
Trái Tim Ai Chưa Từng Điên Dại
Tác giả: Chu Khinh
Ngày cập nhật: 03:40 22/12/2015
Lượt xem: 134838
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/838 lượt.
br> “Hạ Thấm Đồng, em có thể không thích tôi, nhưng mà em không thể ngăn cản tôi theo đuổi em được!” Anh hùng hồn tuyên bố sau lưng cô.
Mọi chuyện càng lúc càng phức tạp!
Người đàn ông này theo đuổi vô cùng mãnh liệt, không phải vì anh có nhiều thủ đoạn hay thường xuyên đưa kim cương, hoa tươi, socola… cho cô, anh chỉ đều đặn xuất hiện trước mặt cô mỗi ngày mà thôi.
Cô không chịu lên xe của anh, anh cũng không miễn cưỡng, cứ thế đi theo cô suốt cả đoạn đường. Sau khi tan tầm mở miệng hẹn cô đi ăn, cô không đồng ý, anh không nài nỉ làm gì, chỉ tiếp tục đi theo cô về nhà như cũ, nhìn cô mở cửa, rồi nhìn bóng đèn trên căn hộ bừng sáng, anh mới chịu lái xe rời đi.
Mỗi ngày, anh đều gửi tin nhắn cho cô, có khi chỉ là những lời dặn dò đơn giản như nhắc cô nhớ ăn cơm, không cần làm việc quá mệt mỏi, có khi là những mẩu truyện ngắn khiến cô bật cười. Anh nói, cuộc sống của cô quá áp lực, quá nhàm chán, vì thế anh muốn để cô được thả lỏng, thoải mái hơn mà thôi.
Cách theo đuổi như anh khiến người ta không hề cảm thấy bị ép buộc hay khó chịu, nặng nề, nhưng cũng không thể khiến người ta xem nhẹ được, cứ thế, một thời gian dài trôi qua, người nhà và đồng nghiệp của Hạ Thấm Đồng đều biết, cô được một chàng trai theo đuổi, bám riết không tha.
Cha mẹ trước giờ chưa từng hỏi han quá nhiều về chuyện sinh hoạt của cô, hiện tại cô là người gánh vác phần lớn những khoản nợ trong nhà, mà từ bé cô đã độc lập, luôn có chính kiến riêng, cho nên lúc này mọi suy tư lo lắng của cha mẹ đều dồn về cậu em trai đã gây ra tai họa của cô, họ đã mang nó về Nam Bộ để thằng nhóc này khỏi tiếp tục gây chuyện thị phi….
“Thấm Đồng à, bác thấy cậu thanh niên này không tồi đâu, vừa si tình lại một lòng một dạ với cháu, mỗi ngày chịu khó đón đưa như thế, cháu không hòa nhã với người ta, người ta cũng chẳng hề để ý chút nào! Xem ra tính tình cậu ta không tồi đâu, cháu đừng làm khó nó nữa.” Bác A Thủy vô cùng nhiệt tình làm mối giúp cô, sau khi cùng anh tán gẫu nói chuyện liền triệt để đứng cùng chiến tuyến với người nào đó, mỗi ngày đều chăm chỉ lải nhải những lời tẩy não bên tai cô.
“Thấm Đồng, cậu ấy đẹp trai như vậy, em còn yêu cầu cái gì?” Người đàn ông ưu tú như vậy, đương nhiên phải ăn trước đã rồi nói sau chứ?” Tiếng cười thanh thúy của những bạn đồng nghiệp trong công ty vang lên bên cạnh cô.
Vẻ ngoài của Thẩm Luật rất ổn, đủ để khiến bọn họ điên cuồng, cho dù là người đã không còn ở độ tuổi thiếu nữ thanh xuân, thậm chí đã bốn mươi mấy rồi vẫn không hề ảnh hưởng đến việc thưởng thức trai đẹp của họ.
Cuối cùng, ngay cả ông chủ cũng biết chuyện …… Thế là đến gặp rồi vỗ vỗ vai cô, cổ vũ nói: “Phụ nữ lúc còn trẻ nên tranh thủ kết giao bạn trai, như thế cuộc sống mới có thể tươi đẹp hơn được.”
Ông rất thích cô gái này, tuổi tuy còn nhỏ nhưng làm việc hết sức chăm chỉ, không ngại khó ngại khó, biểu hiện cũng vô cùng xuất sắc, là một chuyên gia trang điểm thành thạo. Ông biết vì cô có áp lực kinh tế nên mới phải đến làm việc ở đây, nhưng ông cũng hy vọng ngoài việc vất vả công tác, cô có thể vui vẻ sống mỗi ngày.
Đối với sự oanh tạc mạnh mẽ từ những người xung quanh, Hạ Thấm Đồng đều luôn luôn bảo trì trầm mặc, cô không thể gào to lên với Thẩm Luật được, không chỉ bởi vì tính cách cô không hướng ngoại như thế, còn bởi vì anh chưa từng thật sự quấy rầy đến cô bao giờ… Cô thừa nhận, thật ra anh vẫn luôn luôn tôn trọng cô, chưa bao giờ miễn cưỡng cô điều gì cả. Về phần những người bên cạnh, chẳng qua đều bởi vì sức hấp dẫn của anh nên mới đi theo thuyết phục cô mà thôi, không thể trách cứ anh được.
Hơn nữa người đàn ông này cũng vô cùng tỉ mỉ! Cô tăng ca đến đêm khuya, trở về nhà, mệt đến ngay cả nói chuyện cũng không còn sức lực, anh liền lập tức xuất hiện ngay trước cửa nhà, dâng lên những món ăn khuya vẫn còn nóng hổi khiến lời từ chối của cô nhanh chóng mắc kẹt trong cổ họng.
Cô không biết vì sao, trước kia không phải chưa từng được người ta theo đuổi, tặng quần áo, tặng kim cương, tặng túi xách quý giá đắt tiền, cô đều có thể trực tiếp từ chối, một cái liếc mắt cũng không thèm dùng, bởi vì đã xác định không hợp nhau thì cần gì phải để ý thái độ người khác, quá lãng phí thời gian của mình.
Nhưng ngày đó, chỉ bằng một bát mì thịt bò đơn giản đã đủ khiến lòng cô mềm đi, có lẽ bởi vì nụ cười của anh quá mức rạng rỡ, cũng có thể bởi vì trong mắt anh khi ấy tràn ngập sự quan tâm và đau lòng thay cho sự mỏi mệt, vất vả và quật cường của cô.
Thẩm Luật quan sát sắc mặt của cô, thấy nó không còn khó chịu như trước kia nữa! Đương nhiên anh có thể nhanh chóng nhận ra được cô đang mềm lòng, thế nên không cần chờ cô đồng ý đã trực tiếp tiến dần từng bước một, nở nụ cười hết sức vô tội nói: “ Chờ em ăn xong, tôi mới đi.”
Một lần, hai lần, vài lần sau, cô hình như càng lúc càng khó cự tuyệt nụ cười của người đàn ông này.
“Chúng ta có thể làm bạn trước, về phần theo đuổi, nếu em không muốn, tôi tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng em.”
Làm bạn với một người như Thẩm Luật thật ra là một chuyện hấp dẫn vô cùng, an