Teya Salat

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đôi Mắt Của Hầu Gái. ( Đôi Mắt Thiên Thần)

Đôi Mắt Của Hầu Gái. ( Đôi Mắt Thiên Thần)

Tác giả: Chanhee

Ngày cập nhật: 23:57 15/12/2015

Lượt xem: 134530

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/530 lượt.

cậu….

-Lần sau đúng bao giờ khóc nhé…dù cho tôi có ốm hay tôi có sao đi nữa cũng đừng có khóc nhé.

Cậu xiết chặt tay An Ninh hơn….

-Người tôi đã từng yêu….tôi đã làm cho cô ấy khóc quá nhiều…Chính tôi đã phá hỏng cuộc đời cô ấy….

Cậu nhẹ nhàng gối đầu lên tay cô, như một đứa trẻ đang cần hơi ấm từ mẹ….

-Cô có thể….có thể…an ủi tôi được không?

Lời đề nghị bất ngờ của cậu hai khiến An Ninh không hỏi ngỡ ngàng…

-Nhưng tôi phải an ủi thế nào??? Tôi không giỏi trong việc này lắm…

-Thì…cô cứ coi tôi như một chú cún con…

An Ninh ngượng ngùng…Cô đặt nhẹ tay lên mái tóc bồng bềnh của cậu rồi nhẹ nhàng vuốt ve chúng.

-Ngoan nhé, ngoan nhé…..

………………

-Thích thật…-Cậu khẽ dụi đầu vào tay cô..

Cô lặng nhìn người con trai ấy, người con trai đang cố gắng sống tốt
từng ngày trong cái môi trường nghẹt thở. Ai nói làm con nhà giàu là
sướng, họ chỉ được đáp ứng đầy đủ về mặt vật chất. Nhưng tâm hồn họ lại
nguội lạnh, nó bị sức mạnh của đồng tiền và quền lực làm đóng băng, bị
chữ sĩ diện, niềm kiêu hãnh chi phối…Họ không được sống thật với tình
cảm của mình. Yêu cũng không dám yêu, khóc cũng chỉ biết lặng lẽ mà nuốt nước mắt vào trong lòng…

……………………….

Cậu vuốt nhẹ đôi má cô, hóa ra hình dáng lúc ngủ của cô là như vậy…ngay
cả khi cô ngủ gục bên cạnh cậu với tư thế xấu nhất, cô vẫn giống Bách
Hợp.Không biết đã bao nhiêu đêm cậu đứng trước cửa phòng cô, cậu muốn ôm chặt cô nhưng lại sợ cô bị tổn thương, cậu muốn nói với cô rằng…cậu
đang phát điên lên vì cô..nhưng rồi cậu lại giữ nó trong lòng. Cậu dối
lòng mình rằng rồi nó sẽ ổn, nhưng nó lại rạo rực lên khi cậu bắt gặp
ánh mắt ấy. Ánh mắt thiết tha, đẹp rạng ngời ấy….

Cậu khẽ hôn lên má cô, đôi má còn ấm….mềm mại…Cô vẫn say ngủ…hàng mi rậm khẽ rung lên, đuôi mắt dài khẽ nhíu lại…Cậu lại hôn cô, một nụ hôn thật sự, nhẹ nhàng, thoáng qua nhưng ngọt ngào đầy tình cảm….Bất chợt cô mở
mắt ra….Cô rụt người lại khi bắt gặp ánh mắt cậu. Rất gần, khoảng cách
của hai đôi môi đang chạm vào nhau.

-Cậu đang làm gì vậy…..

-Chưa hết đâu….

Cậu lại kéo cô vào lòng, lần này là nụ hôn thật sâu, nụ hôn nồng nàn cất chứa từ rất lâu, nằm trong lòng cậu từ rất lâu…

Cô không đẩy cậu ra, cô cũng muốn có nó, muốn có nụ hôn này. Trong
khoảnh khắc đó, cô không muốn nghĩ gì cả, không muốn nghĩ đến thân phận
giữa cô và cậu, không muốn nghĩ đến lời nói đay nghiệt của bà chủ. Bất
chấp việc cô có bị tổn thương hay không, nhưng lúc này đây, cô chỉ muốn
tận hưởng giây phút được đắm chìm trong nụ hôn đê mê của cậu hai dành
cho mình.



Chương 25



Một ngày nắng ấm áp báo hiêụ cho một tình yêu bắt đầu. Tokyo vẫn đang rạo
rực chuẩn bị đón giáng sinh, thật ấm áp và hạnh phúc. Đối với An Ninh,
điều hạnh phúc nhất là được làm bữa sáng cho cậu hai, một bữa sáng đầy
đủ năng lượng để cậu có thể khỏe mạnh.

-Cậu hai…tôi vào nhé.-An Ninh gõ cửa.

Dường như cậu hai vẫn chưa thức dậy, cậu vẫn luôn ngủ như một chú mèo lười, cho tới khi có người vất vả gọi cậu thức dậy..

-Cậu hai, dậy nào, 1 tiếng nữa cậu có cuộc họp đấy, dậy đi con ăn sáng nữa.

Cậu hai cựa mình, nhõng nhẽo…

-Cho anh ngủ thêm một lát đi, anh cưa muốn dậy…

-Không được, phải dậy ngay, bữa sáng tôi đã chuẩn bị xong rồi, cậu còn phải chuẩn bị cho buổi họp nữa…

-Không, anh mướn ngủ cơ…-Cậu hai vẫn tiếp tục nũng nịu.

-Cậu hai, có dậy không?-An Ninh gằn giọng.

Cô lại kéo chăn của cậu hair a nhưng bị cậu giằng lại. Tức mình cô càng
giật mạnh hơn, bất chợt cậu nắm tay cô rồi kéo giật vào lòng, cậu ôm
vòng eo thon thả của cô rồi gối đầu lên đùi cô ngả ngón….

-Ngồi như vậy một lát thôi, chỉ một lát thôi là anh dậy ngay.

-Cậu hai, cậu bắt đầu nhõng nhẽo từ bao giờ thế?-An Ninh hỏi lém lỉnh.

-Thế thì phải hỏi em, từ khi nào em lại để cho anh tự do nhõng nhẽo như vậy?

An Ninh ngượng ngùng quay mặt đi, cô lại phát hiện ra một con người khác của cậu, dường như càng ngày cậu càng thể hiện rõ con người thật của
mình, nhìn cậu lúc này ai nói cậu là CEO của một tập đoàn lớn hét ra
lửa.

-Vậy giờ cậu hai dậy được chưa, cậu phải ăn sáng và còn làm việc nữa.

-Chiều nay chúng ta sẽ làm gì nhỉ?-Cậu vờ như không nghe thấy lời An Ninh.

-Xong việc rồi thì về nhà thôi, giờ này chắc mọi người đang tất bật chuẩn bị đám cưới cho cô ba rồi.

-Ở nhà có bao nhiêu người, lo gì, hiếm khi có cơ hội được một mình thế
này,…..hay….chiều nay chúng ta đi chơi đi…-Cậu hai hào hứng.

-Không được, cậu đang ốm đấy, ngoài trời lại rất lạnh.

Cậu hai phụng phịu ngồi dậy rồi nhảy xuống giường, cậu vươn vai một cái
rồi ngồi xuống ăn bữa sáng ngon lành do An Ninh chuẩn bị.Sực nhớ ra điều gì đó, cô vội chạy về phòng lấy ra hai hộp quà rồi đặt trước mặt cậu
hai.

-Đây là quà của cô ba, còn đây là quà của cậu.

-Cái