Insane

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng

Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng

Tác giả: Nguyên Cảnh Chi

Ngày cập nhật: 02:47 22/12/2015

Lượt xem: 1342578

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/2578 lượt.

ờ, Cảnh Lam cô ấy, cô ấy” Nói xong âm thanh của anh nghẹn ngào, trong mắt Tư Bang Kỳ cũng không dễ chịu, dù sao cũng là người phụ nữ mình từng yêu.
Đợi lúc bọn họ trở lại, hào khí dày đặc như vậy, Cảnh Tô nhìn người liên quan, trong đó còn có ông cụ cô mang từ Italy về, thì ra ông thật sự là người của Tư gia, bước chân của cô lảo đảo một cái, Tư Mộ Thần là cháu trai của Tư Bang Quốc, mà mình lại là cháu gái của Tư Bang Kỳ, trong lòng cô có chút không chịu nổi, rốt cuộc đây là chuyện gì xảy ra?
Cô dường như là không quay đầu lại chạy ra ngoài, ai có thể nói cho cô biết, đây là một cuộc hôn nhân, hôn nhân này thu được kết cục gì.
Tư Mộ Thần nhìn bọn họ vài lần, cũng không biết là chuyện gì xảy ra, sau đó ôm Tiểu Tiểu Binh đi ra, mặc kệ người ở phía sau gọi anh lại như thế nào!
“Đây không phải là Cảnh Tô sao? Sao nó lại bỏ đi?” Tư Bang Kỳ nhìn Cảnh Tô bỏ đi, trong nội tâm nghi hoặc.
“Cậu biết Cảnh Tô? Biết người của Cảnh gia?” Lý Mục đè xuống chuyện của Tư Mộ Thần, đặt tâm tư trở lại trên người Tư Bang Kỳ.
“Ừ, chính là Cảnh Tô mang em về Italy!” Thoáng chốc trong nội tâm Lý Mục hiểu rõ phản ứng vừa rồi của Cảnh Tô.
“Cậu chưa nói quan hệ giữa cậu và Bang Quốc sao?”
“Chị dâu, lời này của chị là có ý gì?”
“Ý tôi là, cậu có nói với Cảnh Tô cậu và Bang Quốc không có quan hệ máu mủ chưa?”
“Cái này thì chưa!” Tư Bang Kỳ nghi hoặc nhìn chị dâu của mình
“Tư Bang Kỳ, cậu biết không? Nha đầu Cảnh Tô kia đã gả cho Tư Mộ Thần của chúng ta rồi! Nếu cậu không nói rõ ràng, nha đầu kia sợ là cho rằng chính mình ** rồi!” Mặc dù Lý Mục cảm thấy cái dạng này trái với đạo lý, nhưng mà nhìn hai tiểu bảo bối của mình bởi vì yêu nhau mà chết đi sống lại, trong nội tâm cũng rất có tư vị.
"Ai, em đuổi theo nha đầu kia nói?”
“Không cần, Bang Kỳ, tôi tin tưởng Tư Mộ Thần sẽ xử lý tốt!” Lý Mục cực kỳ có lòng tin.
"Chỉ hy vọng như thế!" Kỳ thật ông đã trở lại, không ngờ gia tăng cho họ ít nhiều phiền toái.
Cảnh Tô chưa có về nhà!
Tư Mộ Thần vẫn đợi ở nhà cho đến đêm khuya cũng không phát hiện bất kỳ tình huống gì.
“Lão tử, có phải mẹ không cần ba nữa không?” Tiểu Tiểu Binh nhìn ba mình hỏi, ánh mắt nheo lại, cực kỳ mệt mỏi rã rời.
“Nói bậy bạ gì đó?” Tư Mộ Thần ôm con gái cưng của mình, vuốt ve đầu nó, nhìn bộ dáng của nó nhớ tới Cảnh Tô, trong nội tâm rất là thỏa mãn.
