
Tác giả: Mã Kì Đóa
Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015
Lượt xem: 134360
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/360 lượt.
ra bánh mì đã nướng tốt, đem chân giò hun khói cùng trứng ốp la đưa tới trên bàn cơm.
Lúc này anh cho rằng cô đã chuẩn bị xong bữa sáng muốn cùng nhau dùng cơm, nhưng cô lại không ngồi xuống, ngược lại tiếp tục quay trở lại bếp, chuẩn bị một ly lớn nước hoa quả, còn có một sandwich kẹp chân giò hun khói và phô mai.
Kê Hướng Hòe nhìn thấy cô làm ra một đống đồ ăn sáng, không nhịn được nói: “Anh không ăn hết nhiều như vậy, em không cần bận nữa.”
Cô cũng không quay đầu lại đáp lại,“Ai nói là muốn chuẩn bị cho anh ăn, đó là bữa sáng của tôi.”
Bữa sáng của cô? Kê Hướng Hòe như là nhìn đến một người khác hoàn toàn, nhìn chằm chằm vào ly lớn nước hoa quả, còn có sandwich nhìn như đơn giản nhưng lại rất nhiều thứ, cuối cùng cô còn tới tủ lạnh lấy ra một dĩa trái cây đã chuẩn bị sẵn.
Nếu anh nhớ không lầm thì, bữa sáng của cô hính như cho tới bây giờ trừ bỏ salad xà lách ra thì cũng không có ăn gì, thậm chí ngay cả nước trái cây cũng chính là nhấp cho có, hiện tại cô gái trước mắt này thèm ăn như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Không cần phải so sánh với một cô gái bình thường, chỉ so với anh thôi thì anh cũng đều ăn không hết nhiều đồ ăn như vậy, huống chi là cô?!
“Ý em là tất cả đồ ăn đều là bữa sáng của em?” Anh không dám tin hỏi.
Cầm lấy thìa khuấy ly hoa quả, Đan Thủy Dao nếm thử một chút, rồi mới bớt chút thời gian trả lời vấn đề của anh,“ bánh mì nướng cùng chân giò hun khói trứng ốp la là cho anh, nếu anh muốn ăn hoa quả thì cũng có thể lấy một chút mà ăn.”
Cô không phải không phát hiện bộ mặt kinh ngạc của anh, nhưng đối với cô thì không có vấn đề gì.
Hiện tại cô cũng không cần vì bảo trì khí chất mà đem mình cùng dân chạy nạn Châu Phi giống nhau, cô có năng lực có thể làm cho mình ăn uống thỏa mãn, cần gì phải ủy khuất mình mỗi ngày cắn “thảo” làm “dương”? (ý chị nói là lấy rau làm thịt đó)
Có chút chần chờ, cuối cùng Kê Hướng Hòe vẫn là không nhịn được mở miệng hỏi:“Em ăn như vậy...... không biết là bữa sáng quá mức phong phú sao?”
Cô nở nụ cười ra tiếng, dùng khăn lau khóe miệng, kế tiếp lại hướng sandwich tiếp tục tiến công, “Vậy sao? Phong phú mới tốt a! Có đồ để ăn làm chi ủy khuất mình, người xưa nói rằng hoàng đế ăn cơm có rất nhiều món, mình ăn cao hứng là tốt rồi, làm gì tưởng nhiều lắm đâu?”
Giải quyết cái sandwich kia xong, cô vô tư nhìn anh,“Huống chi, sức ăn của tôi tốt, thì ăn nhiều một chút, tôi cũng không có lãng phí, như vậy cũng không cảm thấy có chỗ nào không tốt.”
Kê Hướng Hòe không nhịn được ngẩn người, lập tức nghĩ lại, xác thực, đã từng nhìn thấy rất nhiều mỹ nhân chỉ động đũa cho có, đôi khi anh thực sự cảm thấy ăn giống như không ăn kiểu đó quả thật rất lãng phí, cũng sẽ làm cho người ngồi cùng bàn cảm giác đồ ăn giống như không thể ăn; dưới không khí vui vẻ ăn uống của Đan Thủy Dao, làm cho đồ ăn xem ra mỹ vị hơn.
Càng xem cô ăn càng cảm thấy chính mình rất đói, càng thèm ăn, anh vội vã đem chân giò hun khói cùng trứng ốp la bỏ vào bánh mì nướng, há to mồm cắn một miếng.
Đan Thủy Dao nhíu mày, có chút không thể tin được anh thế nhưng sẽ há miệng lớn như vậy để dùng bữa, nhưng chống lại cái nhìn của cô, anh chỉ cười, anh chỉ là bị lây bộ dáng thoải mái của cô mà thôi.
“Thoải mái ăn cơm, này không phải em nói sao?” Anh đem lời cô vừa nói ra mà lặp lại một lần.
Cô không thể ngờ nhìn anh, sau đó lộ ra tươi cười, hai người nhìn nhau cười.
Cuộc gặp lại kỳ dị này, thật không nghĩ tới sẽ được bắt đầu như vậy.
Ăn bữa sáng xong, Kê Hướng Hòe không rời đi lập tức, mà đi đến phòng khách bắt đầu đánh giá gian phòng.
Lam cùng lục là màu chủ đạo, bức tường được sơn màu lam nhạt, giống như là một góc của bầu trời xanh, trong phòng các góc tràn ngập cây cối lớn nhỏ, có thể ngẫu nhiên ở những bồn hoa nhỏ phát hiện ra mấy đóa hoa trắng noãn, phòng của cô làm cho người khác có một loại cảm giác thoải mái không hề có áp lực.
Mà điều này cũng làm cho anh lại một lần nữa cảm thấy kinh ngạc, bởi vì anh biết vợ trước hẳn là yêu thích màu phấn hồng, vàng nhạt, cùng với đường viền hoa dành cho các công chúa mới đúng, chứ không phải giống như bây giờ ...... cả căn phòng thoạt nhìn rất thoải mái, màu sắc lại trung tính, không thuộc loại yêu thích của các thục nữ.
“Phòng ở này là lúc em mua đã như vậy sao?” Anh không nhịn được bật thốt hỏi.
Đan Thủy Dao đang pha cà phê lắc lắc đầu,“ Gian phòng này là em mời người đến thiết kế.”
Đưa cà phê cho anh, cô bưng trà sữa ngồi xếp bằng trên sofa, vừa ngửi hương vị ngọt ngào của trà sữa, vừa vui vẻ nở nụ cười.
Bưng trên tay cà phê đen mùi hương thơm nồng, so với lúc nhấm nháp nó, Kê Hướng Hòe càng để ý đến tiểu nữ nhân giống như con mèo nhỏ đang ngồi xếp bằng ở trên sofa.
Lại là một việc ngoài dự đoán đối với vợ trước, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, anh không tin cô dùng tư thế thoải mái như vậy ngồi ở trên sofa, thậm chí còn uống cái thứ làm cho người ta dễ dàng béo phì đó.
Xem ra, một năm này, thay đổi của cô nhiều đến nỗi vượt ra ngoài sự tưởng tượng của anh.
Ngồi xuống vị t