XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Vợ Yêu, Đừng Chạy Trốn

Tác giả: KellyKil

Ngày cập nhật: 04:24 22/12/2015

Lượt xem: 1341208

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 10.00/10/1208 lượt.

ước đến giờ vẫn là không thấy hắn, càng không thấy mọi người nhắc đến hắn. Quái, Selly, Liễu An và Sophie bị Lãnh Phong loại trừ, Diệp Hàn bị đày sang hầm mỏ ở đảo, vậy còn hắn thì sao? Mỗi lần như vậy đều có Khải Bình hoặc Tiểu An kể cho nàng, nhưng là không có kể về hắn.
Vì nàng phục hồi rất nhanh nên dễ dàng cử động, vết thương ở bụng nhờ đến bác sĩ giỏi nhất Đài Loan đến chữa nên nàng cũng không hề đau. Nhưng cái đau chính là nàng vừa mở cửa, cả thân mình đã ngã ập xuống đất.
- Aiz! Tiểu bảo bối, em làm gì mà đứng chắn giữa đường vậy? - Tiểu An nằm đè lên người nàng, xoa xoa khuôn mặt đau nhức. Cô là vừa mới xuống cầu thang, ai ngờ đi đến thì cửa phòng nàng đột nhiên mở ra a! Thật là đau!
- A ui! Đau mà! Chị làm gì mà chạy kinh vậy chứ? Hic! - Tiểu Vy nằm sấp trên mặt đất, vẫn là không thể đem cục nặng trên người hất ra.
Lãnh Phong cười, bàn tay siết chặt thắt lưng nàng thêm.
- Không được... - Nàng nhẹ thét lên.
Dù gì nàng cũng là phụ nữ, tất nhiên không thể chịu đựng được sự đụng chạm của hắn liền ngất đi.
(Kelly: *ngã* Nhân viên: Cắt! Cắt! Đạo diễn ngất xỉu! Tạm thời chuyển cảnh!)
------------------
Mở mắt đã là sáng ngày hôm sau, Tiểu Vy trong đầu tái hiện lại hình ảnh kích tình hôm trước không khỏi đỏ mặt. Trời ạ! Hắn thật khỏe nha!
Khẽ cựa mình, nàng xoay người đối diện với hắn đang ngủ say.
Tâm trạng buồn bực bay đi không ít. Thật là nàng chưa bao giờ được nhìn hắn ngủ nha.
Khuôn mặt góc cạnh tinh tế, sống mũi cao thẳng, đôi mắt phượng hẹp dài, cánh môi mỏng thâm tình nữa nha! Hắn còn đẹp hơn cả người mẫu đó!
Tiểu Vy thích thú đưa ngón tay nhỏ bé phác lại từng góc cạnh khuôn mặt hắn, khóe miệng bất giác mỉm cười như một đứa trẻ được quà.
- Thích vậy sao? - Lãnh Phong mở mắt nhìn nàng.
- Anh dậy từ khi nào vậy? - Nàng chu môi nhìn hắn.
- Trước lúc em tỉnh dậy! - Khẽ hôn lên trán nàng, hắn kéo chăn quấn quanh người nàng.
- Đi tắm đi! Anh chờ em!
- Ừm! - Nàng dụi mắt, bước từng bước đến phòng tắm. Sáng hôm qua như vậy nàng thực mệt mới ngủ một mạch đến hôm nay nha!
Nhưng mà ngủ suốt một ngày cũng không phải có lợi gì, nàng từ hôm qua đến giờ một chút cũng chưa ăn.
- Phong... - Tiểu Vy đứng ở khu làm thủ tục khẽ giật áo hắn.
- Sao vậy? - Lãnh Phong nở nụ cười dịu dàng nhìn nàng.
- Thật đói! Em muốn đi ăn a! - Nàng cười.






