Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Trước Của Kim Chủ

Vợ Trước Của Kim Chủ

Tác giả: Kim Huyên

Ngày cập nhật: 03:25 22/12/2015

Lượt xem: 134549

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/549 lượt.

r>Trạm Na hít sâu một hơi rồi mới đẩy cửa bước vào.
– Quản lí. Cô cung kính gọi. Nghe thấy tiếng của cô, anh đang cúi đầu làm việc ngẩng lên nhìn cô. Khuôn mặt cực kì khó coi.
– Xin lỗi. Cô vội giải thích, hy vọng tự thú có thể giảm tội.
– Cô rốt cuộc thì đang làm gì? Lâm Chấn Vũ giận dữ hỏi làm cho hy vọng của cô tiêu tan.
– Tôi rất xin lỗi. Cô nói.
– Xin lỗi là có thể giải quyết sao? Xin lỗi có thể làm cho khách hàng hủy việc mua bảo hiểm hay kéo dài bảo hiểm sao? Xin lỗi có thể giúp cô lập công, xin lỗi có thể khiến các phòng khác không nói chúng ta dùng thủ đoạn để đạt thành tích, hiện tại thì kết quả ra sao, cô nói cho tôi xem nào!
Anh tức giận quát to, tiếng nói lớn đến nỗi dù cho phòng quản lí có đóng cửa thì người bên ngoài cũng nghe rõ từng câu từng chữ.
– Tôi rất xin lỗi. Cô nói nhưng trong lòng cũng hơi bực.
Khi thành tích của cô không được tốt, những lời đồn đại bát quái này càng xôn xao, lúc đó anh nói với cô thanh giả tự thanh không cần để ý đến bọn họ là được. Bây giờ lại nói cô tự gây hậu quả, người tự gây hậu quả chính là anh.
Cấp dưới của anh có hai ba mươi người, bình thường anh đều không đốc thúc bọn họ làm việc mà chỉ dựa vào cô để kéo thành tích. Hiện tại thành tích của cô không được tốt anh lại phát hỏa. Đồ trứng thối.
– Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi. Cô chỉ nói được hai chữ này thôi à?
Lâm Chấn Vũ cắn răng nói:
– Cô có biết vừa nãy lại có một khách hàng của cô gọi điện nói muốn hủy hợp đồng bảo hiểm, cô nói xem là có chuyện gì?
Trạm Na nhíu mày, sao trước đó không có ai đề cập với cô chuyện này.
– Tên là gì? Cô hỏi. Không có khách hàng nào nói với tôi chuyện này, anh phải nói cho tôi biết xem đối phương là ai?
– Cô làm chuyên viên như thế nào thế? Có quan tâm đến khách hàng của mình không? Ngay cả khách muốn hủy hợp đồng cũng không biết, còn dám nói lý. Lâm Chấn Vũ đứng dậy, đá bàn tức tối.
– Quản lí, anh nhanh nói cho tôi biết tên đối phương, để cho tôi thừa dịp thuyết phục anh ta hay là lãng phí thời gian nghe anh nói mấy câu vô ích này? Trạm Na không nhịn được cãi lại anh.
– Cô nói cái gì? Vô nghĩa??
– Chẳng nhẽ không đúng à? Trừ phi anh cảm thấy những lời nói vừa rồi có thể làm cho khách hàng không hủy hợp đồng, hoặc làm cho công trạng của chúng ta tăng lên. Anh cảm thấy có thể chứ, quản lí.
– Cô… cô…. Anh bị cô làm tức phát run, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cô, sự phẫn nộ làm cho mặt anh vặn vẹo, biến dạng.
– Tên của khách hàng, quản lí.
Không nhìn anh tức đến điên, cô không thay đổi sắc mặt nói.
Lâm Trấn Vũ im lặng một lát, lấy ra văn kiện trên bàn quăng cho cô. Cô chưa kịp đón lấy thì đã rơi xuống đất.
Trạm Na không thèm để ý vội nhặt lên rồi đi ra khỏi phòng quản lí.
Cô không hiểu xảy ra chuyện gì mà khách hàng nào do cô phụ trách cũng đều liên tục muốn dừng hợp đồng hoặc đổi hợp đồng. Cô hỏi nhưng bọn họ không chịu nói. Đến khi một đồng nghiệp nói cho cô hay thì cô mới bừng tỉnh hiểu ra.
Làm trong ngành bảo hiểm, những thành tích này không khác gì tiền lương, tiền thưởng. Tuy cô nghe nói sẽ có người vì thành tích mà cùng khách hàng làm giao dịch trên giường. Cô vì ngoại hình đẹp lại có công trạng cao mà bị người ta nói thật khó nghe.
Nhưng là mặt dày mày dạn đi làm giao dịch trên giường để cướp đi khách hàng của đồng nghiệp, loại thủ đoạn ti tiện này lần đầu tiên cô thấy. Trước khi cô vào đây làm việc Điền Lệ Vân vốn là nữ vương thành tích. Kết quả vì cô liên tiếp ba tháng thành tích cao hơn mà thẹn quá hóa giận, bỏ công ty này mà sang công ty bảo hiểm khác làm.
Trước khi rời đi cô ta nói sẽ khiến cô hối hận.
Người phụ nữ kia trong công ty quan hệ với đồng nghiệp cũng chẳng tốt hơn cô là mấy, cũng có nhiều người đồn đại cô ta tiếp khách trên giường đổi lấy hợp đồng. Tuy rằng cô không thích cô ta, thậm chí cảm giác Điền Lệ Vân rất đáng ghét nhưng cô cũng không bình luận gì về tin đồn kia của cô ta. Dù sao chính mình không làm gì cũng bị đồn đại khó nghe, nhưng không ngờ….
Đáng chết! Người phụ nữ chết tiệt kia, cô ta thật sự hận cô, muốn cô trong giới bảo hiểm không có chỗ đứng sao? Thật tức chết đi được.
Nhưng càng khiến cô tức giận là người đàn ông hỗn đản này lại coi đó là sự khống chế. Nói cô chỉ cần giống như Điền Lệ Vân theo anh lên giường thì nhất định sẽ là khách hàng của cô, hại cô nhìn không được đánh qua một quyền, tay còn đau đến bây giờ.
Cúi đầu nhìn ngón tay sưng đỏ, Trạm Na càng nghĩ càng tức, nhịn không được ngẩng đầu kêu to.






– Tức chết mất thôi.
– Chuyện gì khiến em tức giận như vây. Đột nhiên có tiếng nói khiến cô kinh ngạc vội quay đầu, chỉ thấy Lý Phong không biết từ đâu mọc ra. Cô dù có chút kinh ngạc nhưng cũng không có nhiều hơi sức mà phản ứng lại
– Anh sao lại ở đây. Cô hỏi anh
– Chuyện gì làm em tức giận.
Cô lắc đầu rồi vuốt lại mấy sợi tóc trên mặt, tay đột nhiên bị anh nắm lấy
Nhìn anh không có cách nào, cô than nhẹ một hơi giải thích đơn giản:
– Là chuyện công việc


Polaroid