Duck hunt

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cô Là Dân Chơi Hả?

Cô Là Dân Chơi Hả?

Tác giả: vitconxauxi1995ct

Ngày cập nhật: 23:58 15/12/2015

Lượt xem: 1341604

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/1604 lượt.

hok hok fải zậy đâu, gặp lại anh em vui lắm chớ._nó vừa nói vừa làm động tác huơ huơ cái tay làm anh ta phì cười.

_nó thấy anh ta cười thì bít mình vừa bị lừa nên cái mặt đỏ ửng: "anh giám lừa em, em hok thèm chơi với anh nữa đâu!!"

_anh ta thấy
thế, bít nó đang giận nên cũng xoa xoa đầu an ủi. "thôi mà, cho anh
sorry chuyện vừa nãy nhá, nhưng anh cũng có chuyện mún hỏi em này!"

_nghe anh ta
năng nỉ quá nên nó cũng thik thik mà cười toe miệng nhưng tại cái tính
bướng bỉnh không bỏ được nên nó cũng bày đặt nói với giọng đầy cao
thượng với anh: " tại em thấy anh năng nỉ ie oi wa' nên em mới tha cho
anh đó, gặp người khác là em hok dễ dàng bỏ qua như zậy đâu."

_dạ em bít rùi ạ, chị tha cho em nhá, mai mốt em hok giám làm chị iu quí của em giận nữa đâu._anh ta cũng giỡn lại với nó.

_hihi!!! mà anh định hỏi em cái gì thế?_nó đang cười híp mắt nhưng nhớ tới lời anh nói vừa nãy nên quay sang hỏi.

_à, tại sao hồi
nãy gặp anh mà em làm như chưa quen thế, hok lẽ quen với anh thì mất mặt lắm sao?_anh hỏi mà khuôn mặt từ vui chuyển sang...mếu...

_hok phải, em
hok có ý đó, tại em thấy anh có nhìu fan hâm mộ quá, với lại em cũng mới vào trường thôi nên hok mún ra đi hoặc bầm dập sớm đâu anh ạ!_nó nói
ngoài mặt thế thôi chứ trong đầu lại nghĩ khác đấy nhé." chuyện tụi con
gái giám kím chuyện với tôi thì tôi còn vui nữa là, tại vì nếu mọi người bít tôi quen anh thì tôi sẽ thành đồ nổi hay sao, nếu thế thì công sức
tôi bỏ ra hóa trang nhẫn nhịn từ mấy bữa nay coi như trôi sông hết còn
gì, tôi đâu có ngu mà tự chuốt họa chứ."

_à, em cứ yên
tâm chuyện này anh cũng có nghĩ tới, cho nên em cứ tự nhiên nói chuyện
với anh bọn họ không giám làm gì em đâu_anh ta nói như đinh đóng cột.

_nhưng...chuyện đó.._nó thấy anh ta hơi tự cao quá thì phải, nó chỉ nói chơi thui chứ nó có nghĩ thiệt sự như thế đâu chứ.

_hok nói gì cả,
cứ thế mà làm, à, anh còn chuyện này nữa,...hình như em hóa trang đúng
hok, lần trước em giúp anh, anh thấy rất rõ là khuôn mặt em rất đẹp mà.

_à, chuyện này khó nói lắm, nếu rãnh em sẽ kể cho anh nghe.

_thấy nó không mún nói nên anh cũng im lặng lun, chỉ xoay mặt về không gian xa xa tận hưởng không khí trong lành.

_anh ơi, gặp nhìu lần rùi mà em vẫn chưa bít tên anh nữa!!!_nó vừa nói vừa gãi gãi đầu, cười mỉm làm tim ai kia chợt xao xuyến .

_à anh tên Bảo. học cùng lớp với em đó, em hok bít à._anh quay sang nó với cái mặt khá ngạt nhiên.

_thiệt hả anh tại em hok để ý, thế fải thay đổi cách xưng hô òi._nó nói mà cái tay chà cái càm của mình tỏ vẻ tri thức.

_thôi đi nh0x kêu như thế là được rùi hok cần đổi đâu.

Renggg renggg....

_thôi vào lớp rùi 2 đứa mình vào thôi_Bảo nói rùi nắm lấy tay nó đi làm nó đỏ hết cả mặt mà anh ta hok bít.

Ở phía nào đó
có người đã nghe từ đầu đến cuối câu chuyện và ở trên đầu người đó đang
có 1 dấu hỏi lớn to đùng mà vẫn chưa có lời giải thik.

Lớp 11b2:

_G.Minh ở đâu chạy thẳng xuống chỗ ngồi của Bảo hỏi tới tấp:

_Ê Bảo, bộ cậu quen với cái con heo xấu xí kia à? quen
lúc nào thế? ở đâu?cậu đổi gu mới rồi sao tớ không bít zậy? với lại hồi
nãy trên sân thượng 2 người đang....

_Stop, hỏi từ từ chứ, tớ có biến mất đâu mà hỏi lắm thế, à mà hồi nãy cậu nghe lén tớ nói chuyện à!!!

_hok hok, làm gì có, tại tớ đang ngồi trên sân thượng thì thấy cậu với con heo xấu xí đó nói chuyện thì....nghe thui._Minh nói
với vẻ mặt hok khỏi lo lắng.

_thế cậu nghe được những gì?_bây giờ tới lượt Bảo trừng mắt lên nhìn Minh.

_tớ đứng xa quá nên nghe hok rõ lắm, chỉ nghe..à..gì
là...sao hok nhận ra anh...à mà...em có lí do riêng..rùi..cái gì nữa
á...nghe hok rõ._Minh vừa nói vừa chống càm suy nghĩ như ông cụ non.

_thế thì tốt, tôi mà biết cậu giám lừa tôi thì_Bảo vừa
nói mà tay thì đang chọt lét Minh làm cậu ta chạy vòng vòng lớp, la hét
toáng lên.

_cả lớp ai cũng ngạt nhiên về hành động trẻ con của 2
người, riêng nó thì lại thấy cái tên ác ôn đó cũng có chút gọi là đáng
yêu.

_2 người vẫn chạy quanh lớp đến khi lớp trưởng hô, nghiêm thì 2 người họ mới biết sự có mặt của cô giáo.

2 tiết nữa trôi qua với nó như 2 tuần dài đăng đẳng, vì
khi ở trường cũ nó đâu có chịu ngồi yên quá 30p, lúc thì chọc phá bạn
phá cô hoặc bày ra mấy trò làm cho cả lớp không học yên được với nó,
nhưng điều mà nó coi như là hình phạt nhẹ nhứt đó là lấy phone ra nghe
và...ngủ, thế đấy, nhưng còn ở trong tình trạng này thì biết làm sao hơn khi bị ông pố giám sát chặt chẽ như thế. haizzz...chán...cuối cùng cũng lê lết được cái sát thân tàn ma dại này ra..cửa lớp. Đúng lúc Minh đi
ngang nó, cậu đâu thể để nó yên mà khỏi trường, đúng như cậu đã nói là
trả thù nó, thế là,....bụp...nó nằm dài xuống đất, môi nó hạ cánh 1 cách hoàn hảo, nó cố gượng đứng lên. Quay sang người đã hại cô và:

_Anh là người gạt chân tôi đúng không?_tay và môi nó giờ đây trầy trụa và...có máu.