pacman, rainbows, and roller s

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Tác giả: KellyKil

Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015

Lượt xem: 1341186

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1186 lượt.

c xe thể thao màu vàng nhanh chóng mất hút với tốc độ kinh người.
Đến cổng Lạc thị, Lục Quân mặt tái mép nhìn đồng hồ:
- Thời gian đi bình thường từ nhà đến đây là 30 phút, em tiết kiệm được cho anh 20 phút... Tốt lắm... Cứ đỗ xe cạnh đó đi.
Nàng đậu chiếc xe cạnh xe hắn. Hai siêu xe một đen một vàng đứng cạnh nhau, thu hút bao ánh mắt của mọi người đi qua lẫn nhân viên công ty. Điều đó cũng chẳng thể đi vào tâm trí nàng, vì nàng đang ở Lạc thị hắn a. Đây là lần thứ hai nàng đến, nhưng mà.. lần này nàng có nhìn kỹ hơn, khá đẹp và sang trọng a. Nhân viên công ty này cũng không hề nhớ đến nàng về lần đó, nên nàng có vẻ thoải mái hơn.
- Tiểu Vy! Em sẽ được thu xếp vào làm thư ký riêng của Lạc tổng. - Lục Quân đi bên cạnh nàng nói.
- A.. Em không được làm công việc khác sao? - Làm thư ký của Lạc tổng? Lại thư ký riêng nữa. Vậy là số thời gian nàng bị bắt nạt sẽ tăng lên sao?
- Em có muốn ăn đồ ngọt không? - Bỗng Lãnh Phong lù lù từ đâu đi ra, đứng đằng sau nàng.
- A... Có.
- Vậy thì làm đi! - Hắn cười tà.
- Vâng!
Nàng đi đằng sau hắn vào văn phòng, hắn mở cửa nghiêng người cho nàng bước vào. Tiểu Vy bước vào, quan sát một lượt, bỗng
- Cạch! - Hắn đem cửa phòng khóa lại.
Nàng vừa quay lại đã thấy bàn tay to lớn kéo nàng ép vào cửa, tập hồ sơ nàng vừa nhận từ Lục Quân rơi xuống, giấy bay tứ tung. Nàng cố gắng giẫy giụa:
- Lãnh Phong!.. Anh làm gì vậy?
- Yên nào! Để anh ngắm em chút! - Hắn nhìn nàng. Nàng mặc bộ đồ công sở do hắn mang lên, rất đẹp, thật sự rất đẹp.
- Lãnh Phong..? - Nàng nhìn hắn. Hắn nhìn cái gì chứ? Nàng mặc bộ này là do hắn đưa mà. Cứ nhìn chằm chằm vậy là sao?
Hắn giữ chặt ót nàng, kéo lại gần, bờ môi của nàng chạm môi hắn
- Ư! - Nàng giật mình, vội mở miệng nói hắn dừng lại.
Thế nhưng nàng lại là mở rộng lợi thế cho hắn, hắn ép chặt hơn, đôi chân dài ép vào cửa, căn bản nhất quyết không để nàng thoát. Dây dưa một hồi, nàng ngồi thụp xuống, đôi chân nàng không còn sức lực nào a. Quay ra liếc hắn đang cài lại cúc áo, hắn nói:
- Anh có cuộc họp, em muốn đi hay ở đây làm?
- Ở đây! - Nàng đâu có ngu mà đi a, Lục Quân rất giỏi việc soi người khác. Nhìn thấy nàng cùng hắn đi ra, biết anh ta sẽ nói gì.
- Được! Ở đây thôi! Đừng đi đâu! - Hắn thu xếp xong đống hồ sơ la liệt trên sàn, kéo nàng vào phòng nghỉ.
- Ngủ đi! - Hắn hôn lên vầng trán nhẵn mịn của nàng rồi rời đi.
