Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Vương Gia Sợ Vợ

Vương Gia Sợ Vợ

Tác giả: Cầu Mộng

Ngày cập nhật: 03:43 22/12/2015

Lượt xem: 134709

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/709 lượt.

Tô tướng gia của Đại Nghiệp hoàng triều tinh thần lúc nào cũng phấn chấn, gừng càng già càng cay, thế nhưng hôm nay sau khi tan triều lại già đi rất nhiều, ngay cả bước đi cũng xiêu vẹo.
Nghe phong phanh, hậu cung dạo này đang dậy sóng, các nương nương ai cũng dùng đủ mọi cách để nữ tử nhà mình được gả cho Tấn vương làm vợ, ngay cả vị trí trắc phi, cơ thiếp cũng không bỏ qua.
Tấn vương tài đức vẹn toàn, còn trẻ đã được phong thân vương, là thiên chi kiều tử không thể nghi ngờ. Từ năm mười lăm tuổi bộc lộ tài năng, ở biên quan chỉ dùng mấy vạn người chiến thắng hơn mười vạn quân địch, thành công bảo vệ biên giới, sau trận chiến nổi tiếng thiên hạ, trở thành mục tiêu chung cho mọi người trong triều nhìn chằm chằm, cũng trở thành người giữ binh phù tiếp theo.
Binh phù của Đại Nghiệp hoàng triều, từ xưa đến nay một khi giao phó chính là cả đời nắm giữ, trừ phi người nắm giữ sinh lòng phản loạn, nếu không binh phù này sẽ giữ từ khi được ban cho đến lúc chết.
Tấn vương nắm giữ binh phù mười năm, xử sự thập phần thỏa đáng, không phô trương, không kiêu ngạo, ẩn giấu tài năng. Hôn sự của hắn bởi vì nhiều nguyên nhân mà bị trì hoãn, đến nay cũng đã được mười năm.
Hắn đã muốn nhận mệnh vương phủ của hắn sẽ trở thành hoa viên cho những cây hoa chính trị tranh nhau khoe sắc, bởi vì Hoàng Thượng rất có khả năng sẽ vì bình ổn phong ba trong hậu cung mà làm cho trong phủ của hắn không ngừng nổi lên phong ba, làm thần tử và con, hắn không thể cũng không có quyền phản đối.

Nhưng mà, cô con gái bí mật của Tô tướng gia đến tột cùng là có tính cách như thế nào?
Gấp lại thánh chỉ, trái tim của vương gia tuấn mỹ trẻ tuổi liền loạn nhịp đập mạnh.
Một tháng sau, vẫn là một ngày tràn ngập ánh ánh nắng, thời tiết đẹp đẽ.
Tô Thừa Viễn một đầu tóc bạc, đã qua tuổi sáu mươi nhưng khí sắc vẫn hồng nhuận, tinh thần khoẻ mạnh đứng ở ngoài cửa phía đông kinh thành, kiễng chân trông ngóng.
Rốt cục, khi mặt trời lặn về tây, rặng mây đỏ đầy trời, một chiếc xe ngựa từ trên quan đạo xa xa mà đến.
Tinh thần ông rung lên, lập tức chạy ra đón.
“Cha -”
Khi xe ngựa mới vừa ngừng, một bóng người cùng với một tiếng hô to từ trên xe nhảy xuống, ở trước mắt bao người ôm chặt lão tướng gia.
“Cha, xem ra tinh thần người rất tốt, không sai không sai, lại cưới một bà mẹ kế cho con cũng không thành vấn đề!”
Đi ngang qua, đặc biệt đến xem, che dấu, mai phục, tất cả cùng lúc đều ngây người.
Khuê nữ này của Tô lão tướng gia được giáo dục như thế nào vậy?
Chờ đến lúc đoàn người nhìn thấy một thân giả trang của Tô tiểu thư, liền càng choáng váng.
Muốn nói nàng là nữ, nàng lại mặc nam trang, nói nàng là nam, nàng rõ ràng chính là nữ , trên đầu còn búi tóc đơn sơ, cho thấy nàng là tiểu thư khuê các, nhưng nàng lại mặc đồ như gã sai vặt, nếu muốn nói nàng là gã sai vặt, nàng rõ ràng lại là con gái của tướng gia!
Chẳng rõ cái gì cả, chính là cảm giác này.
“Nha đầu, tại sao con lại ăn mặc như vậy?” Xem ra, Tô tướng gia cũng chấn động như mọi người.
“À, con muốn đi ra luôn, cũng đã định đổi lại trang phục, kết quả mới búi tóc đơn sơ, liền nhìn đến người, nên chưa kịp thay quần áo.”
“Không đổi thì không đổi, không sao cả.” Tô Thừa Viễn dù kinh ngạc nhưng rất nhanh liền khôi phục lại trạng thái bình thường, kéo con gái qua nhìn lại, “Không sai không sai, vẫn đẹp.”
“Lão cha, người quả nhiên mắt kém rồi, con như vậy mà bảo xinh đẹp, người không sợ bị người khác nghi ngờ định nghĩa của từ ‘xinh đẹp’ sao?”
“Ở trong mắt cha, Linh Linh là xinh đẹp nhất.” Ông nói với vẻ mặt từ ái.
Dạo quanh phụ thân một vòng, Tô Linh Linh tay phải vuốt cằm, có chút đăm chiêu, “Cha, người vội vã gọi con đến kinh thành như vậy, giờ con xem người cũng không có việc gì, vậy vì sao gọi con đến?”
“Linh Linh”
Nghe vậy, vẻ mặt Tô Thừa Viễn biến đổi, chuyển thành đau lòng, “Cha thật xin lỗi con… ”
“Không phải là đem con bán đi chứ?” Nàng cười, không cho là đúng.
“Hoàng Thượng đem con tứ hôn cho Tấn vương .”
“Gì?” Nàng không cười ,“Tứ? Tứ hôn?” Hét lên.
“Ừ.” Tô Thừa Viễn lập tức lui về phía sau ba bước.
“Tứ hôn mà người còn bảo con nhanh chóng về, người chẳng phải nên trực tiếp bảo con chạy thật xa mới đúng chứ!” Tô Linh Linh sợ tới mức một bên kêu, một bên chạy lên trước xe ngựa bắt đầu cởi càng xe (mình nghĩ là chỗ buộc con ngựa với cái xe phía sau).
“Nha đầu, con làm cái gì?” Tô Thừa Viễn lập tức chạy tới.
“Chạy trốn.”
“Linh Linh, việc này không thể nói giỡn… ”
“Người mới hay nói giỡn ấy! Đang tiêu dao thoải mái, con có ngốc mới đi làm rối gỗ lập gia đình!” Càng xe rất nhanh đã bị gỡ xuống, nàng một cái xoay người lên lưng ngựa, nói với xa phu bên cạnh “Mang cái gói trong xe cho ta.”
“Nha đầu, đừng náo loạn, con trốn không thoát.”
Nàng vẫy vẫy tay, không có ý dừng lại. “Dù sao con còn chưa vào cửa thành, người coi như không thấy con là được.”
“Nhưng bọn họ đều thấy được.” Lúc nói lời này, Tô Thừa Viễn vô cùng buồn bực.
Tô Linh Linh nháy mắt mấy cái, hậu tri hậu giác thấy ch


Lamborghini Huracán LP 610-4 t