
Tác giả: L.Phiêu
Ngày cập nhật: 23:58 15/12/2015
Lượt xem: 134935
Đang đọc: 11 độc giả
Bình chọn: 9.00/10/935 lượt.
br/>Trả lời xong Hy Hy Quất Khang vội quay lên, không dám nói nữa.
Thấy cả lớp im lặng, đến lớp trưởng cũng không chịu đứng dậy báo cáo, bà cô đó nổi nóng, đập bàn giận dữ:
“Các cậu coi thường tôi phải không? Hạ Hạ tôi 10 năm qua dạy học chưa ai dám vô lễ với tôi như vậy!! Các cậu cậy là những học sinh ưu tú mà bắt
nạt tôi hả??? Nói cho các cậu biết, các cậu là học sinh ưu tú, còn tôi
là giáo viên ưu tú. Nào, các cậu…trong các cậu….ai dám nhận mình là ngu
dốt mau đứng dậy, đứng dậy cho tôi!!!”
Cả lớp im lặng trước cơn thịnh nộ của bà cô, riêng Linh Hy lại cực kì
khó chịu vì cái vẻ ra oai của bà cô này, cái bản tính quậy phá của cô
lại ngứa ngoáy cọ quậy, nghe tiếng hét tức giận của bà cô, Linh Hy quyết định không chịu đựng ngồi im nữa, cô sẽ ra tay chính nghĩa, Linh Hy
quyết định ĐỨNG DẬY!!!
Tiếng đẩy ghế vang lên trong không gian im lặng, Linh Hy đứng dậy trong
ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người và cả học sinh trong lớp, còn bà cô già
đó thì càng tức giận hơn:
“Học sinh mới, có chuyện gì vậy?”
“Thưa cô, chẳng phải cô vừa nói ai dám nhận mình là ngu dốt thì đứng dậy hay sao???”
“Đúng, vậy sao em…Hừ, chẳng lẽ có người ngu đến nỗi tự nhận mình ngu dốt hay sao???”
“Dạ không! Thưa cô, em vì rất yêu quí cô, nên không muốn cô đứng một
mình, em đứng dậy cùng cô cho vui, đằng nào đã thông minh rồi thì cần gì phải học 1 giáo viên tự nhận mình ngu dốt!!!”
Bà cô già kia bị Linh Hy trêu cho giận tím mặt lại, cả lớp cười ầm, lăn ra 1 cách ngặt nghẽo, Quất Khang cười đến chảy cả nước mặt, cậu ta vừa quyệt nước mắt vừa đứng dậy theo Linh Hy, miệng vẫn
cười không ngớt. Và thế là một, hai, ba rồi cả lớp đứng dậy theo Linh
Hy, lúc này Giảng viên Hạ Hạ không biết làm thế nào, uất ức đập bàn….
“Có chuyện gì vậy??”
Ngay lúc đó 1 giọng nói lạnh lùng ngay cuối lớp lên tiếng, Linh Hy quay
lại nhìn 1 người có khuôn mặt 100% perfect kia ngẩn ngơ, còn Triệu Vũ
vừa vào chỗ ngồi, nhìn thấy Linh Hy, ngạc nhiên nhìn Quất Khang:
“Khang khang, lớp chúng ta có học sinh mới hả??”
“Chào bạn, mình là Linh Hy, rất vui được làm quen!!”
Linh Hy thấy trai đẹp mắt lập tức sáng lên như 2 đèn pha, cô niềm nở đưa tay ra bắt chuyện với Triệu Vũ, nhưng cậu ta đưa ánh mắt lên nhìn Linh
Hy, rồi nhìn bàn tay đang xòe ra kia, Triệu Vũ lạnh lùng hất ra:
“Phiền phức thật!!!”
Triệu Vũ đặt cặp sang bên cạnh, vừa thấy Triệu Vũ nhìn mình, nam sinh
trong lớp lẳng lặng ngồi xuống, thấy mọi người ngồi xuống, Linh Hy cũng
ngoan ngoãn a dua, nhưng trong lòng vô cùng ấm ức vì thái độ tự kiêu,
“Hoàng Tử” của Triệu Vũ.
“Khoan đã….!!”
Chợt nhớ ra điều gì đó, hắn ta bèn đập bàn đứng dậy, tóm chặt lấy vai Hy Hy quay lại:
“Cô…có biết tôi không???”
Hy Hy ngơ ngác nhìn hắn ta, hắn ta bị sao vậy trời? Là Idol hay là Super mà cô phải biết hắn cơ chứ! Chẹp, đẹp trai mỗi tội bệnh, Hy Hy nhìn hắn vờ đáng yêu, lắc đầu nguầy nguầy.
“Không đúng, rõ ràng là rất quen, cái mặt này, trông rất ghét nữa!!”
“CÁI GÌ???”
Linh Hy tức giận đập bàn đứng dậy, trước giờ chưa ai dám nói mặt cô
trông rất ghét cả, hức, mà có nói cũng chẳng ai dám nói thẳng mặt cô như vậy!!
“Đúng rồi, là ả cướp giật!!!”
“CƯỚP GIẬT!!!”
Hy Hy giật mình khi nghe đến 2 từ nyaf, đầu óc cô bắt đầu bay vèo vèo về buổi tối cách đây 1 tuần….
[[[“Tên này chứ còn ai? Đưa tiền đây!!!”
Cái thái độ nhờn nhã của 1 tiểu quỉ, lại còn khinh thường hắn, dám trấn
lột 1 đại ca mà gia đình là ông trùm thế lực lớn ư? Không biết có phải
cô ta bị mù không nữa!!! Triệu Vũ tức giận hất mạnh chiếc gậy đang giơ
trước mặt trên cổ mình ra, kiêu ngạo nói:
“Tiền??? Cô là cướp à?”
“Đúng!!!”
“Thôi, đi mà dọa thằng khác, chứ còn thằng này, không phải đối tượng để
đùa! Tôi không thích đánh con gái, nên cho cô 3 giây biến nhanh khuất
mắt tôi!!!”
Triệu Vũ nhắm mắt lại, tự tin giơ ngón tay lên đếm từ 1 đến 3….Nhưng vừa đếm đến 2 hắn đã lãnh ngay 1 cú gậy của Linh Hy:
“Tên kia, nể tình đẹp trai đại tiểu thư đây mới cướp, còn ra vẻ vậy ư? Không có tiền thì mau bán thân đi???”
“CÁI GÌ??? BÁN THÂN???”
Trời ạ, 2 cái từ “bán thân” này lại phù hợp với Triệu Vũ ư? Từ thời xa
lắc xa lơ, bôn sơ vích nói 2 từ bán thân này có lẽ phù hợp, nhưng bây
giờ là thế kỉ nào rồi còn dùng từ lạc hậu vậy chứ??? MÀ không, từ này dù có hiện đại tân tiến hay tối cổ lạc hậu cũng KHÔNG LIÊN QUAN đến hắn,
đang nhớ Yên yên thì bay đâu ra 1 con nhóc miệng chưa vắt sạch sữa trấn
lột???
“Này, tôi hết kiên nhẫn rồi đó, tôi là Triệu Vũ, cô nghe thấy gì chưa? Mau tránh ra!!!”
“A, hóa ra anh tên là Triệu Vũ à?”
Linh Hy reo lên thích thú, cô bỏ gậy xuống, cười 1 cách sung sướng, Linh Hy nhìn Triệu Vũ từ đầu đến chân, tò mò nhận xét:
“Anh…mũi cao, da trắng, ánh mắt lạnh lùng, đôi môi mỏng, a ha,