Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Nhàn Rỗi Không Muốn Ly Hôn

Vợ Nhàn Rỗi Không Muốn Ly Hôn

Tác giả: Nguyên Tiêu

Ngày cập nhật: 03:37 22/12/2015

Lượt xem: 134549

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/549 lượt.

hư thế nào, nhưng kẹo bạc hà lại làm dấy lên sự hứng thú của cô: “Thật sao? Kẹo bạc hà à? Em rất thích, rất thích!” Nói xong, cô lại buông tay cha mình ra, hưng phấn hỏi: “Anh Bạc, anh Bạc, sau này có thật là sẽ giống như lời papa đã nói, anh sẽ luôn luôn ở nơi này chơi với Ninh Ninh đúng không?”
Bạc Cạnh nhất thời cứng họng.
Cái gì gọi là ‘luôn luôn’ ? Anh đã từng cho là cha mẹ cũng sẽ làm bạn bên cạnh mình lâu dài, nghĩ đến khoảng thời gian trước khi cha mẹ qua đời, Bạc Cạnh khó tránh khỏi có chút buồn bã.
Nhưng tâm trạng đang tồi tệ của anh, lại bị Bạch Nhạc Ninh hiểu lầm, bởi vì tuổi còn quá nhỏ, không biết cái gì gọi là ‘sinh ly tử biệt’.
Cô gái nhỏ lập tức cụp mắt xuống, nước mắt lã chã chực khóc: “Không thể được sao? Ninh Ninh chưa từng có anh trai, Ninh Ninh thật sự hâm mộ những cô bé được anh trai thương yêu ở trên TV, anh Bạc không thể làm anh trai của Ninh Ninh sao? Ninh Ninh chỉ có một tâm nguyện rất nhỏ, rất rất nhỏ như vậy mà cũng không thể thực hiện sao?”
Bạc Cạnh bị tập kích một tràng ‘sao’ liên tiếp, không thể không tạm thời quên đi nỗi bi thương vì cha mẹ qua đời, dưới những câu trách móc cùng với những giọt nước mắt của Bạch Nhạc Ninh, Bạc Cạnh im lặng nhìn trời, trong lòng lại thở dài không dứt, nói thật ra, thân là con trai duy nhất trong gia đình, anh chưa bao giờ có kinh nghiệm dỗ trẻ con, ngay cả một đứa trẻ bình thường anh cũng không thể nào ứng phó được, chứ đừng nói tới Bạch Nhạc Ninh đã được cha Bạch vô tình huấn luyện cho tuyệt chiêu làm nũng ăn vạ và bám người như vậy.
Vừa nghĩ tới hai người chênh lệch tới chín tuổi, mà trước mắt anh là cô nhóc Bạch Nhạc Ninh cái gì cũng không hiểu, anh có chút nhức đầu, biết phải nói thế nào cho cô hiểu, mình căn bản là không thể nào giống như anh trai ruột của cô, cưng chiều cô mà không chút kiêng dè? Dù sao anh và cô cũng không có quan hệ máu mủ, nếu tập cho cô có thói quen lệ thuộc, sau này bọn họ thân thiết quá mức thì sẽ khiến cho người ngoài chỉ trích.
Nhưng nhìn dáng vẻ này của cô gái nhỏ, chỉ sợ nếu như anh không nói câu nào thì thật sự sẽ Thủy Mạn Kim Sơn [2'> mất.
[2'> Thủy Mạn Kim Sơn: Hình dung nước lũ ngập tràn. Xuất xứ liên quan đến chuyện Bạch Xà năm xưa gặp được Hứa Tiên, nhất kiến chung tình. Pháp Hải hòa thượng khi thấy Hứa Tiên mặt đầy yêu khí, liền đem đến Kim Sơn tự giấu đi, Bạch Xà dẫn theo Thanh Xà tới tìm trượng phu bị Pháp Hải ngăn cản. Bạch Xà bất đắc dĩ phải đấu pháp, vì vậy “thủy mạn Kim Sơn”. Pháp Hải đưa thiên binh thiên tướng tới đối phó, giam Bạch Xà ở tháp Lôi Phong.