"Được rồi, lão tử, ba đã có lòng tin như vậy, vậy con đi ngủ trước!” Nói xong thân hình bé nhỏ từ trong ngực Tư Mộ Thần trượt xuống, sau đó di chuyển về phòng mình.
Tư Mộ Thần ngồi trên sofa, vẫn xem tivi, trong nội tâm không biết là đang suy nghĩ gì.
Nửa đêm, một bóng dáng say khướt về đến nhà, thấy Tư Mộ Thần trên ghế sofa, nước mắt của cô đều là không cầm được chảy xuống.
"Nha đầu, em đi uống rượu?"Tư Mộ Thần ôm Cảnh Tô say khướt ngồi trên ghế sofa.
“Tư Mộ Thần, anh có thể không quan tâm em hay không? Có thể không?” Cảnh Tô ôm cổ Tư Mộ Thần vẻ mặt chua xót.
“Cho dù trái đất ngừng lại, anh cũng sẽ không buông tha em!” Tư Mộ Thần nhìn nha đầu ngốc nhà mình, trong nội tâm đều là tràn đầy sủng nịch.
Lần đầu tiên thấy cô, cô tươi cười phấn khởi, ánh mắt làm cho trái tim mình ấm áp, cho anh biết trên thế giới này còn có một loại gọi là vừa gặp đã yêu.
Lần thứ hai thấy cô, cô là người của anh, anh biết rõ từ nay về sau Cảnh Tô sẽ làm cho thế giới của anh tràn đầy sắc màu.
Lần thứ ba thấy cô, cô là thiên sứ của anh, sạch sẽ như vậy, làm sạch sẽ tâm tư phức tạp của những người tới gần anh, từ lúc đó anh đã muốn trông côi cô gái này.
Lần thứ ta thấy cô, cô yếu ớt như vậy, bất lực, làm cho anh muốn vươn tay ra ôm cô, truyền cho cô ấm áp.
...
Cô gái Cảnh Tô này đã xông vào trong máu Tư Mộ Thần, đời này, nếu như anh và Cảnh Tô tách ra, như vậy sẽ làm cho toàn thân anh thay máu một lần nữa.
“Nha đầu, em nói cho anh biết, là chuyện gì xảy ra?” Tư Mộ Thần dụ dỗ, anh rất ít khi nhìn thấy Cảnh Tô cam chịu như vậy.
“Em nói với anh, ông xã, em đột nhiên phát hiện, em với anh là anh em!” Cảnh Tô nói với Tư Mộ Thần xong, nhưng mà vì cái gì nước mắt từ trong ánh mắt, từ trong lòng bắt đầu chảy xuống, toàn thân đau đớn, lan tràn đến trong lòng.
"Coi như là anh em, chẳng lẽ em liền không thương anh sao? Nha đầu, anh đã nói với em coi như chúng ta là anh em, anh cũng sẽ không buông tha cho em! Nghịch ý trời, anh cũng sẽ không hối tiếc!” Trong giọng nói Tư Mộ Thần mang theo cuồng vọng, nghịch ý trời thì như thế nào, trong lòng anh chưa bao giờ là một người an phận, anh nhận định Cảnh Tô, như vậy đời này, nếu như có người ngăn cản tình yêu của bọn họ, gặp thần sát thần, gặp phật sát phật.
“Tư Mộ Thần, em mệt mỏi! Chúng ta đi ngủ đi!” Cảnh Tô rời khỏi ôm ấp của Tư Mộ Thần đi vào phòng, trong lòng của cô phức tạp, bởi vì cô không biết làm thế nào để bản thân tiếp nhận tin tức này, nói cho cùng, cô là một người đần độn, cô cũng là một người nhu nhược.
“Cảnh Tô, em nhu nhược như vậy sao? Tại sao không dám đối mặt với tình yêu của chúng ta?” Tư Mộ Thần quát Cảnh Tô, nhưng mà anh biết rõ trong lòng cô