XtGem Forum catalog

Tổng hợp những câu chuyện hay nhất

Đôi Mắt Của Hầu Gái. ( Đôi Mắt Thiên Thần)

Đôi Mắt Của Hầu Gái. ( Đôi Mắt Thiên Thần)

Tác giả: Chanhee

Ngày cập nhật: 23:57 15/12/2015

Lượt xem: 134515

Đang đọc: 11 độc giả

Bình chọn: 9.00/10/515 lượt.

uốn cả hai phải đi
quá xa, giữa chúng ta nên có khoảng cách thì hơn. Bộ đồ, đôi giày và
trang sức tôi sẽ giặt sạch sẽ rồi gửi trả lại cậu sau.

-Không được, em định đi đâu bậy giờ? Có phải cô đến chỗ Thiên Thành
không? Lúc nãy tôi thấy hắn nói sẽ đợi cô, có phải cô đến đấy không.-
Cậu quát lên,hét lớn vào mặt An Ninh.

-Tôi không đi đâu cả, tôi muốn nghỉ ngơi. Cậu đừng áp đặt suy nghĩ của
cậu lên người khác, nó sẽ chỉ làm cả hai chúng ta thêm mệt mỏi là
thôi.-An Ninh cố giãy giụa để thoát khỏi vòng tay của cậu hai.

-Tôi không cho em đi đâu cả, tôi áp đặt cũng được, tôi ích kỷ cũng được, tôi xấu xa, độc đoán cũng không sao cả. Chỉ cần giữ được em lại, cho dù tôi có xấu xa, độc ác hơn tôi cũng sẽ làm….-Cậu khóa cửa lại rồi để nó
vào trong túi áo.

-Cậu tính là gì chứ? Cậu say quá rồi cậu hai ạ. Đừng đi quá giới hạn, hãy để tôi còn chút tôn trọng cậu.

-Em nghĩ anh sẽ làm gì ?

Không cần nghe những lời mắng liếc hay nói nặng lời của An Ninh, cậu bế
cô quẳng lên giường. An Ninh càng cố gắng chống cự, cậu càng giữ chặt.
Cậu hôn lên cổ rồi từ từ cửi áo khoác ngoài của cô ra….

-Cậu hai, tôi xin cậu, tôi xin cậu…-AN Ninh van xin cậu hai trong làn nước mắt.

Cơn say đã làm cậu mất kiểm soát, cậu không còn nghe thấy gì hay nhìn
thấy gì. Trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ duy nhất… ‘AN NINH PHẢI LÀ
CỦA CẬU’.



Chương 30



Trong ánh đèn nhá nhem tôi mờ ảo, không gian bị bao chum bởi sự nặng nề. Cậu
hai đặt tay lên trán suy nghĩ về tất cả, cậu giơ hai tay lên trước mặt
rồi nhìn chăm chú vào nó. Bàn tay đẹp đẽ của cậu đã làm gì, nó đã gây ra những gì, đầu óc cậu mụ mị đi, nó như bị đặc lại rồi bị lấp đầy bởi
lòng đó kỵ ghen ghét.

Cậu bước xuống giường rồi lặng lẽ pha một ly sữa nóng. Cậu đặt nó trước
cửa phòng An Ninh, người con gái mà mới chỉ mười phút trước cậu còn coi
như một thứ mà cậu muốn chiếm hữu. Mở điện thoại, cậu nhắn một tin vào
máy An Ninh, tiếng tin nhắn báo, cậu đã nghe thấy nó reo khe khẽ trong
phòng, cậu chắc nó đã được gửi đến máy An Ninh rồi lặng lẽ trở về phòng
mình.

Chiếc cặp tóc của cô rớt trên sàn, sợi dây chuyền, chiếc giày….Bằng
chứng của những tội lỗi cậu đã gây ra…Cậu nhớ lại giọt nước mắt cam chịu của người con gái yếu ớt ấy, nó khiến cậu sợ và toát mồ hôi hột. Cậu
ngồi sụp xuống nền đất lạnh, chính cậu còn cảm thấy ghê tởm bản thân
mình, cậu biến thành một con quái vật, một lọ mực nhem nhuốc đang cố làm vấy bẩn tờ giấy trắng…Cậu tưởng tượng lại bàn tay mình… bàn tay cậu đã
chạm vào da thịt cô….ghì chặt và cố cưỡng chế nó. Cậu chạm tay lên môi
mình, đôi môi như muốn nuốt chửng lấy An Ninh…. Cảm giác vẫn còn, cái
cảm giác bất lực trước những giọt nước mắt ám ảnh…những giọt nước mắt
của sự nhục nhã, bất lực, cam chịu.Cậu ghê tởm chính bản thân mình, một
tên bệnh hoạn, một kẻ xấu xa đáng bị trừng phạt.



Chương 31



-An Ninh…-Giọng ông giám đốc gọi An Ninh từ phía cửa phòng.

An Ninh giật mình khi nghe thấy tiếng gọi từ xa, đã hai năm rồi nhưng
mọi thứ với cô vẫn như ngày nào. Mặc dù vẻ ngoài, địa vị của cô lúc này
không còn là cô hầu gái của Lưu gia như hai năm về trước nhưng mỗi khi
đi trên đường thấp thoáng nhìn thấy bóng dáng người xưa cô vẫn thất thần đi theo. Và rồi để hàng đêm lại kí ức lại ùa về vào cái ngày ấy…Cô thức dậy rồi lại ngồi một mình trong căn phòng trống trải….

-Có chuyện gì cần ăn dặn tôi vậy thưa giám đốc.

-Cô giúp tôi chuẩn bị mọi thủ tục và giấy tờ lien quan đến hợp động lần
này nhé. Khoảng 1 tiếng nữa chúng ta sẽ đi gặp đối tác lần này.

An Ninh giờ này là một thư ký giám đốc của một công ty mỹ phẩm K khá lớn tại Nhật. Hai năm qua An Ninh đã cố gắng sống thoát ra khỏi cái bóng
của một cô hầu gái…thoát ra khỏi những tiếng vọng văng vẳng trong đầu.
Ngay cả diện mạo và phong cách sinh hoạt cũng thay đổi cả. Trước kia, cô luôn tự hào mình là một hầu gái mẫu mực, luôn luôn đặt bản thân vào
những quy tắc, khuôn mẫu được đặt ra. Áp đặt tính cách và suy nghĩ của
mình trong những thứ được dạy trong học viện. Giờ đây, An Ninh là một cô gái trưởng thành, mái tóc dài ngang vai bồng bềnh, cặp kính cận nhỏ
xinh, bộ đồ công sở thanh lịch và lối ăn nói thoải mái tự nhiên. Cô
thích cuộc sống hiện tại, dường như cô tìm lại được con người thật của
mình, con người mà cô đã lãng quên suốt những năm sống ở Lưu gia…

Cuộc điện thoại khẩn reo lên tại phòng thư ký….giọng phó giám đốc quen
thuộc có vẻ gấp gáp bên đầu dây…và ông yêu cầu cô nối máy với giám đốc…

Sau một hồi nói chuyện với phó giám đốc, ông giám đốc gọi An Ninh vào và giao cho cô một tập tài liệu

-Cô mang tập tài liệu này tới cho phó giám đốc, giúp ông ấy giải quyết
chuyện ở phân xưởng, có gì gọi điện cho tôi ngay. Còn việc hẹn gặp với
đối tác chiều nay thì cứ để tôi lo.

An Ninh vâng lời và nhận tập hồ sơ từ phía ông giám đốc….

……………………

Hai năm trôi qua, hai mùa giáng sinh trô