
Một Con Vịt Xấu Xí Trong Đàn Thiên Nga
Tác giả: Lâm Phương Lam
Ngày cập nhật: 23:59 15/12/2015
Lượt xem: 134566
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/566 lượt.
ật may , chị giúp việc đi chợ , còn Lệ Băng đêm qua có thể vì quá say nên giờ vẫn chìm trong giấc mơ nào đấy .
Chúng tôi quyết định đến Petite Fille – cô gái nhỏ .
“ Em hứa là không rượu nữa , ok ?”
“ Anh cũng thế ! “. Cô ấy bữu nhẹ cái môi xinh ra đằng trước .
“ Tốt thôi , ngoại trừ phải đi ngoại giao với các đối tác làm ăn “.
“ Vậy em cũng thế , ngoại trừ phải đi ngoại giao với các đối tác làm ăn . Hehe “.
“ Kinh nhỉ ? Hiểu sao đây ta ?”
“ Bằng cách , đi ăn ké với anh trong những buổi tiệc, oa oa “
“ Haha . Vậy làm trợ lý cho anh đi “. Tôi cười vì thích lắm nhưng mặt cô ý bí xị …
“ Em không học sao làm nổi “.
“ Anh xin lỗi. Nhưng chẳng khó khi em mới mười chín “.
“ Ý anh là , em sẽ đi học . Khó lắm “
“ Sao nhỉ ?”
“Hổng sao hết . Chỉ cần có anh , em sẽ làm được “.
“Anh yêu em “ . Đó là ba chữ tôi đã lấy nước trà đá để viết lên mặt kính của bàn , và nàng đáp trả tôi :”Eo ôi , anh nghịch dơ quá !”. Nàng cười . Tôi trách trong bụng :” ghét thế không biết , sao không bảo em cũng thế đi cơ chứ ?”
“ Từ nay , em sẽ dùng sinh tố dâu “
“ Chuyện nhỏ “
“Nhưng không phải vì em thích dâu “
“ Trời , vậy thì thứ khác , miễn đừng là rượu “
“ Không phải . Bằng mọi cách em sẽ thích nó vì anh “
“ Ơ nhưng anh cũng có thích dâu đâu ?”
“Anh phải thích dâu ?”
“Sao lại ép một điều vô lý khi cả hai cùng không thích hả ngốc ? “
“ Thì em thích nụ dâu – có cánh hoa hồng đỏ đỏ chúm chím này này “. Lệ Dương chỉ vào cái trái dâu được cô pha chế tỉa tót đặt trên ly . “ Khi nào em dùng sinh tố dâu , thì anh phải ăn nó chứ sao “. Lệ Dương đưa trái dâu đỏ lên môi mình hôn cái “chụt “ rồi đưa ra phía trước :” Mời chàng “. Lệ Dương bé bỏng của tôi đáng yêu như vậy đó .
…
“ Cám ơn em , tiếng đàn rất tuyệt vời “
“ Anh rất thích phải không ?"
“ Ừh! Rất thích và muốn nghe mãi “
“ Tham quá đi “. Cô ấy cúi đầu hút ly sinh tố một hơi dài.
“ Em thích gì trong ngày hôm nay ?”
“ Thì như mọi ngày , chỉ có điều …?”
“ Điều gì ?”
“ Không có rượu “.
“ Trời ạ ! Đã nói là bỏ là bỏ à nha . Ý anh là … sinh nhật em , em muốn đi đâu, làm gì hay quà gì đấy ?”
“ Chà , khó nghĩ thế ta ? Nhưng sao anh biết sinh nhật em ?”
“ Thì ai bảo anh ngủ trên cái giường của em cơ . Êm và thích dã man . Haha . Em thích gì , nói anh nghe xem nào? “
“ Eo ôi , khó chết đi được ? Cái gì cũng muốn … Hehe “
“ Thì em nói đi , xem anh đáp ứng nổi không chứ ?”
“ Chắc là không rồi . Tệ thật “
“ Hừm “
“ Đi chơi với em hết hôm nay “.
“ Tất nhiên , không ở suốt kẻo ai bắt cóc công chúa của tôi thì sao . Ngố quá “.
“ Đi dạo phố … Hì “
“ Quá đơn giản “.
Những cơn gió se se lạnh của Sài Gòn không còn cô đơn nữa , trời trong , mây cao và đầy nắng. Lệ Dương nổi bật lên với gam màu trắng đi dọc ven ngoại ô thành phố . Mái tóc vàng hây hây của nàng như quyện cùng gió , đôi mắt nhìn thẳng ra hướng xa . Tôi bỗng cảm giác nàng rất giống người con gái Hà Nội trong nắng nhẹ , gió hơi se lạnh của trời thu. Hôm nay , nàng đẹp dịu dàng , mùi thơm phảng phất , không son phấn đậm và đôi mắt không còn thâm quầng như những bữa trước .
Bất chợt , ý nghĩ về cô người yêu cũ của tôi ngày hôm qua hiện lên trong đầu :” Không biết cô ấy bây giờ thế nào . Mà không sao , hôm nay cuối tuần cô ấy chắc cũng đang cùng chồng con đi du lịch ở đâu đó cũng nên “.
Lệ Dương thích đi bộ , thích đi xe máy , thích hưởng gió trời hơn là ngồi ô tô. Lệ Dương thích những loài hoa dại ,nhỏ , cánh mỏng và màu sắc nhàn nhạt ; thích nghịch và nằm dài trên nền cỏ xanh mịn và hướng mặt lên trời cao . Lệ Dương thích tự do , thích hòa mình với thiên nhiên , giọng cô ấy vốn cao , hơi dài và thế là cô ấy hét lên như được trút giận , như xả hết tức tối buồn đau. Sợ thật , tôi không nghĩ là cô ấy sẽ hành động như thế đâu :
“ Em ổn chứ ?”
“ Anh nghĩ em giống một con điên lắm không ?”
“ Không . Em rất đẹp “
“Cái miệng này . Iu chết đi được ý “.
Chúng tôi lại cười , nụ cười giòn giã vang xa . Lần đầu tiên , tôi được tận mắt ngắm nhìn những vẻ đẹp của Lệ Dương gần nhất , thật nhất : hàm răng trắng đều đặn và đẹp như những hạt trân châu, nụ cười giòn tan , những bước chạy dài và rộng sợ bị tôi tóm ,…, bộ đồ màu trắng cứ tung bay , chạy nhảy khắp cánh đồng cỏ lau này , vẻ đẹp mỏng manh trắng toát như tan chảy và rải rác khắp xung quanh . Không gian ngày cuối tuần rất đẹp . Tôi , em và thiên nhiên nữa – tất cả như quyện hòa làm một
“ … bóng tối sẽ không là chi,
niềm đau sẽ không là gì,
nếu được yêu anh ,đến hơi thở sau cùng ,
thì em sẽ lấy trái tim ra che ánh nắng mặt trời......
thế giới sẽ không là chi,
tận thế sẽ không là gì ,
nếu được bên n