Nàng nằm trên giường hắn, chưa đầy hai tiếng đã hoàn thành xong việc. Nàng cười vui vẻ:
- Thật dễ a! Cứ tưởng là khó lắm cơ! - Nàng thu dọn hồ sơ, bản báo cáo để lên bàn hắn. Rồi lại quay trở lại phòng với laptop.
Như thường ngày, mỗi lúc hắn không ở cùng nàng, nàng lại mang laptop ra lên mạng. Vào facebook, nàng lâu lắm không vào a. Vừa vào, nàng lướt qua một lượt, rồi dừng lại ở mục ảnh, ở đó có rất nhiều ảnh của nàng với Từ Trí. Thở dài, anh ta tại sao nàng phải lưu lại? Nàng bấm delete một lượt ảnh nào có mặt nàng và hắn, rồi quay trở lại trang chủ. Có rất nhiều tin nhắn từ bạn học cũ, họ đều hỏi nàng giờ đang ở đâu và liên hệ như thế nào. Trả lời một lượt câu hỏi, bỗng có một cửa sổ chat nhảy ra làm nàng giật thót mình, nàng nhìn tên Đường Hi vội trả lời:
- Cậu có thể thôi làm kiểu này đi không hả?
- Hi! Cậu ở đâu vậy?
- Ở Lạc thị! Cậu vẫn ở nhà?
- Ừ.. Mình ở nhà cùng hai tiểu cẩu.
Nhớ lại hai tiểu cẩu kia, nàng hỏi:
- Ổn không?
- Chơi khỏe lắm! Vừa xé đứt cái váy của tớ rồi!
Nàng im lặng. Ôi Hạ Đường Hi ơi là Hạ Đường Hi! Cậu làm gì với chúng vậy?
Đường Hi cùng nàng nói chuyện một hồi. Chợt nàng thấy có tiếng động bên ngoài. Lãnh Phong đã về? Nhưng không phải, đây là tiếng giày phụ nữ a. Nàng khẽ mở cửa, nhìn ra bên ngoài bằng khe cửa nhỏ hẹp. Có một người mặc bộ đồ công sở màu đen rất quyến rũ, váy đen kéo cao, đem giầy cao gót không mang vớ. Cô ta ngồi lên bàn làm việc của Lãnh Phong, nhẹ nhàng vuốt tấm biển tên hắn. Rồi cô ta cầm tách trà mình mang vào uống một ngụm, rồi lại để nghiêm chỉnh trên bàn làm việc hắn. Đợi cô ta rời đi, Tiểu Vy không hề ra ngoài, nằm trong phòng tự nhủ:
\"Mình chưa nhìn thấy gì! Mình chưa nhìn thấy gì! Mình chưa nhìn thấy gì! AAA! Cô ta làm vậy chẳng phải là thích Lãnh Phong sao? Sao cô ta làm vậy?.... Làm vậy làm gì chứ?? Công khai cho anh ta có phải được không???\"
Nàng quay đi quay lại trên giường, giường này rất êm ái giống hệt cái ở nhà hắn, nàng cũng dễ dàng đi vào giấc ngủ.
-----------------------
Hắn về phòng, không thấy nàng ở trong phòng, tập báo cáo được đặt gọn gàng trên bàn hắn, hắn mỉm cười. Nhóc lười biếng đó cũng làm được sao? Hắn đi vào phòng nghỉ, quả nhiên nàng nằm đó ngủ rất say. Hắn đưa tay lên xoa đầu nàng:
- Vy Vy, dậy thôi!
- A! Đồ nhát cáy! - Nàng bật dậy. Người mặc đồ công sở màu đen kia, cô chạy đi đâu?
- Gì? - Lãnh Phong nhíu mày, nhìn nàng.
- Woa! Anh thật tốt phúc à nha! Được cô ấy thương mến như vậy! Thật tốt nha! - Tiểu Vy nhìn hắn cười.
Lãnh Phong càng nhíu mày chặt hơn. Hắn được người ta thương mến vậy, lẽ nào nàng không ghen mà còn đi c