
Lời Thề Ước Em Không Thể Thay Đổi
Tác giả: Nhược Nhi Phi Phi
Ngày cập nhật: 03:56 22/12/2015
Lượt xem: 1341967
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/1967 lượt.
nói của Jo Kyu Jong, ánh mắt Lee Yoo Ra thoáng qua tia hoang mang, nhưng nàng ta rất nhanh định thần lại, dịu dàng nói với Jo Kyu Jong: “Bây giờ ca ca và thất hoàng đệ đang tân hôn, thiếp là muội muội, làm sao dám làm đến phiền hạnh phúc của ca ca? Hơn nữa sinh khắc của thiếp cũng không cần phải kinh động đến người khác!”
Nhưng Jo Kyu Jong không đợi Lee Yoo Ra nói hết, đã ngắt lời nàng ta, nói: “Yoo Ra, điều nàng nói, bổn thái tử đều biết, nhưng nàng là thái tử phi của bổn thái tử, qua sinh khắc sao có thể làm qua loa? Buổi tiệc sinh khắc nhất định phải làm, nàng và ca ca nàng huynh muội tình thâm, sao có thể không mời cậu ấy đến chúc mừng nàng? Được rồi, việc này cứ quyết định như vậy! Ta sẽ phái người đưa thư mời đến cho thất hoàng đệ.
Lee Yoo Ra nghe lời nói của Jo Kyu Jong trong lòng càng bất an, nàng ta không muốn nhanh chóng như vậy gặp mặt Jo Kyu Hyun, vì buổi tiệc này là dưới sự quan sát cua Jo Kyu Jong, tính cách manh động như Jo Kyu Hyun, nàng ta sợ đến lúc đó sẽ bị Jo Kyu Jong nhìn ra mối quan hệ giữa nàng ta và Jo Kyu Hyun.
Nghĩ tới đây, Lee Yoo Ra chỉ còn cách mặt dày nói: “Kyu Jong, ca ca thiếp từ nhỏ thần trí bất minh, thiếp sợ…”
Jo Kyu Jong không đợi nàng ta nói hết, đột nhiên dang tay ôm Lee Yoo Ra vào lòng, nói: “Yoo Ra, việc của ca ca nàng, ta cũng đã nghe qua, nhưng có thất hoàng đệ ở đó thi không có việc gì đâu! Được rồi, Yoo Ra, việc này cứ như vậy đừng nói gì nữa nhé!”
Trong lòng Lee Yoo Ra có vạn phần không tình nguyện nhưng lại không nói được gì, nếu như nàng ta tiếp tục khước từ nhất định Jo Kyu Jong sẽ sinh nghi.
Nàng ta trầm tư một lúc, đột nhiên ngẩn đầu nói: “Kyu Jong, đến lúc ấy, chàng có thể để thiếp đơn độc nói chuyện cùng ca ca chứ?”
Jo Kyu Jong tự khắc biết được tâm tư của Lee Yoo Ra, Lee Yoo Ra muốn thừa cơ rời khỏi không muốn gặp mặt Jo Kyu Hyun, nếu như hắn ta đồng ý, như vậy, vở kịch ấy sẽ vô vị rồi?
Nghĩ vậy, Jo Kyu Jong khẽ mỉm cười nói: “Việc này đến lúc ấy nói tiếp! Được rồi, Yoo Ra, hôm nay bổn thái tử có chút sự vụ trong triều phải xử lí, nàng lui xuống trước đi.”
Lee Yoo Ra tuy tâm biết nhưng lại không thể tiếp tục nói gì, cho nên đành không chút cam tâm lui xuống.
Kim viện.
Trong đai sảnh Kim viện được bố trí tinh xảo, Kim Tae Yeon đang ưu nhã ngồi sau cổ cầm, nhẹ nhàng chơi cổ cầm, âm thanh ấy tựa nước chảy từ trên ao xuống, khiến người nghe tâm thần thoải mái.
Jo Kyu Hyun lúc này đang nằm trên nhuyễn tháp, trong tay cầm một ly Diệp thanh thơm nồng, đang nhíu nửa mắt thưởng thức âm thanh tuyệt vời ấy.
Cuối cùng, dư âm oong oong cũng kết thúc, một khúc ca đã tận.
Jo Kyu Hyun mở mắt, đặt ly rượu xuống, nhẹ nhàng vỗ tay, khen: “Tae Yeon, cầm nghệ của nàng lại tiến bộ nữa rồi, quả không hổ sanh là đệ nhất tài nữ Kim Tae Yeon!”
Kim Tae Yeon cười một tiếng, sau đó đứng dậy, bước đến bên Jo Kyu Hyun, dựa người vào lòng Jo Kyu Hyun, kiêu giọng đáp: “Cám ơn vương gia đã khen ngợi, chỉ cần vương gia thích là được.”
Khóe môi Jo Kyu Hyun khẽ cong lên nụ cười tà mị, dùng tay nhẹ nhàng nâng cằm Kim Tae Yeon lên, nói: “Bổn vương phát giác, bổn vương ngày càng thích nàng rồi!”
Kim Tae Yeon mặt cười như hoa, ánh mặt thoáng qua ánh nhìn không dễ nhận ra, đột nhiên nói: “Vương gia, hay là chúng ta đi dạo trong phủ nhé?”
Jo Kyu Hyun điểm nhẹ mũi Kim Tae Yeon, nói: “Được, nàng nói xem muốn đi dạo ở đâu?”
Kim Tae Yeon đột ngột cười đáp: “Tae Yeon sáng nay nghe hạ nhân trong phủ nói, Liên Đường khuôn viên đã nở, vương gia, hay là người bồi thiếp đi xem Liên đường được không?”
Nghe thấy lời đề nghị của Kim Tae Yeon, Jo Kyu Hyun bất giác khẽ nhíu nhíu mày, tên điên ấy bị hắn đày đến khuôn viên trở thành thô sứ a hoàn đã mấy ngày rồi, hắn một mực không màng đến, cũng tốt, nhân cơ hội này, đi xem xem tên điên ấy như thế nào rồi!
Không biết bây giờ cậu ta nhìn thấy ta, có đau khổ than khóc, xin bổn vương tha cho không?
Nghĩ đến đây, Jo Kyu Hyun cơ hồ nhịn không nổi cười thành tiếng, không biết tại sao, hể nghĩ đến tình cảnh tên điên ấy than khóc cầu xin hắn xin tha, hắn liền nhịn không được cười, cảm thấy trong lòng cực kì thoải mái!
Nghĩ thế, Jo Kyu Hyun một khắc cũng ngồi không yên, hắn đứng nhanh từ nhuyễn tháp dậy, sau đó vỗ vỗ vai Kim Tae Yeon, nói: “Vậy chúng ta đến khuôn viên nào!”
Dứt lời, hắn không thèm quan tâm đến Kim Tae Yeon, bước lớn bước ra ngoài cửa. Hắn bây giờ nóng lòng muốn trông thấy bộ dạng tên điên ấy đau khổ kêu khóc!
Thấy bộ dạn