
Tác giả: Nhất Thế Phong Lưu
Ngày cập nhật: 04:34 22/12/2015
Lượt xem: 1342495
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/2495 lượt.
thành lúc này như mặt trời giữa trưa, đã gần bằng với Thiên Thần quốc đệ nhất thiên tài Vương gia Hiên Viên Triệt.
Ở ngã tư đường đều đàm luận về chuyện tiểu Vương phi, trong các quán trà cũng không kể chuyện Dực Vương nữa, mà là tiểu Vương phi, các vở kịch ngắn, một người tiếp một người, đại danh Hiên Viên Triệt cùng Mộ Dung Lưu Nguyệt, theo gió xuân bay thẳng lên các tầng mây.
Vương phi tài giỏi bưu hãn như vậy, đã muốn hơn cả Thiên Thần Hoàng đế Hiên Viên Dịch.
Trong Ngọc Lưu Ly điện, vào giờ ngọ, Trần quý phi giá lâm đến, cùng dùng bữa với Hiên Viên Triệt và Lưu Nguyệt.
“Nguyệt nhi, đám tài vật trị giá hơn bốn trăm vạn lượng hoàng kim này, con tính xử lí ra sao?” Trần Quý phi nhẽ nhàng cầm đũa, trên bàn trước mặt đầy thức ăn cao cấp, chậm rãi hỏi.
Lưu Nguyệt ăn một miếng hoa quế ngũ diệp biên, cảm thấy thật ngon, tự nhiên cũng gắp cho Hiên Viên Triệt một cái, nói: “Tùy Triệt xử lý.”
Nàng đối với chuyện này không có nhiều hứng thú lắm.
Trần quý phi nghe vậy mỉm cười, nhìn Hiên Viên Triệt.
Hiên Viên Triệt gắp ngàn tầng ti cẩm trên bàn, mắt đầy vẻ sủng nịch, đưa tới bên miệng Lưu Nguyệt, chậm rãi nói: “Nộp lên quốc khố.”
Trần quý phi nghe vậy, thần tình tươi cười, gật gật đầu: “Đúng vậy, cây to đón gió lớn, cái gì quá mức cũng không tốt, đưa đống tài phú này cho phụ hoàng, so với để chỗ con tốt hơn nhiều, dù sao con cũng không thiếu tiền xài.”
Nhiều tiền của, đôi khi chính là mầm mống tai hoạ, xem ra nàng đã quá lo, Hiên Viên Triệt so với người khác hiểu rất rõ.
Hiên Viên Triệt gật nhẹ đầu với Trần quý phi, cái hắn quan tâm là sự an nguy cho người thân của hắn, còn với phụ hoàng hắn không có toan tính gì.
“Vương gia.” Nói tới đây, Thu Ngân bên ngoài đột nhiên bước nhanh tới, vẻ mặt thận trọng.
“Có chuyện gì?” Hiên Viên Triệt thấy vẻ mặt Thu Ngân như vậy, tất có đại sự, lập tức buông đũa trong tay, trầm giọng nói.
“Bẩm Vương gia, đặc sứ ngoài biên cảnh dùng bồ câu báo tin, người của Ngạo Vân quốc đang tiến đến quốc gia chúng ta, ý định tham dự thọ tiệc của Hoàng đế.”
Thu Ngân vừa nói dứt, Hiên Viên Triệt cùng Trần quý phi đều hơi chau mày.
Lưu Nguyệt thấy vậy, nhìn Hiên Viên Triệt hỏi: “Sao vậy?”
“Ngạo vân quốc, là bá chủ trong bảy quốc gia, chưa từng kết giao với Thiên Thần chúng ta, lần này tại sao lại đến tham dự thọ tiệc của phụ hoàng?” Hiên Viên Triệt mày nhíu chặt.
Lưu Nguyệt trước đó vài ngày cùng đã tìm hiểu về hoàn cảnh nơi đây, trên đại lục này, có bảy quốc gia cùng tồn tại, nhiều năm liên tục chinh chiến, khói lửa khắp nơi, chỉ có mấy năm gần đây không có đánh nhau lớn, thường là tiểu nháo tiểu nháo thôi.
Ngạo Vân quốc, là cường đại nhất trong thất quốc, thế lực cực mạnh, so với Thiên Thần như hổ cùng sài lang, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, không thể địch nổi.
Mà giữa Ngạo Vân quốc và Thiên Thần quốc còn có Trần quốc, Ngạo Vân quốc nghĩ gì mà lại đi xuyên qua Trần quốc, đến mừng thọ Thiên Thần hoàng đế?
“Ai dẫn đầu?” Hiên Viên Triệt trầm giọng nói.
“Thái tử Ngạo Vân quốc, Độc Cô Dạ.” Lời của Thu Ngân khiến cả đại điện lâm vào yên tĩnh, tại sao lại là nhân vật quan trong như vậy đi, Ngạo Vân quốc có âm mưu gì?
(* Lai giả bất thiện: người đến không có ý tốt)
“Mãnh hổ bái sài, tất có âm mưu.” Trong tĩnh lặng, Lưu Nguyệt chậm rãi nói. (Mãnh hổ bái sài: hổ đến gặp sài lang, giống câu ‘Rồng đến nhà tôm’ ở VN ấy)
Hiên Viên Triệt nghe vậy gật đầu: “Chính là như vậy.” Nếu không chẳng lẽ Thái tử Ngạo Vân quốc ăn no rửng mỡ, không có gì làm, không ngại khoảng cách địa lý thiên sơn vạn thuỷ này chạy tới đây chơi?
Phải biết rằng thực lực của Thiên Thần yếu hơn Ngạo Vân quốc nhiều, hạ thọ bọn họ cũng không cần phải tới.
“Có ý đồ gì?” Trần quý phi gắt gao nhíu mày, nhìn Lưu Nguyệt.
“Dùng bữa, dùng bữa, hôm nay canh thang không tồi.” Trần quý phi cười sáng rỡ như mặt trời.
Hiên Viên Triệt tiếp tục kế hoạch vỗ béo tiểu Vương phi của hắn, một phòng hoà thuận vui vẻ, thảnh thơi thảnh thơi.
Cảnh xuân vô hạn, cuối cùng cũng tới hè.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã hơn một tháng.
Đại thọ năm mươi tuổi của Thiên Thần Hoàng đế Hiên Viên Dịch cũng đang chuẩn bị suốt mấy ngày nay, kinh thành nhất thời giăng đèn kết hoa, một mảnh vui mừng.
Thiên Thần thủ đô dày đặc hoa giấy, nhuộm đỏ như lửa, khiến thời tiết đầu hạ càng thêm nóng bức.
Mà trong mấy ngày nóng nực này, Dực Vương Hiên Viên Triệt lại càng thêm đốt lửa thổi gió, vì thọ lễ cho phụ vương Hiên Viên Dịch của hắn, là 450 vạn lượng, gồm hoàng kim châu báu cùng bất động sản.
Hơn bốn trăm vạn lượng vàng bạc châu báu chúc thọ, đây chân chính là chưa từng có trong lịch sử Thiên Thần quốc, mà về sau chắc cũng không thể thấy lại a.
Được nhiều tài vật như vậy, Hiên Viên Dịch lập tức viết một chiếu thư, ban tận tay khen thưởng Hiên Viên Triệt.
Nhất thời, văn võ bá quan trong triều một phen nghị luận, nói Hiên Viên Triệt lòng hiếu thuận đã chạm tới trời, dân chúng bình dân thì cứ tru