TÌNH CẢM
Tiểu Vy giật mình, lá gan bỗng lớn hơn, hai tay quơ loạn xạ tránh không cho hắn đụng vào mình.
Hành động này làm hắn có chút bực bội. Nàng lẽ nào chán ghét hắn? Nhất quyết phải cự tuyệt như vậy sao? Hắn không hơn Khải Bình ư?(Kelly: Vớ vẩn!... Cơ mà em cũng thấy anh Khải Bình tốt đấy chớ?! Lãnh Phong: *Lườm* Kelly: Dạ anh ơi hôm nay mùng 1 =))))
- Còn không mau buông? Anh nặng chết đi! - Tiểu Vy nhân cơ hội hắn không để ý liền đẩy hắn ra, vùng dậy chạy ra phía cửa.
- Quái, sao cửa lại không mở? - Từ bên ngoài, giọng nói của Đường Hi vang lên kèm theo tiếng lách cách của ổ khóa.
- Oa! Phong! Nhìn nè! Họ sắp kết hôn đó! - Nàng để mặc hắn bế bổng người lên, ánh mắt to tròn vẫn chăm chú nhìn vào tấm thiệp.
- Xem nào! Em được làm phù dâu nè Phong! - Nàng cười rạng rỡ, giơ tấm thiệp ra trước mặt hắn.
- Phải rồi! Lẽ ra họ lên làm phù dâu và phù rể của chúng ta mới đúng! - Hắn mỉm cười. Nếu không phải nàng gặp tai nạn, hai người họ sớm đã kết hôn cùng nhau sinh quý tử rồi.
- Hừm... Nó vào tuần sau... - Tiểu Vy giơ bàn tay lẩm bẩm đếm, không để ý mình đã bị hắn áp trên giường.
(E hèm!! 1 2 3 *vỗ mic* Ta đây thân chưa có tốt nghiệp trung học, vẫn còn \"chong xáng\" lên là chương này phải tổ hợp cùng các sắc nữ, ta lấy ý tưởng, các sắc nữ thân cứ thế miêu tả chi tiết còn ta cứ thế mà... viết =)). Ta tạm thời đã cắt vài phần vì nó... *rùng mình*@@. Lỗi gì cứ trách ta xử lý. Hiện tại ta xin hết. *dập đầu, tắt mic, xuống cánh gà* )
- Vy.. tạm thởi bỏ nó đi! - Lãnh Phong lấy tấm thiệp để trên bàn.
- A! Anh làm gì? - Nàng thần trí quay lại, hai tay lập tức bảo thủ giữ chặt lấy chiếc chăn.
- Còn làm gì? Đoán! - Hắn một tay khóa trụ hai tay nàng ở trên đỉnh đầu, tay còn lại giật tung chiếc chăn ném ra phía góc phòng.
- Em cần nó phải không? Vậy đi lấy đi! - Ánh mắt chứa đầy khiêu khích, giọng nói khàn khàn vang lên bên tai nàng.
- A.. - Tiểu Vy giật mình. Hắn muốn làm gì? Chiếc khăn ở góc phòng, nếu nàng đi ra ắt sẽ bị người ta nhìn được.
- Không muốn? Vậy ở đây cùng anh! - Nụ cười đầy ác ý, hắn ánh mắt thâm hiểm nhìn nàng.
- Không! Em đi lấy! - Nàng đỏ mặt. Sẽ rất nhanh, nàng sẽ không sao.
- Vy... Em đi lấy, quay trở lại, anh vẫn vậy. Em ở đây, anh vẫn vậy. - Lãnh Phong ánh mắt toát ra sự nguy hiểm nhìn nàng.
- Anh sao có thể như vậy! - Thật bá đạo. Hắn hành động luôn không có đạo lý nha!
- Tôi chính là như vậy! Vy, tôi muốn, em sẽ không thể ngăn cản tôi! - Bàn tay to lớn vuốt ve thân thể nhỏ bé của nàng.
- Đủ! Ưm...
Lãnh Phong ép môi nàng, đem lời nói của nàng nuốt hết vào trong bụng.
- Ưm.