Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Cướp Đi!! Cho Cướp Đấy!

Cướp Đi!! Cho Cướp Đấy!

Tác giả: L.Phiêu

Ngày cập nhật: 23:58 15/12/2015

Lượt xem: 134942

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/942 lượt.

t cả các tên phục vụ trong quán
Bar cúi đầu đồng thanh cảm ơn Triệu Vũ, hắn ta lắc đầu, ra dấu rồi nói:

“Không có gì!!”

“Đại tỷ, cảm ơn đại tỷ!!!”

Các nhân viên phục vụ không hẹn mà bảo ai cũng quay sang cúi
đầu cảm ơn Linh Hy, cô cười tít mắt nhưng….chợt giật mình…

“CÁI GÌ??? Các cậu gọi TÔI/CÔ TA là gì???”

Linh Hy và Triệu Vũ đồng thanh hét lên làm cho đám nhân viên kia cứ cười tủm tỉm:

“Đại tỷ và đại ca thật hợp nhau, đại ca, bọn em không ngờ đại tỷ lại xinh đẹp vậy đó!!”

“CÁC CẬU ĐIÊN À???” 1 lần nữa, không hẹn mà bảo, Linh Hy và Tư
Vũ đồng thanh gào lên, trời ạ, hiểu lầm, là hiểu lầm mà, gì
mà Đại tỷ cơ chứ!!!! Đại tỷ của cái tên đại ca óc heo này
thì vạn kiếp vạn lần dí dao vào cổ cô cô cũng không đồng ý.

“Đại ca, nghe đại ca kể về đại tỷ đã lâu, thật hân hạnh cho
đàn em ở Đông Yên lại được chiêm ngưỡng đầu tiên!!! Thôi chết,
đã 5h rồi, quán Bar chuẩn bị mở cửa, đại ca và đại tỷ cứ tự nhiên, bọn em phải dọn dẹp chỗ này!!”

Đám nhân viên không ai để ý đến thai độ ngạc nhiên và cáu giận
của cả Linh Hy và Triệu Vũ, bọn họ tưởng nhầm Linh Hy và
Triệu Vũ còn ngại. Linh Hy đang định lên tiếng giải thích,nhưng
không kịp nữa rồi, híc, tên đàn em của hắn vừa nói 5h, tức là cô chuẩn bị trễ giờ gia đạo. Ngay lập tức Linh Hy chạy như bay
ra ngoài, làm Triệu Vũ ngạc nhiên đuổi theo, không phải cô ta
định trốn việc hắn xử lí vụ BÁN THÂN cô đấy chứ!!!

“Cô định chạy ư???”

“Anh điên à? Mau bỏ tay tôi ra, từ Đông yên về Bắc Kinh là 2
TIẾNG đấy anh biết không? Con lợn chết tiệt, tôi đã trễ giờ gia đạo rồi, mau tránh ra cho tôi bắt taxi!!!”

“Gì mà giờ gia đạo!!”

“Bố tôi bắt tôi 7h phải có mặt tại nhà, aiggzzz, taxi kia rồi, mau bỏ tôi ra!!!”

Linh Hy vùng vằng cũng rút được tay khỏi Triệu Vũ, cô vội vàng leo lên xe về nhà, kiểu này cô sẽ bị bố cô ướp gia vị cho vào luộc mất!!! Huhu

Bộ trưởng Chiêu Tài tay cầm 1 chiếc roi mây đứng lù lù ở trước cửa, sát khí đằng đằng, thỉnh thoảng ông lại
ngước nhìn chiếc đồng hồ trên tay, 7h2 phút, 7h 45 phút, 8h!!!!
Hừ, Linh Hy kia dù chuyển trường vẫn không nghe lời ông, kiểu
này ông phải chỉnh đốn lại con gái mới được.

“Ba, chị Hy Hy sao về muộn vậy!! Bộ Bộ đói!!!”

Bộ bộ dù đã 10 tuổi nhưng vẫn là trẻ con, mà trẻ con thì
thường hay nhõng nhẽo, cậu bé chu mồm ra, thổi phình cái miệng nắm lấy vạt áo của ba, ông Chiêu Tài thấy con trai như vậy, cơn giận bỗng chốc lại tăng vụt lên, sát khí hầm hầm, bất giác
trên môi Bộ bộ nở 1 nụ cười hài lòng??? Hả? Chẳng lẽ Bội bội muốn công kích cơn tức giận của ông Tài ư?

“Ba, con đã về!!!” Linh Hy lao vào nhà, đẩy mạnh cửa rầm 1 cái
thở hổn hển, cái taxi chết tiệt kia đi đứng kiểu gì lại chọn
đúng cái đường tắc mà đi, hại cô phải chạy bộ về nhà.

“Linh Hy…!!” Ông tài tức giận giơ tay đang đeo chiếc đồng hồ trên
tay cho cô xem, rồi khẽ đưa ánh mắt về chiếc roi tay còn lại
đang cầm. Vừa nhìn thấy chiếc roi mây hàng chục năm cô chưa
“phải” nếm mùi, Linh Hy run rẩy nhìn ba bằng ánh mắt đáng
thương. Nhưng chợt nhớ ra chuyện gì đó, Hy Hy lục vội cặp sách, lấy trong túi chiếc điện thoại ra:

“Ba, chẳng phải ba bảo tên Bộ trưởng Bộ kinh tế là con sâu hại
nước hay sao? Con….Hy Hy….Hy nhi về trễ…là do…là do…đi lấy đoạn
ghi âm này cho ba xem !!!”

Ông tài khẽ nhếch lông mày lên, tò mò cầm lấy chiếc điện thoại từ tay con gái, mở đoạn ghi âm lên:

“Hừ, Triệu bang bọn mày là gặp may hôm nay, nghe cho rõ đây, đất Đông Yên này nội trong 3 ngày phải giao lại cho Giang Vận, sếp
Khương Tử Kha của bọn tao rất có hứng thú với mảnh đất này,
chúng mày không giao lại, sếp Kha nổi giận, hậu quả chúng mày
tự gánh chịu, hahaha, cơn thịnh nộ của Bộ trưởng bộ kinh tế,
chúng mày biết rồi đấy!!!”

Đoạn ghi âm của tên cầm đầu nhóm côn đồ vừa phá rối Đông Yên,
địa bàn của Triệu Vũ, vừa nghe xong ông Tài đã nở ra nụ cười
rạng rỡ, vứt ngay cái roi cho Bộ Bộ cầm, lao đến ôm chầm lấy
con gái:

“Con gái, con cứu đất nước rồi, con đã trừ được con sâu hại nước rồi!!!”

Và dĩ nhiên nhờ cái chiến công đấy, Linh Hy không bị trách phạt nữa, ngược lại trong bữa cơm muộn kia, cô lại được ba hết lời
khen ngợi.

Sáng hôm sau, Linh Hy thức dậy đúng giờ hơn, cô thản nhiên đi bộ cùng Bộ Bộ đến trường:

“Bà chị già, hôm qua chị gặp may đấy!!” Bộ bộ hếch giọng lên kiêu


Snack's 1967