“Anh cũng chưa nói là không thể mà. . . .”
Bạc Cạnh từ trước đến giờ vẫn luôn chững chạc, lần đầu tiên lại cảm thấy chân tay luống cuống, theo bản năng liếc nhìn cha Bạch, xem cha Bạch có biện pháp nào để trấn an Bạch Nhạc Ninh một chút hay không.
Ai ngờ, cha Bạch chẳng qua là chỉ đang hứng thú quan sát hai đứa trẻ nói chuyện với nhau, trong đầu lại từ từ ló ra một ý nghĩ, cho nên lúc Bạc Cạnh đem ánh mắt cầu cứu hướng về phía mình thì ông lại giả bộ không bắt được tín hiệu, đưa mắt nhìn về phía xa xa như đang ngắm phong cảnh xung quanh ngôi mà không biết mình đã ngắm bao nhiêu lần rồi.
Ừm, khiến cho một thiếu niên vẫn luôn giữ mình tỉnh táo, bức đến bất đắc dĩ phải cầu cứu mình cũng là một công đức rất tốt nha! Con gái, cố gắng lên! Tránh cho anh Bạc đau buồn vì cha mẹ qua đời mà quên mất cảm xúc trên khuôn mặt mình rồi.
Nghĩ tới đây, cha Bạch lại quay đầu tặng cho Bạc Cạnh một nụ cười khích lệ, lại giống như là đang chọc tức anh, cậu nhóc, bài học thứ nhất khi đặt chân đến nhà ta, chính là phải biết dỗ bé con nhà chúng ta.
Bạc Cạnh không biết nên khóc hay nên cười.
Lúc đầu, chú Bạch đã từng nói ông ấy là thương nhân, thương nhân luôn trọng lợi ích, xuất phát từ việc báo đáp ân nhân của mình, nên ông sẽ chăm sóc anh thật tốt, để cho anh hoàn tất công việc học hành, mặt khác, những công sức mà ông ấy đã bỏ ra, cũng không phải là hoàn toàn cho không.
Anh nhớ lúc ấy chú Bạch đã nói với anh như thế này, ‘thứ lỗi cho ta đã ích kỷ, nhưng ta chỉ có một đứa con gái bảo bối, rốt cuộc thì ta cũng nên nghĩ cho nó trước tiên, lỡ như sau này nó không muốn kế thừa gia nghiệp mà lại muốn gả cho một người nào đó không như ý, thì một ông già như ta đây, cho dù có yêu thương nó thì cũng không thể nào bảo vệ nó cả đời, nếu như cậu có lòng, vậy ta nguyện ý đem Bạch thị do một tay ta sáng lập giao cho cậu, dù sao thì để cho nó trải qua những ngày tháng không phải lo cơm áo, ta cũng yên lòng’.
Bạc Cạnh đồng ý, anh cũng không phải ngu ngốc, chuyện có lợi như vậy, ai mà từ chối chứ?
Mà bây giờ, thấy cha Bạch đang nhìn mình mỉm cười hiền hòa thế kia, lại nhìn lại cô nhóc đứng cạnh mình đang giả khóc, không chịu nghe bất kỳ lời giải thích nào, Bạc Cạnh có một loại ảo giác, đừng là mình đã không cẩn thận lọt vào trong tay cô bé giả heo ăn thịt cọp rồi đấy chứ?
Thật vất vả mới dụ dỗ được cô nở nụ cười, Bạc Cạnh quay đầu, nhìn cha Bạch bằng cặp mắt u oán, lại chìa tay ra với cô gái nhỏ, sau đó nắm tay cô cùng nhau bước và


XtGem Forum catalog