The Soda Pop

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Dâu Qủy

Cô Dâu Qủy

Tác giả: CheeryChip

Ngày cập nhật: 23:59 15/12/2015

Lượt xem: 1341920

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1920 lượt.

n cùng dòng máu đang run lên vì tức giận , đó là ”
Độc Kích Hận ” . Thứ thuốc độc dùng để điều khiển cơn giận dữ của người
nếm phải , khi đã ngấm độc , toàn bộ hành động cũng như ý thức sẽ bị
điều khiển bởi người đầu độc – tức cái YuMi . Vậy nên , vào lúc này đây , những lời cay độc mà Xư Bi đang nói … dù rằng rất giận nhưng vẫn không
phải là do nó hoàn toàn muốn .

- Anh chỉ được có thế thôi à ! Anh chỉ được có vậy thôi sao …

- Xư Bi … em đang nói cái quái gì vậy …

- Đồ dã thú ! Sao anh lại có thể nhẫn tâm như vậy được cơ chứ ! Người nhà tôi đã làm gì anh hả ! Sao lại ra tay với họ độc ác như vậy !! Anh
đúng là con cầm thú ! Tôi hối hận khi đã lấy anh ! Thật ghê tởm ! Tránh
xa tôi ra ! Đừng bao giờ để tôi gặp lại anh một lần nữa ! Tôi quá thất
vọng về anh rồi !!

Lời nói lẫn với nước mắt cứ tuôn rơi mà nó không sao kiềm chế lại được .

Lệ rơi nhạt nhòa hai bên bờ má khiến con bé cảm thấy tái lòng vô cùng . Nó rảo chân bước vội đi trong đau đớn mà cũng không hề ngoái lại .
Bởi nó không muốn , mà cũng không biết vì sao mình lại không thể .

Bước tiếp và ra đi …

Để lại mình Yul trong đớn đau và sự tuyệt vọng …

Hắn hoàn toàn … quá bất ngờ trước những lời nói ấy …

Không thể tin được sẽ có lúc hắn lại phải nhận lấy những lời nói nhẫn tâm như thế từ Xư Bi – người con gái quan trọng nhất của đời mình .

Đắng lắm ý …

……………………………..

Vượt qua mười tám tầng của Địa Ngục , qua bao cửa ải thây ma , nhưng
lần này , nó không còn phải rón rén và lén lút run sợ như lần trước nữa , bởi bây giờ , con bé đã là Nữ Hoàng – sự xuất hiện của nó quá đỗi oai
nghiềm và đầy uy lực .

Từng bước sừng sững bước qua , mọi thần dân đều phải cúi nhìn , và không một ai dám chặn lại bàn chân của con bé .

………

Trở về hạ giới , nhưng không xuất hiện tại lâu đài của mình , nó được đưa tới một nơi mới . Có lẽ là vì không cùng đường ra , và lần này con
bé bay qua đường Luân Hồi chứ không phải là dòng sông Chết nữa mà !

Nhưng … kì lạ thay … nơi mà vòng luân hồi đưa nó hạ thân đáp xuống lại là … chiếc cầu trượt !

Nó được xuất hiện ở bên trong chiếc cầu trượt ấy , nơi căn nhà nhỏ
bằng nhựa cheo veo nên nóc cầu trượt mà con bé vẫn thường trốn ba hồi bé , và cả cái lần tránh Yul .

Nhẹ nhàng bước xuống và trượt ra ngoài , nó đặt mông cái phịch xuống
nền cát mà bất giác cười phá lên thích thú . Nhưng rồi lại khóc , những
dòng nước mắt cứ nhạt nhòa tuôn ra ướt nhòe hai bên má , rồi lại sưng
tấy cả khóe mi bởi cảm giác cay cay mằn mặn . Nó muốn dừng lại … nhưng
sao không nổi ?!

Bởi … những kỷ niệm ấy … cứ phút chốc ùa về trong tâm trí nó . Nó nhớ … lúc được ở bên Yul … nó nhớ … lúc được Yul dỗ dành … và khi hắn chạm
nhẹ lên bàn tay nó , ôm chặt nó vào lòng cùng những lời nói ngọt ngào an ủi . Cũng chính tại nơi đây thôi mà !

Nhưng rồi , tất cả những kỷ niệm ấy đều bị đánh vụt đi bởi hình ảnh
máu me tàn bạo mà nó mới được nhìn vài tiếng trước đây thôi . Chúng rõ
ràng và khiến nó đau đớn quá ! Tại sao Yul lại có thể làm như vậy ! Có
thật là Yul làm không ?! Hay chỉ là một vở kịch do YuMi tạo nên ! Nhưng … rõ ràng là Yul mà … là ba và hai chị mà ! Những gương mặt thân thuộc ấy … liệu nó có thể nhầm được không ?! Nó quá thất vọng về Yul rồi !

Nó nhớ ba và hai chị quá ! Dù ba đã từng đánh đập nó . Dù chính ba đã là người khiến nó phải sống một cuộc sống nửa người nửa quỷ . Nhưng
cũng chính ba lại là người khiến nó được gặp Yul . Tuy lý do chẳng phải
tốt đẹp gì … nhưng … nó vẫn thấy hạnh phúc … hạnh phúc khi được gặp Yul … hạnh phúc khi được ở bên hắn … được yêu và biết đau vì một người .
Nhưng rồi , giờ đây , nó lại phải cảm thấy hối hận vì tất cả những tình
cảm đó . Nó muốn xóa sạch … nhưng sao không thể ?!

……………….

À mà được chứ !

Nghĩ đến đây , nó chợt nhớ tới chiếc vòng hình thành giá với một nửa
đôi cánh còn chưa được ghép lại . Vội vàng lấy chúng ra từ vạt áo của
mình , Xư Bi cầm hai mảnh cánh lên mà rụt rè do dự . Nó vẫn còn cảm thấy bối rối và tiếc nuối lắm ! Từ bỏ cuộc sống này của mình , quên đi hết
quá khứ , để rồi đến với Jen mong nhận được sự giúp đỡ . Có nên không ?!

Nghĩ ngợi một hồi , rồi con bé lại thở dài và đành quyết định ghép
chập cả hai mảnh lại làm một . Chiếc vòng bất giác chuyển màu thành
trắng và đột ngột tung cánh bay vút lên không trung với muôn vàn màu sắc chói lóa cả một vùng không gian . Mắt nó cứ như hoa lên và nhòa màu đi
vì điều đó . Hiện lên trong thứ ánh sáng diệu kỳ kia là hình ảnh của Jen từ từ hiện ra , với một đôi cánh trắng và bộ trang phục của thiên thần , hắn nhẹ nhàng bước xuống rồi dịu dàng đưa tay chào đón nó .

- Em đã quyết định rồi à ! Sẽ đi cùng anh chứ ?!

- Đi … nhưng mà đi đâu cơ … – Vừa nói , nó vừa rụt rè nắm lấy bàn tay hắn với một chút do dự vì chưa thực sự dám quyết định điều này .

- Đến với cơ hội sống thứ hai ! – Jen khẽ mỉm cười và nhẹ nhàng nắm
lấy bàn tay nó , ké