Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Xin Chào Trung Tá Tiên Sinh

Xin Chào Trung Tá Tiên Sinh

Tác giả: Mạc Oanh

Ngày cập nhật: 03:54 22/12/2015

Lượt xem: 1341258

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1258 lượt.

n kia điện thoại nói gì toàn bộ đều bị Lục Thần nghe vào tai.
Vẻ mặt nghiêm túc đứng dậy, không mở miệng tiến đến trực tiếp vươn tay đoạt lấy điện thoại trong tay Ôn Hoàn, trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc không giải thích được của cô, anh cầm điện thoại nói với Lynda đầu bên kia: "Ôn Hoàn không đi." Nói xong trực tiếp liền cúp điện thoại.
Ôn Hoàn sững sờ nhìn anh, trong lúc nhất thời có chút không phản ứng kịp. Thấy bộ dạng cô ngây ngốc không phản ứng, Lục Thần đưa tay xoa xoa đầu cô, kéo tay cô qua thả điện thoại vào lòng bàn tay cô, sau đó kéo cô cùng đi tới hướng bậc cầu thang, nói: "Không muốn đi thì trực tiếp từ chối là được."
Không đợi Lục Thần kéo cô đi được hai bước, điện thoại trong tay Ôn Hoàn lại reo lên, vẫn là của Lynda. Ôn Hoàn nhìn chằm chằm vào dãy số báo trên màn hình điện thoại, thật lâu vẫn chưa nhận. Lục Thần cũng không phải là người có tính nhẫn nại cao, cho nên nghe một hồi chuông điện thoại không ngừng reo, trực tiếp vươn tay qua ấn phím tắt máy.
Sau đó cũng không đưa điện thoại cho cô nữa, bỏ thẳng vào túi quần mình, một lần nữa kéo Ôn Hoàn đi đến đầu bậc thang, vừa đi vừa nói: "Được rồi, đi xuống ăn cơm nào."
Ôn Hoàn không nói gì chỉ nhìn anh, tay bị anh lôi kéo như vậy lần này thật không có chống cự, trong nhất thời chuyện không vui vừa rồi toàn bộ đều quên hết. Bữa cơm này ăn có chút lúng ta lúng túng, ba Lục và mẹ Lục xa cách đã lâu mới gặp lại cô cho nên đối với cô dĩ nhiên là nhiệt tình. Nhưng nhiệt tình như vậy làm cho Ôn Hoàn có phần không thích ứng được, bởi vì đã lâu lắm rồi không có ai đối với mình chân thành ân cần hỏi han như vậy.
Mấy cô con gái nhà họ Lục ăn xong đều tự trở về. Cơm tối xong mẹ Lục lôi kéo cô ngồi ở trong phòng khách, ba Lục cũng vừa uống trà vừa nói chuyện cùng các cô, mặt khác Lục Thần hình như là nhận được điện thoại quan trọng, cầm di động đi đến trong sân.
Mẹ Lục tán gẫu với cô rất nhiều nhiều, có lẽ sợ cô khó chịu đau lòng nên đều cẩn thận lái qua chuyện khác, chỉ hỏi cô bây giờ có ổn hay không thôi.
Ba Lục ngồi uống trà một bên nghe xong, một lúc lâu sau mở miệng nói: "Tiểu Hoàn, tìm một thời điểm thích hợp bác với bác gái đến thăm mẹ cháu."
Ôn Hoàn nhìn vào mắt ông, cười khổ nói: "Bây giờ bà ai cũng không nhận ra."
"Yên tâm đi, từ từ sẽ khá hơn." Mẹ Lục vỗ vỗ tay cô an ủi.
Ôn Hoàn gật đầu, cô cũng là dựa vào những lời này ngày qua ngày chống đỡ sáu năm nay.
Giơ tay lên nhìn đồng hồ, thời gian đã không còn sớm, Ôn Hoàn đứng dậy chuẩn bị rời đi: "Bác trai, bác gái, thời gian không còn sớm, cháu xin phép về trước."
Nghe vậy mẹ Lục cũng đứng dậy kéo tay cô giữ lại, nói: "Tiểu Hoàn, đêm nay ở lại đây đi."
Ba Lục cũng đặt chén trà xuống, đứng dậy: "Đúng vậy Tiểu Hoàn, cháu và bác gái đã vài năm không gặp, chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói với cháu."
"Đúng đúng, bác còn chưa hàn huyên với cháu đủ đâu." Mẹ Lục gật đầu phụ họa.
Đang lúc nói chuyện, Lục Thần cầm điện thoại đi vào, thấy mấy người đều đứng liền hỏi: "Làm sao vậy?"
"Tiểu Hoàn nói muốn đi về, A Thần, con mau nói vài câu để cho Tiểu Hoàn ở lại đi." Mẹ Lục nhìn con trai thúc giục nói.
"Khụ khụ..." Lục Thần ho nhẹ, nhìn Ôn Hoàn nói: "Nếu không thì đêm nay cô ở lại đây đi."
Anh thật sự còn dám nói! ! Ôn Hoàn tức giận trừng mắt anh, quay đầu liền đổi sang nụ cười đối với ba Lục mẹ Lục nói: "Bác trai, bác gái, thực sự không được, buổi sáng ngày mai họp báo, tối nay còn phải trở về học thuộc kịch bản, sau này có thời gian cháu sẽ tới đây gặp các bác."
Thấy cô nói như vậy, ba Lục và mẹ Lục nhìn nhau một cái, cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Đưa Cô Về Nhà
Công ty thuê cho Ôn Hoàn một gian nhà trọ đơn thân ở giữa một khu cao cấp trong trung tâm thành phố. Lục Thần lái xe đưa cô trở về, dọc đường đi Ôn Hoàn có vẻ yên lặng, chỉ chống cằm xoay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lục Thần quay đầu sang nhìn cô, thuận miệng nói: "Ba mẹ tôi rất thích cô."
Ôn Hoàn không quay đầu lại, chỉ nhàn nhạt mở miệng: "Mấy chị gái nhà anh không hề chào đón tôi." Thái độ thù địch rõ rệt như vậy, hoàn toàn không có bất kỳ che dấu nào, muốn làm cho người ta không có cảm giác cũng khó khăn.
Lục Thần nhìn tình hình giao thông trước mặt, cũng không thèm để ý nói: "Cái đó không quan trọng." Là anh cưới vợ, chỉ cần ba mẹ anh đồng ý là được, những người khác có ý kiến gì cũng không quan trọng.
Ôn Hoàn không lên tiếng, vẫn chỉ duy trì tư thế như vậy, tiếp tục nhìn ngoài cửa sổ.
Bên trong xe lại yên lặng một hồi, yên lặng như vậy làm cho Lục Thần có chút không thoải mái nhíu mày, mở miệng nói: "Ngày mai tôi quay về đơn vị."
Ôn Hoàn không phản ứng, vẻ mặt thờ ơ, chỉ chăm chú nhìn bên ngoài.
Lục Thần cũng không quan tâm xem cô có phản ứng hay không, tiếp tục nói: "Sau khi tôi trở về đơn vị ngay lập tức viết báo cáo kết hôn, chậm nhất là sau khi kết thúc diễn tập vào tháng sau có thể quay về kết hôn."
Lúc này cho dù Ôn Hoàn vẫn đang bình tĩnh cũng ngồi không yên được, mạnh mẽ xoay đầu lại nhìn anh hỏi: "Anh nói gì?"
Lục Thần nhìn phía trước, nụ


XtGem Forum catalog