhưng mà hình như mùa này không phải là… Mùa dâu thì phải.
- Ờ ! Thì sao?
- Thì sẽ khô